Đợt này Tuấn đang chuẩn bị mở công ty riêng nên bận lắm.. anh về nhà rất muộn,, Hà Ly thấy Tuấn mệt mỏi và căng thẳng nên cô cũng ko giám làm phiền anh nhiều, cô tự đi khám thai tự đi sắm đồ sơ sinh.. vì đã đưa hết tiền cho Tuấn để lo mở công ty nên giờ ở nhà Hà Ly chỉ có vài triệu trong người.. đến cuối tháng thanh toán tiền lương cho chị giúp việc là hết xạch
h đêm Tuấn mới về nhà trong bộ dạng say sỉn.. dạo này bụng to sắp đẻ rồi nên Hà Ly hay khó ngủ thấy chồng về cô ngồi dậy hỏi chồng
- Anh đã ăn uống gì chưa sao về muộn thế ạ??
Tuấn lè nhè
- Anh ăn với thằng Quang rồi, sao muộn thế rồi mà em chưa ngủ vậy??
Hà Ly uể oải
- Dạo này bụng to nên e khó ngủ ạ,.thế công việc của anh đã tiến triển tới đâu rồi ạ???
- Cũng tạm ổn rồi.
- Dạ. À chồng ơi..
- Sao thế??
Hà Ly thật thà
- Anh còn tiền ko đưa cho em một ít để em mua đồ ạ.. cũng sắp đẻ rồi mà e còn chưa sắm đủ đồ cho con,
Tuấn nhăn mặt rồi thở dài đầy khó chịu
- Tiền anh đã lo vào công ty hết rồi còn đâu,, hết tiền thì em về nhà bảo bố em đưa cho,bố em có tiền chứ anh đâu có tiền em hỏi anh làm gì cho mất công ra!
- Tại đợt này bố bận nhiều việc nên em cũng ít gặp bố, với lại bố vừa cho em nhiều tiền vậy mà chưa hết một tháng em đã hỏi xin tiếp thì ngại lắm!
Tuấn cười
- Thời đại này mà ngại là húp cháo đó em ạ cứ mạnh dạn lên.,
Nói xong Tuấn lên giường nằm ngủ ngon lành cũng ko cần hỏi xem Hà Ly sẽ đẻ vào hôm nào đã đăng kí ở đâu chưa,, anh cứ dửng dưng như người xa lạ vậy
[..]
Không còn cách nào khác Hà Ly lại mặt dầy gọi điện cho bố để xin tiền.. bố cô vẫn vui vẻ chuyển khoản cho cô tr để đi đẻ..
Hà Ly rút tiền về nhưng chưa cất vào két vì cô tính ăn cơm xong sẽ ra ngoài mua thêm ít đồ nữa..
Trưa hôm đó bà An sang nhà chơi và ở lại ăn cơm ngồi ăn cơm bà hỏi
- Thằng Tuấn đợt này bận thế à? Sáng mẹ gọi mấy cuộc mà ko nghe máy.. con với cái thấy cuộc gọi nhỡ còn ko thèm gọi lại cho mẹ nữa!
Hà Ly nói đỡ cho chồng
- Mẹ thông cảm cho anh ấy nhé đợt này mở công ty riêng nên đầu óc anh ấy hơi căng thẳng ạ!
Bà An làm vẻ trách móc hờn dỗi
- Đẻ được thằng con trai thì tối ngày chỉ biết tới công việc chả quan tâm tới mẹ gì cả..ko biết nó có nhớ mai là ngày sinh nhật mẹ nó không nữa..!
Hà Ly cười
- Thế mai là sinh nhật mẹ ạ.. vậy mai con mời mẹ đi ăn nhé!
Bà An lườm
- Chỉ đi ăn thôi à??
- Thế mẹ thích gì để con tặng ạ!
- Mẹ thích đầm, thích túi xách..giày..thích rất nhiều thứ nhưng có ai tặng đâu..
Hà Ly gật đầu
- Vậy để con mua túi xách tặng mẹ ạ..!
Bà An cười cười
- Mẹ thấy con có mấy cái túi xách hàng hiệu đó ko dùng tới thì cho mẹ đi,,!
- Vâng mẹ thích cái nào thì cứ lấy ạ, giờ con cũng ko dùng đến,,
Hà Ly bận ở ngoài nhà nên bà An tự vào phòng của Hà Ly lấy túi xách.. vừa mở ngăn tủ ra bà nhìn thấy tiền của Hà Ly để trong đó bà An nổi tính tham lam và bà đã vội cầm triệu của Hà Ly cho vào ví của mình..
Bà An cầm cái túi xách ra
- Mẹ thích cái này.. con cho mẹ nhé!
- Vâng ạ..
Rồi bà An lập tức đi về luôn,, Hà Ly ko hề biết tr mà bố cô vừa cho đã ko cánh mà bay..
