CHƯƠNG
Dù sao từ sau khi Mạnh Ngọc thả Lâm Giai Nhi đi, làm tổn thương hai đứa trẻ, thái độ của cô đối với Mạnh Ngọc luôn như vậy, không gần gũi, cũng không phải là bạn, coi như một người quen.
Ngay cả Đường Hạo Tuấn cũng như vậy.
Mạnh Ngọc đương nhiên biết nguyên nhân xa cách của bọn họ đối với mình, trong lòng cười khổ không thôi.
Tống Vy còn tốt, trước kia cũng không phải bạn bè thân thiết gì, cho nên mất đi tình bạn này, anh ta cũng không cảm thấy đáng tiếc.
Nhưng bên phía Hạo Tuấn, anh ta lại không thể không để tâm.
Anh ta và Hạo Tuấn là bạn bè từ bé đến lớn, bởi vì sai lầm của anh ta, hiện nay tình bạn của Hạo Tuấn và anh ta rạn nứt.
Nói không hối hận là giả, dù sao anh ta đã mất đi người bạn duy nhất.
Nhưng có hối hận hơn nữa, cũng vô dụng, bởi vì Hạo Tuấn không quay lại được trước kia.
“Đi thôi, vào trong trước đi.” Đường Hạo Tuấn rõ ràng không muốn ôn chuyện với Mạnh Ngọc, nắm tay của Tống Vy đi vào trong, không thèm nhìn Mạnh Ngọc.
Tống Vy cười khách sáo với Mạnh Ngọc mới đi theo Đường Hạo Tuấn đi về phía trước.
Mạnh Ngọc vuốt mặt, cười khổ đi theo phía sau.
Ba người đi vào biệt thự của nhà họ Lâm.
Trình Hiệp từ trên tầng đi xuống: “Tổng giám đốc, các anh tới rồi.”
“Lâm Giai Nhi đâu?” Đường Hạo Tuấn hỏi thẳng.
Trình Hiệp chỉ lên trên tầng: “Ở trong phòng của cô ta.”
“Melonna đâu?” Tống Vy cũng hỏi.
Trình Hiệp đáp: “Giao cho bên cảnh sát, tuy cô ta là người của Đường Hạo Minh, nhưng cô ta vốn không có tham gia vào chuyện của Đường Hạo Minh và chúng ta, cũng không tham gia vào tất cả mọi chuyện của Lâm Giai Nhi, cho nên tôi trực tiếp giao người cho phía cảnh sát, để bên cảnh sát xử lý.”
Nếu trên tay Melonna đó có dính mạng người, bên phía cảnh sát chắc chắn sẽ xử lý nghiêm.
Nếu không có, sau khi nhốt một khoảng thời gian thì sẽ chuyển giao cho phía trên, để Melonna phối hợp một vài điều tra.
Tổ chức đó, dựa theo những thông tin mà mợ chủ có được ở chỗ Đường Hạo Minh, bọn họ đã làm rõ bộ mặt thật sự của tổ chức.
Tổ chức Ám là một tập đoàn kh ủng bố xấu xa nổi tiếng ở quốc tế, gần như không có chuyện ác gì không làm, người trong đó đều là người của các nước hợp thành, trong đó có nhân tài tinh anh của các phương diện, có kẻ cực kỳ hung ác, cũng có lính đánh thuê đã giải ngũ của một vài quốc gia…”
Tóm lại, tổ chức đó chính là một ổ ma, trong đó chướng khí đen xì, loại người nào cũng có, hơn nữa tôn chỉ là làm phá hoại, tạo ra nỗi kinh hoàng trên toàn thế giới.”
Trên thế giới có rất nhiều quốc ta muốn loại bỏ nó, chỉ là mãi không tìm được đại bản doanh, cho nên mới luôn để tổ chức đó tồn tại tới hiện nay.
Melonna đó cũng bước ra từ tổ chức, người này đối với phía trên mà nói là một nhân chứng rất quan trọng, nói không chừng có thể từ chỗ Melonna biết được vị trí của đại bản doanh.
Một khi làm rõ, cộng thêm Melonna cũng không có phạm pháp, Melonna cuối cùng đương nhiên sẽ được quay lại đất nước của cô ta.