CHƯƠNG
Ngay cả Tống Vy và Đường Hạo Tuấn cũng cảm thấy rằng Hạ Bảo Châu là một nhân tài trong lĩnh vực này.
“Chồng, Bảo Châu tích cực như vậy, anh tăng thêm lương cho cậu ấy được không?” Tống Vy huých cánh tay của người đàn ông, tranh thủ tí lộc cho bạn bè.
Đường Hạo Tuấn cười: “Được.”
Đúng thế thật, Hạ Bảo Châu ở bên cạnh Tống Vy, tương đương với một nửa vệ sĩ.
Nên tăng tiền lương.
Qua một lúc, Hàn Thư cuối cùng cũng từ từ bình tĩnh từ cơn hoảng loạn. Nhìn vào máy phát hiện nói dối ở dưới tay, toàn bộ cơ thể như mất hết tinh thần, không có tí suy nghĩ kháng cự nào.
Với lại cô ta chỉ có một mình, làm gì được?
Một mình cô ta sao có thể đấu lại với bọn có thế lực như Tống Vy.
“Tôi gửi những thứ đó vì tôi muốn cô bị sảy thai” Hàn Thư nhìn Tống Vy trả lời.
“Cái gì?” Hạ Bảo Châu bị sốc.
Đồng tử của Tống Vy co lại, theo tiềm thức ôm lấy cái bụng đã hơi nhô lên.
Trong mắt Đường Hạo Tuấn lóe lên một chút sát ý, anh hận không thể giết người phụ nữ này ngay.
Hàn Thư cảm nhận được cỗ sát ý này, rụt cổ lại nói: “Trước cuộc thi mấy ngày, Tô Huyền đã từng muốn cô bị sẩy thai, thế nên mới cố ý để tôi cứ cách ba năm ngày lại xuất hiện trước mặt cô, kiếm chuyện cho cô tức giận. Mục đích là để cô tức đến mức sẩy thai, nhưng cuối cùng cô ta vẫn chưa đạt được mục đích thì đã phải trả giá trước.”
“Vì vậy, cô muốn bắt chước như vậy để trả thù tôi?” Đôi môi đỏ của Tống Vy mím chặt, giọng nói rất lạnh lùng nói.
Hàn Thư cúi đầu: “Đúng thế, trước đây tôi đã thấy bọn cô trong nhà hàng. Tôi hận các người khiến tôi ra nông nỗi này, vì vậy tôi không muốn cho các người sống yên, chỉ là xung quanh cô có rất nhiều vệ sĩ, nơi ở cũng có rất nhiều biện pháp an ninh. Tôi hoàn toàn không thể vào được, tôi không tiếp cận cô được, không thể nào ra tay với cô. Ngẫm nghĩ rất lâu, mới nghĩ ra cách gửi những thứ này đến để doạ cô.”
Ai bảo cô ta không có quyền lực, không có bối cảnh, không có ô dù.
Nhưng chỉ cần cô ta có, cô ta cũng không đến nỗi dùng cách này để đối phó với Tống Vy, mà cô ta sẽ tìm đến tận cửa.
Vốn tưởng rằng cô ta thành công gửi mấy thứ này là có thể đạt được mục đích khiến Tống Vy sẩy thai. Như thế có thể khiến Tống Vy đau khổ. Chưa biết chừng chồng của Tống Vy cũng sẽ ly dị Tống Vy vì Tống Vy không thể giữ được đứa con của mình.
Nhưng chẳng ngờ Tống Vy vẫn ổn!
Tại sao ông trời lại không công bằng như vậy, tại sao có những người sinh ra đã nằm ở vạch đích. Cho dù là gia thế, ngoại hình, năng lực bản thân, hay con mắt tìm bạn đời, đều hơn người bình thường.
Càng nghĩ càng cảm thấy không công bằng, càng nghĩ lại càng đố kỵ, cả khuôn mặt Hàn Thư đều vặn vẹo.
Tống Vy cười khinh bỉ: “Ra là thế.”
“Em muốn xử lí cô ta như thế nào?” Đường Hạo Tuấn nhìn cô hỏi.
Hàn Thư nghe thấy hai từ “xử lí”, tim như muốn rớt ra ngoài.
Giọng nói của cô ta run rẩy nói: “Tôi nói cho các người biết, bây giờ là xã hội pháp trị, các người không thể làm gì tôi.”