Hà Ly nhập viện và mAy mắn sinh thường được nên ko phải mổ,, vào viện tầm hơn một tiếng là cô đã hạ sinh mẹ tròn con vuông con trai cô được ,kg mặt mũi sáng sủa,,đúng là ông trời thương cô nên ko bắt cô phải chịu đau đớn gì nhiều..khi mẹ nuôi và các em của cô tới thì cô đã được chuyển về phòng dưỡng sức để theo dõi,, bố cô đang ở Nhật nghe tin thì vui mừng lắm ông đặt vé chuẩn bị bay về nước để thăm con thăm cháu,,
Mai và Tuấn còn đang nằm ôm nhau trong khách sạn thì Mai có điện thoại là bố Hà Ly từ bên nhẬt gọi về
Mai hốt hoảng cứ tưởng chồng mình đã phát hiện ra nên cô sợ ko giám nghe, Tuấn liền hỏi
- Ai gọi mà em ko nghe máy vậy??
- Lãi già gọi, lão đang ở nhẬt cơ mÀ, sao lẠi gọi về cho em tầm này nhỉ??
- Thì em cứ nghe đi,, xem lão bảo gì?
Mai nghe máy mà tay còn run run
- Alo em nghe đây ạ!
- Em ngủ dậy chưa thế??
Mai nghe chồng hỏi vậy thì cô giật mình " Chẳng lẽ lão đã biết mình đi ngủ với Tuấn ư?" Mai ấp úng
- Em.. Em..
Tiếng chồng cô vang lên,,
- Em vẫn chưa dậy phải ko? Mau dậy rồi vào viện với cái Hà Ly đi nó sinh đêm hôm qua rồi đấy, nghe nói thằng bé kháu khỉnh đáng yêu lắm em ạ..!
- À.. ra là thế ạ,, em ko biết gì cả, vậy để em dậy thay đồ rồi vào viện với con.. anh cứ yên tâm nhé đã có em lo cho con rồi ak!
- Em cũng sắp sinh tới nơi rồi mà., em ko phải lo gì đâu nhé, bây giờ ở viện đã có mẹ nuôi của Hà Ly và hai đứa em của nó rồi nên em cứ yên tâm, em vào chơi với con thôi,,
- Dạ..
Tắt máy rồi Mai nhìn Tuấn
- Vợ anh nó sinh đêm qua rồi con trai đó, nhất anh rồi nhé!
Tuấn ngạc nhiên
- Nó sinh rồi sao, sao hôm trước nó bảo một tuần nữa mới sinh mà!
- Thì con so sinh sớm là chuyện bình thường mà, giờ thì về chăm vợ đẻ đi còn chần chừ gì nữa! Mà vợ đi đẻ anh cũng ko biết là sao? Anh làm chồng vậy hả??
Anh và nó đang có chút chuyện,, nên hai hôm nay anh ko về nhà, nó gọi anh có nghe máy đâu mà biết, à nó nghi ngờ anh với em rồi đấy, em liệu mà đối phó nhé,
Mai tròn mắt kinh ngạc
- Nó nghi ngờ rồi á? Sao có chuyện đó được, đây là khách sạn của người quen với em mà, mọi thông tin đều được bảo mật mà sao nó lại biết đuoc nhỉ??
- Mặc dù vậy nhưng khi anh bỏ đi ko về nó lại rất lo lắng cho anh,, cứ gọi cho anh mãi,, con này nó hiền lắm ko có gì đáng sợ đâu, chỉ cần anh lựa lời nói là nó ok hết thôi!
Mai lườm Tuấn
- Anh đừng có chủ quan, giờ mau về vào viện rồi xin lỗi nó đi,, còn lão chồng em em tự giải quyết được.,
Mai giục Tuấn về nhưng anh cứ nằm lì đó ko về
- Dậy đi,, còn vào bế con trai chứ!
Tuấn nhăn mặt
- Kệ nó lát anh vào..
