CHƯƠNG
Quay đầu nhìn, là Tina.
“Có chuyện gì không?” Tống Vy khẽ mỉm cười nhìn đối phương.
Cô rất có thiện cảm với Tina, không chỉ là vì vừa rồi Tina cứu cô, điều quan trọng nhất là cách đối nhân xử thế bình thường của Tina cũng rất tốt, gần như đều hợp với mọi người.
“Tôi có chút chuyện muốn nói với cô.” Tina ôm sổ thiết kế trong lòng rồi đáp.
Tống Vy và Trần Châu Ánh nhìn nhau, sau đó lại mỉm cười hỏi: “Rốt cuộc có chuyện gì?”
Tina không trả lời ngay, mà căng thẳng thần bí nhìn ngó xung quanh, giống như đang trốn ai đó.
Tống Vy thấy vậy, mắt nheo lại.
“Nơi này không phải là chỗ nói chuyện, chúng ta sang bên kia đi.” Tina chỉ về phía khu cầu thang thoát hiểm.
Tống Vy gật đầu đáp ứng.
Dù sao bên cạnh cô có vệ sĩ bảo vệ, cô sợ cái gì.
Ba người đi qua đó.
Sau khi Tina dừng lại, xoay người qua, nhìn Tống Vy: “Tống, về sau cô nhất định phải cẩn thận.”
“Có ý gì?” Trần Châu Ánh nghi hoặc nghẹo đầu.
Lông mày của Tống Vy càng nhíu chặt lại: “Cô có phải biết chuyện gì đó không?”
Tina gật đầu, nói với vẻ nghiêm nghị: “Hôm qua có một người kỳ lạ tìm tôi, kêu tôi ra tay với cô trong vòng thi cuối cùng, như vậy, cơ hội tôi giành được quán quân sẽ rất lớn.”
“Cái gì?” Trần Châu Ánh trợn to mắt: “Vậy mà có loại người này, là ai, còn nữa cô đồng ý rồi sao?”
Tina liếc nhìn cô ấy mà nghẹn lời.
Khóe miệng của Tống Vy giật giật: “Châu Ánh cô ngốc à, nếu Tina đồng ý, cô ấy sẽ không nói những điều này với chúng ta, còn đặc biệt nhắc nhở tôi cẩn thận.”
“Không sai.” Tina nghiêm túc gật đầu: “Tôi xuất thân danh môn, gia đình cũng là gia tộc chuyên về thiết kế có tiếng, tôi chắc chắn không thể đồng ý, tuy thắng thua quan trọng, nhưng phẩm hạnh của nhà thiết kế càng quan trọng hơn, một khi nhà thiết kế giẫm vào sử dụng loại thủ đoạn bỉ ổi này để đối phó người khác, vậy thì trái tim của nhà thiết kế đó đã hỏng rồi, một nhà thiết kế với trái tim không sạch sẽ, sao có thể thiết kế ra tác phẩm tốt chứ.”
“Cô nói không sai.” Tống Vy tán thưởng nhìn cô ta.
Tina lại nói: “Vốn tôi cho rằng đối phương chỉ tìm một mình tôi, tuy nhiên sáng hôm nay, khi tôi và Jonia cùng nhau ăn sáng, Jonia cũng nói có người bảo cô ấy trong lúc thi đấu đối phó cô, nhưng Jonia cũng không đồng ý, tính cách của cô ấy giống như tôi, cũng sẽ không làm chuyện như vậy.”
“Tôi biết, cô và Jonia đều sinh ra trong gia tộc chuyên thiết kế, nếu làm những chuyện này, bị điều tra ra, sẽ liên lụy đến gia tộc đằng sau.” Tống Vy gật đầu.
Tina mỉm cười: “Cô có thể nghĩ như vậy là đúng rồi, có điều nếu tôi và Jonia đều đã bị người ta tìm tới, vậy nên tôi đoán, tất cả các nhà thiết kế chúng tôi có thể đều đã bị tìm tới, mục đích chỉ có một, đó chính là ra tay với cô, tôi và Jonia từ chối rồi, nhưng những người khác tôi không biết có từ chối không, nhưng Jason không từ chối, chuyện vừa rồi, chính là một bằng chứng tốt nhất.”
Jason chính là nhà thiết kế người da đen đó.
Ánh mắt của Tống Vy lạnh đi.
Trần Châu Ánh càng tức giận không chỗ để xả: “Được lắm, cái tên đen thui đó quả nhiên là cố ý, Vy Vy, chúng ta không thể tha cho anh ta.”