Cuối cùng thì sau một ngày làm việc mệt mỏi đến rã người cô cũng được trở về Giản gia.
Ngồi trên chiếc xe riêng của nhà cô cảm thấy bản thân nghị lực biết bao nhiêu khi có thể vượt qua được ngày hôm nay.
Nhưng nghĩ đến những ngày mai cũng như vậy cô lại uể oải chỉ muốn cuộn tròn trong chăn mà trốn đi để không ai có thể tìm thấy cô được nữa.
Nhìn ra khung cửa xe bên ngoài thành phố đang nhộn nhịp cô chợt nghĩ ba mẹ cô lúc trước cũng như vậy, cũng vất vả cả một ngày nhưng đến khi tối về ông bà vẫn mỉm cười chào đón cô.
Khoé môi khẽ cong lên, có lẽ đó sẽ là động lực để cô từ từ tiếp nhận vị trí này.
" Reng, reng, reng.
"
Chuồng điện thoại cô reo lên đánh thức Duệ Y trở về với hiện thực.
Cô đưa mắt nhìn màn hình đang sáng rồi nhanh chóng bắt máy.
- Alo.
Người gọi đến không ai khác chính là Dịch Khải Liêm.
Có lẽ hắn đã có thêm thông tin mới nên gọi cho cô.
Bởi lẽ bây giờ giữa hai người cũng chẳng còn gì khác ngoài chuyện đó để nói.
- Đã tìm thấy nữ nhân viên đó rồi, cậu đến khu nhà A dãy phía Bắc thị trấn ngoại ô vùng X đi.
Mặc dù không hiểu tại sao phải ra đó nhưng cô vẫn xuống xe để thư kí Triệu trở về trước còn bản thân bắt taxi đi ra đó.
Khu nhà A dãy phía Bắc là khu nhà máy bỏ hoang đã lâu vì chủ nhân phá sản nên không thể tiếp tục vận hành được.
Cũng đã gần hai mươi năm, nơi đó có mọc cả rêu xanh phủ kín dường như cũng là nơi bắt nguồn của những câu chuyện kinh dị để hù doạ lũ trẻ.
Bây giờ đã là chín giờ tối tại sao hắn lại ra một nơi hẻo lánh như vậy để làm gì?
" Ting, ting, ting.
"
Còn chưa kịp suy nghĩ gì nhiều thì điện thoại cô bất chợt rung lên.
Là một tin nhắn do hắn gửi đến.
Cô cầm điện thoại lên rồi bật hộp thư lên để xem tin nhắn.
" Cậu đi đến gần khu nhà A phía trái có mình đang đứng đợi ở đó.
Đi bộ vào, đừng đánh rắn động cỏ.
Theo như thông tin tớ biết thì nữ nhân viên kia cùng với Kiều Lệ Yến sẽ đến đây vào tối nay.
"
Đóng lại tin nhắn của hắn cô đã biết bản thân phải làm gì tiếp theo.
Chiếc xe nhanh chóng dừng lại gần khu nhà A, cô lập tức đi xuống rồi theo chỉ dẫn đến được chỗ của Dịch Khải Liêm.
Bên cạnh đó còn có thêm năm sáu người trong bang Warriors đến để hộ tống cùng.
- Bao giờ họ mới đến vậy?
Đợi một hồi vẫn chưa thấy có ai đến cô liền lo lắng quay sang hỏi hắn.
Sợ rằng tin tức tung ra là giả vậy rất có thể họ đã bị bao vây rồi.
Đó là trường hợp xấu nhất cô có thể nghĩ đến được ngay lúc này.
- Chín rưỡi đúng.
Vừa nói hắn vừa nhìn đồng hồ.
Chỉ còn hai phút nữa là đến đúng giờ hẹn.
Vừa lúc đó một bóng người xuất hiện đi vào bên trong khu nhà A.
Đó chính là Kiều Lệ Yến không thể sai được.
Dáng người của ả ta cô chắc chắn không thể nhầm lẫn với người khác.
Theo bước chân Kiều Lệ Yến cô và hắn đứng bên ngoài từ cửa sổ nhìn vào bên trong.
Ả mang theo một va li lớn có lẽ đó chính là tiền để đổi lấy thông tin của Sở thị.
Chỉ xuất hiện sau Kiều Lệ Yến một chút chính là Ly Dân Vy nữ nhân viên của Sở thị.