MAi đi về trước để chuẩn bị vào viện thăm Hà Ly.. cô mua giỏ hoa quả ngon xách vào viện
Hà Ly đang ngồi ăn cháo.. mẹ nuôi của Hà Ly thì đang bế thằng cu,, bước vào phòng dì Mai giọng ngọt như kẹo
- Dì chúc mừng con nhé Hà Ly.. con giỏi quá.
Hà Ly thấy thật nực cười.. nhưng lúc này cô mới sinh song người còn yếu lắm. Giờ chưa thích hợp để vạch mặt dì Mai..cô nghĩ " Vậy mình cũng diễn để cho dì Mai thấy,, Khi nào về nhà người khoẻ rồi cho cô sẽ tính chơi lại dì Mai cũng chưa muộn..
Hà Ly cười nhẹ
- Con cám ơn dì nhé,,!
- Đâu thằng cu giống đâu nào cho bà bế cái nào..
Mẹ nuôi của Hà Ly mới đưa thằng cu cho dì Mai bế.. dì vừa bế vừa nựng má nó
- Cu giống của bà đẹp trai quá.. yêu con quá à,,
Hà Ly vẫn tươi cười để đánh lừa dì Mai để dì Mai tưởng bở,, dì Mai càng diễn thì Hà Ly lại càng hưởng ứng càng tung hô để vai diễn của dì Mai ngày càng hấp dẫn và sinh động hơn..
Dì Mai ko nghi ngờ dì cả khi trở về nhà dì gọi cho Tuấn trách móc
- Anh đùa em đấy à? Em đến viện thăm con Hà Ly em thấy nó có biết cái gì đâu.. sao anh lại nói là nó biết hết rồi!
- Thì rõ ràng nó nói với anh như vậy mà, anh đâu có dảnh mà lôi chuyện quan trọng đó ra đùa chứ,,!
- Em ko biết nhưng nó ko hề nói em một câu gì cả..thôi ko nói nhiều nữa, anh đang ở đâu sao ko đến thăm mẹ con nó đi,,
- Anh đang ở công ty.. tối anh se vào,,
Tuấn cũng muốn vào luôn lắm nhưng anh muốn làm giá để xem Hà Ly có gọi cho anh ko., nhưng từ lúc Hà ly nhận được tin nhắn của Hồng thì trong lòng cô Tuấn đã chết rồi ko còn tồn tại nữa rồi, cô đã xoá số liên lach của Tuấn, xoá hết những gì liên quan tới Tuấn trong điện thoại của mình đi rồi..
Tuấn chờ đến tối muộn mà Hà Ly vẫn chưa gọi trong lòng anh cũng muốn vào gặp mặt thăng cu lắm rồi.. mà giờ tự dưng đi vào thì anh thấy ngại nên Tuấn chợt nghĩ ra một ý anh về nhà đón bà An cùng đi..,trên đường đi bà An vui mừng và luôn mồm hỏi
- Nó đẻ con trai rồi.. thích quá.. giờ thì tha hồ mà nhận tiền nhận quà từ ông ngoại nó nhé!
Tuấn ko nói gì vì anh còn đang lo ko biết vào viện anh sẽ ăn nói với Hà Ly thế nào...
Hai mẹ con đi vào viện thì Mẹ con Hà ly đã xin về rồi.. Hà Ly đẻ thường ko có vấn đề gì nên cô xin về nhà để theo dõi.. Tuấn và bà An lập tức quay về nhà
Lái xe tới cổng Tuấn bấm chuông thì chị giúp việc chạy ra mở hé cánh cửa rồi thò đầu ra bảo
- Bà và cậu đấy à? Có chuyện gì vậy ạ??
Bà An thấy thái độ của người giúp việc như vậy thì trừng mắt lên quát
- Cô còn ko mau mở cửa ra cho chúng tôi vào, bộ cô bị mù nên ko biết ai với ai rồi hả, hay để tôi tống cổ cô về quê..
