CHƯƠNG
Tống Vy đột nhiên hiểu ra tất cả: “Nên anh đã bế em ra?”
“Ừ.” Đường Hạo Tuấn gật đầu.
Tống Vy dở khóc dở cười: “Anh bế em làm gì, em cố ý ở lại chỗ bọn nhỏ, tối nay định ngủ cùng với hai đứa bé.”
“Em ngủ cùng với bọn nhỏ, vậy ai ngủ cùng với chồng của em là anh đây?” Đường Hạo Tuấn cúi đầu nhìn cô.
Đối diện với ánh mắt sâu của người đàn ông, Tống Vy lườm anh: “Ngày nào em cũng ở cùng anh còn chưa đủ sao? Còn ghen tỵ với hai đứa nhỏ nữa?”
“Còn không đủ!” Đường Hạo Tuấn không chút do dự trả lời: “Em là vợ của anh, đương nhiên phải ở cùng với anh, nên để trừng phạt em tối nay không nói với anh một tiếng, đã ở lại chỗ hai đứa bé, em phải bồi thường cho anh?”
“Bồi thường?” Tống Vy chớp mắt: “Bồi thường cái gì?”
Đường Hạo Tuấn bế cô vào phòng, sau đó dùng chân đá về phía sau, đóng cửa lại, bế cô tiếp tục đi về phía trước, đi thẳng đến bên cạnh giường, anh đột nhiên buông tay ra.
Cơ thể Tống Vy cứ như vậy mà ngã xuống, cả người ngã xuống giường.
May là giường mềm, cô đột nhiên ngã xuống cũng không bị thương, cũng không đau, nhưng sẽ bị dọa sợ.
Tống Vy lắc cái đầu đang choáng váng, tức giận nhìn người đàn ông đang đứng bên cạnh giường: “Anh làm gì vậy?”
“Làm gì?” Đường Hạo Tuấn kéo cà vạt, ném vào không trung.
Cà vạt ở trong không trung vẽ thành một đường parabol, rơi xuống đất, sau đó anh cúi người xuống, đầu vùi vào bên tai cô, giọng nói khàn khàn nói: “Em nói xem?”
Khóe miệng Tống Vy giật giật.
Hiểu rồi.
Hóa ra cái anh gọi là trừng phạt chính là cái này.
“Đã mấy ngày rồi em không ở cùng với anh, nên tối nay em đừng nghĩ đến chuyện ngủ.”
Nói xong, Đường Hạo Tuấn cắn tai cô…
Quả nhiên Đường Hạo Tuấn nói là làm, nói không để Tống Vy ngủ, buổi tối hôm nay Tống Vy thật sự không được ngủ, cho dù là hôn mê cũng không làm được.
Bởi vì Đường Hạo Tuấn nhìn ra cô có triệu chứng hôn mê, anh lập tức có biện pháp, để cô muốn ngủ cũng không ngủ được, muốn hôn mê cũng không hôn mê được, bị anh dày vỏ cả một đêm, đến tận khi trời tờ mờ sáng, anh mới tình nguyện bỏ qua cho cô, để cô đi ngủ.
Đường Hạo Tuấn không ngủ, đứng dậy, cả người tràn đầy tinh thần đi về phía phòng tắm.
Anh như thế này, không hề nhìn ra đã vận động một đêm không ngủ, ngược lại trạng thái vô cùng tốt.
Sau khi tắm rửa đi ra, Đường Hạo Tuấn mặc một bộ quần áo thể thao, sau đó nhẹ nhàng rời khỏi phòng, ra ngoài chạy bộ.
Đợi đến khi Tống Vy tỉnh lại, đã là h sáng.
Mà Đường Hạo Tuấn, đã đi đến tập đoàn Đường thị từ lâu.
Tống Vy nhìn dấu vết tình ái trên người và những vệt lốm đốm trên giường, khéo miệng giật giật, cả mặt đỏ lên.