Mãi tới tối Hà Ly mới vào lấy tiền để đi mua đồ thì ko thấy đâu cả,, cô hốt hoảng tìm khắp phòng nhưng ko thấy tiền đâu.. cô khóc " Giờ mình phải làm sao đây,, ai đã lấy trộm tiền của mình rồi"
Cô chợt nhớ tới lúc trưa bà An vào phòng lấy túi xách.. nên cô gọi cho bà An
- Alo
- Mẹ à,, lúc trưa mẹ vào phòng con lấy túi xách mẹ có cầm nhầm tiền của con ko ạ???
Bà An tức quá gầm lên chửi rủa Hà ly một trận bà còn gọi cho Tuấn và bêu riếu rằng " Con vợ của con nó đổi vạ cho mẹ lấy trộm tiền của nó"khiến Tuấn tức giận nên anh về sớm
Tuấn về tới nhà thấy Hà Ly đang ngồi ở phòng khách
- Chồng mới về à???
Tuấn ném cái cặp xuống giường anh giật cái cà vạt áo ra quát vợ
- Em đổ cho mẹ lấy tiền của em phải ko?? Tại sao em lại làm vậy hả, em giỡn mặt với anh phải không Hà Ly????
Hà Ly lo lắng giải thích
- Không em có nói là mẹ lấy tiền của em đâu ạ, tại lúc trưa mẹ vào phòng em nên em chỉ hỏi là mẹ có cầm nhầm tiền của em không thôi mà, chứ em đâu có giám đổ cho mẹ đâu,, anh đừng quát em có được ko em sợ,,!
- Em im đi,, em nói thế khác gì em đổ vạ cho mẹ lấy,, anh nói cho em biết anh ở với mẹ mấy chục năm mẹ chưa bao giờ lấy của ai một đồng nào đâu,, em nói mẹ như vậy là em quá hồ đồ rồi anh thấy thất vọng về em quá Hà Ly ạ,,!
Tuấn cứ mắng Hà Ly xối xả cô chỉ biết khóc thôi vì Tuấn ko để cô có cơ hội để giải thích nữa,,nói xong Tuấn nhắc nhở vợ
- Em liệu mà xin lỗi mẹ đi đừng để anh nói nhiều, cũng đừng để người ta hiểu lầm rằng con dâu đối sử ko ra gì với mẹ chồng như thế, phận làm con mà em ko biết cách cư sử thế nào cho đúng sao?????
Tự dưng Hà Ly ấm ức quá cô gào lên
- Anh lúc nào cũng chỉ biết lo cho mẹ thế còn em và con thì sao, chỉ có mẹ với quan trọng với anh còn em và con ko quan trọng đúng không???
Tuấn trừng mắt nhìn vợ
- Sao em nói hồ đồ như vậy hả??
Hà Ly ấm ức nói hết những nỗi niềm trong lòng bấy lâu ra
- Anh đừng tưởng em ko nói là em ko biết nhé anh vẫn qua lại với Dì Mai phải không???
Tuấn giật mình nhưng anh liền cãi ngay
- Em ko những hồ đồ mà em còn quá hồ đồ luôn, em nói vậy mà nghe được sao dì ấy là dì của em đấy em nói thế ko sợ bố em biết sao??
- Anh thôi đi,, em chưa bao giờ nói gì mà chưa có bằng chứng cả,, chỉ vì em quá yêu anh chỉ vì em quá nhu nhược, chỉ vì em muốn con sinh ra có đủ cha lẫn mẹ nên em mới chịu đựng cho tới ngày hôm nay,anh nghĩ em ngu tới mức ko biết gì như vậy sao???
Tuấn vẫn một mực ko nhận và còn giận dỗi bỏ đi để đánh vào tâm lý thương chồng của Hà Ly,, đúng như Tuấn nghĩ nửa đêm ko thấy Tuấn về Hà Ly đã lo lắng đứng ngồi ko yên,,
Hà Ly gọi cho chồng cuộc Tuấn ko nghe máy nhắn tin Tuấn ko trả lời,, cô lo lắng ra cổng đứng chờ,,
Tuấn rủ Quang đi uống rượu xong anh về nhà bà An ngủ,, bà An thấy Tuấn đến thì ngạc nhiên
- Sao con lại đến đây giờ này vậy con,,
Tuấn say rượu nên lè nhè
- Vào nhà đã rồi nói.. con say quá,,
- Mau vào đi con!
Tuấn vào nằm vật ở ghế bà An ra hỏi
- Thế có chuyện gì à? Sao uống nhiều thế hả con??
Tuấn kể cho mẹ
- Con Hà Ly nó biết con qua lại với con Mai rồi mẹ ạ..không biết là nó đã biết được những gì rồi, mẹ nghĩ cách hộ con xem bây giờ con phải làm thế nào?