Chị giúp việc ko hề tỏ thái độ mà chỉ cười nhẹ nhàng
- Cô Hà Ly bảo ko được cho cậu Tuấn và bà An vào nhà, nên bà và cậu thông cảm nhé!
Nói xong chị giúp việc chốt cửa rầm một cái rồi đi vào.. Tuấn mới quát um lên
- Chị kia chị nói linh tinh gì đấy hả,, mau mở của cho tôi.. tôi muốn vào với vợ con tôi.. mở cửa ra đây là nhà của vợ chồng tôi cơ mà..
Bà An há hốc mồm kinh ngạc
- Chuyện gì đang sảy ra thế này??? Tuấn con nói đi rốt cuộc là chuyện gì đang sảy ra vậy???
Cho dù Tuấn có gọi nhiều như thế nào thì cánh cửa cổng vẫn đóng kín..Tuấn bắt đầu thấy lo lắng.. anh và mẹ đứng gọi ở cổng suốt hai tiếng đồng hồ nhưng ko có ai ra mở cửa.. mệt quá nên Tuấn lái xe chở bà An về nhà.. anh nằm nghĩ cách để quay trở về.. nhưng nghĩ mãi vẫn ko ra..rốt cuộc anh phải làm thế nào để trở về đây,,rồi anh lái xe quay trở lại cổng nhà Hà Ly
Anh gọi điện cho Hà Ly lần này cô đã nghe máy với giọng lạnh lùng
- Alo
- Vợ à.. vợ mau mở cửa cho anh vào nhà đi. Anh đang ở ngoài cổng này,, anh nhớ con quá anh muốn ôm con một cái..
Giọng Hà Ly lạnh lùng cất lên
- Anh đi đi.. hiện tại tôi ko muốn gặp anh.. hẹn anh một tuần nữa nhé, lúc đó tôi khoẻ rồi tôi sẽ gặp anh và nói chuyện của chúng ta.. còn bây giờ thì mau đi đi,,,
- Anh xin vợ đấy., vợ cho anh vào nhà đi.. vợ ơianh biết sai rồi anh xin lỗi vợ nhiều lắm, vợ cho anh một cơ hội để sửa sai đi anh xin vợ đấy!
Hà Ly lạnh lùng tắt máy.. cho Dù Tuấn có gọi cửa cả đêm thì cô cũng ko mở cửa.. cô quyết định từ bỏ người chồng mà cô đã rất từng thương rất nhiều.. tình yêu thương ấy bây giờ đã tan vỡ hết rồi.,trong lòng cô bây giờ chỉ còn lại những thù hận...
Trong suốt một tuần Hà Ly im lặng ko nói gì về cuộc hôn nhân của mình cả, còn Tuấn ngày nào cũng tới năn nỉ xin lỗi cô,, làm đủ mọi cách để cô tha thứ nhưng vẫn phải ra về trong vô vọng,, có lẽ Hà Ly của ngày xưa đã chết thật rồi,,,
Hết một Tuần Hà Ly sức khoẻ đã ổn,, cô quyết định gặp mặt Tuấn,, nghe tin Tuấn mừng lắm anh lái ce thẳng tới cổng nhà,,,
Tuấn nhìn từ xa trước cửa nhà Hà Ly đang đốt đồ đám cháy rất lớn,, cô đứng cạnh nhìn đám lửa cháy mặt lạnh lùng khó tả,,,
Tuấn xuống xe vội chạy tới bịt mũi
- Hà Ly em đốt gì mà khét thế? Nhìn tưởng xa lại tương cháy nhà chứ,,
Hà Ly mỉm cười
- Em đốt đi những thứ rẻ rách mà bấy lâu nay em vẫn cố gắng giữ bên mình anh ạ,,,
Tuấn nhìn trong đống lửa có cả ảnh cưới chăn ga gối đệm lúc cưới mua
- Hà Ly à,,,,,,?
- Con Hà Ly ngu ngốc ngày trước chết rồi anh ạ,,,,,!