Bà An lo lắng
- Trời ơi, mẹ đã nói con từ trước rồi mà con đâu có nghe mẹ.. giờ thì phải làm sao đây? Nếu con Hà Ly nó đòi ly hôn thì tính làm sao??
Tuấn lắc đầu
- Con Hà Ly nó hiền lắm.. chắc sẽ ko có chuyện ly hôn đâu.. lúc tối con bỏ đi nó gọi con mãi mà.. nhưng con muốn ở đây với mẹ mấy hôm để doạ nó tí,, để lần sau xem nó còn giám to tiếng với con nữa ko?
Bà An ko đồng tình với cách nghĩ của Tuấn bà Khuyên Tuấn về nhà với Hà Ly nhưng Tuấn nhất định ko về,, bà An bực mình mắng Tuấn
- Con ngủ đây sáng dậy phải về nhà xin lỗi con Hà Ly nghe chưa, giả vờ ăn năn hối lỗi vào, rồi mẹ sẽ sang gặp nó nói đỡ cho con,, mẹ nghĩ mọi chuyện sẽ ổn thôi,, con phải nghe lời mẹ biết chưa hả thằng ngốc này,,
Tuấn ậm ừ cho mẹ yên lòng rồi ngủ luôn,,
Sáng hôm sau Tuấn đưa bà An đi ăn sáng rồi tới công ty luôn anh cũng ko thèm về nhà cũng ko gọi điện hay nhắn tin cho Hà Ly,, đến chiều tối Hà Ly gọi Tuấn cũng ko nghe máy,,,
Hà Ly ngồi khóc lòng cô tràn trề những thất vọng.. người sai là Tuấn nhưng Tuấn lại ko về xin lỗi cô, cô gọi còn ko thèm nghe máy..rốt cuộc anh coi cô là cái gì,,,,
Chị giúp việc ra động viên cô
- Cô đi ăn chút gì đi cô,, cả ngày hôm nay cô ko ăn gì rồi,,
- Tôi ko muốn ăn, chị cứ ăn đi ko phải lo cho tôi đâu,
- Cô thì tôi ko có lo mà tôi lo cho đứa bé trong bụng cô đó, cô cả ngày ko ăn gì thì đứa bé sẽ đói bụng đó cô hiểu ko, cô sắp làm mẹ rồi cô phải mạnh mẽ lên chứ, giờ cô yếu đuối thì những người tệ bạc kia sẽ cười cô đó cô hiểu ko???
Hà Ly lại khóc
- Nhưng mà tôi đau lòng quá chị ơi,, đâu điện thoại của tôi đâu rồi để tôi gọi cho Chồng tôi,,
Chị Giúp việc cầm điện thoại cho Hà Ly,, cô vẫn gọi điện cho Tuấn nhưng mà ko ai nghe máy.,
Đêm đó Tuấn lại ko về nhà anh gọi cho Mai rủ Mai đi khách sạn họ ôm nhau ngủ ngon lành,,Tuấn còn hứa hẹn với Mai rằng công ty của Tuấn đang phát triển tốt nhất định anh sẽ giàu có nhất định anh sẽ lo cho Mai và con một cuộc sống tốt nhất và Tuấn đã quên đi mất một điều Hà Ly sắp sinh ra đứa con của anh,,,
Hà Ly đang nằm canh điện thoại thì có tin nhắn của Hồng
" Chồng mày và dì Mai vừa vào khách sạn chỗ tao làm đó, để tao gửi hình ảnh cho mày nhé, nhìn xem có phải ko?"
[..]
Đêm đó Hà Ly trở dạ,, cô vội gọi chị giúp việc gọi taxi đưa cô tới bệnh viện,,,ngồi trên taxi mà Hà Ly mắt đỏ hoe,, chị giúp việc lo lắng lắm
- Cô sắp sinh rồi, để tôi gọi cho cậu Tuấn xem sao nhé,,biết đâu giờ cậu ấy lại nghe máy!
Hà Ly lau nước mắt lạnh lùng
- Không cần, anh ta ko còn cơ hội nữa rồi,,,
- Vậy ông chủ đi công tác rồi để tôi gọi cho bà Mai nhé,!
Hà Ly nhếch mép
- Bà ta còn đang ôm chồng tôi trong khách sạn rồi, hãy gọi cho bố tôi đi, chị bảo bố tôi là tôi đang vào viện rồi ông ấy chuyển cho tôi khoản tiền mà ngày trước tôi nhờ ông ấy giữ hộ tôi đi,, rồi chị gọi cho mẹ nuôi của tôi đến nhé,!
- Vâng tôi nhớ rồi!
- Đưa tôi vào viện rồi chị về thay khoá cổng nhà cho tôi, ngoài tôi và bố tôi ra thì ko ai được phép bước vào nhà tôi nữa,,, chị nhớ nhé!
Lần đầu tiên trong đời Hà Ly thấy mình bình tĩnh đến thế,,,!