Cô ta làm việc dưới trướng của thư kí nên rất thuận tiện cho việc lấy cắp những thông tin mật.
- Chị Yến.
Hai người họ gặp nhau, Ly Dân Vy cầm theo tập hồ sơ đi đến giao cho Kiều Lệ Yến để nhận lại chiếc vali toàn là tiền.
- Đây là ba tỷ, lấy được bản sao nhượng sẽ đưa nốt số còn lại.
Cô nhíu mày đứng bên ngoài quan sát nhất cử nhất động của hai người họ.
Rất nhanh cuộc trao đổi diễn ra thuận lợi.
Bên nữ nhân viên đã có đủ số tiền còn Kiều Lệ Yến đã có được bản sao chữ kí của anh và những giấy tờ quan trọng cùng mật mã tài chính của công ty.
Đó đều là những thông tin có giá trị mà một khi bị nắm thóp sẽ khó để vực dậy được công ty.
- Còn về vị phu nhân đó thì sao?
Nữ nhân viên kia mỉm cười cầm tiền cũng không quên nhắc đến vị phu nhân nào đó.
Mà đương nhiên nhắc đến Sở thị và phu nhân thì chẳng còn ai khác ngoài cô.
Vì vậy nên cô lại càng phải lắng tai và chú tâm hơn để nghe cuộc trò chuyện này.
- Cô ta sao? Trước tiên cứ để cô ta an phận đã sau đó mới dần dần tóm gọn ả ta.
Trước đó chị đã đưa một vài tấm ảnh cho Sở Chính Kì, không ngờ là hắn ta tin sái cổ chuyện ả ta ngoại tình rồi nổi đoá với ả đàn bà kia.
Giọng cười chanh chua của ả vang lên khắp căn phòng hoang trong đêm vắng.
Cô nắm chặt tay, vậy ra những bức hình đó là do cô ta đưa cho Sở Chính Kì.
Vậy mà cô lại không nghĩ ra, đang yên đang lành anh không thể tự nhiên lại đi theo dõi cô như thế.
- Chị đúng là thông minh, đợi chị lên làm phu nhân Sở thị nắm trong tay cả công ty đó phải nhớ đến em đấy nhé.
- Đương nhiên rồi.
Nụ cười sắc lạnh của Kiều Lệ Yến sáng lên trong chiếc khoác mũ rộng.
Cô nhìn ả rồi lại nhìn Ly Dân Vy, không ngờ đến một Sở thị nghiêm ngặt như vậy cũng để lọt một kẻ phản bội.
Chẳng trách những công ty nhỏ khác lại không thể tồn tại và việc rò rỉ thông tin lại như thường nhật.
- Vậy còn về phía Đoàn gia, chị tính chơi đùa với hắn đến bao giờ?
Bất chợt Ly Dân Vy nhắc đến Đoàn Dương làm Kiều Lệ Yến có vẻ không được vui cho lắm.
Ả ta liếc nhìn Ly Dân Vy như để cảnh cáo rồi lạnh giọng.
- Chuyện này cô không cần để ý.
Dường như cảm nhận được sự quá khích của bản thân Ly Dân Vy liền đổi lại chủ đề.
Có lẽ Kiều Lệ Yến vẫn không muốn người khác biết quá nhiều về bản thân tránh hậu hoạ sau này.
Cô ta cũng đâu phải là một nữ nhân ngu ngốc.
- Còn về cuộc hẹn ngày mai với Sở thiếu thì sao? Chị có cần em ra tay một chút không?
" Ra tay? "
Cô khó hiểu lắng nghe tiếp cuộc trò chuyện.
Nhưng dường như chưa kịp nghe gì thì cô đã hiểu ra chuyện mà Ly Dân Vy nhắc đến là gì.
Kiều Lệ Yến luôn mong muốn được trèo lên giường với anh và đá cô ra khỏi cái vị trí thiếu phu nhân này nên có lẽ cô ta muốn bỏ thuốc vào bữa ăn ngày mai.
Cũng có chút mưu kế nhưng vẫn còn quá tầm thường.
- Ngày mai bỏ thuốc này cho hắn ta.
Nếu như có thể thành công thụ thai thì nhất định sẽ thưởng lớn cho em.
Nói rồi ả đưa cho Ly Dân Vy một thứ thuốc trắng dạng bột.
Chính cô cũng không biết thứ thuốc đó là gì bởi nó không có nhãn mác nhưng chắc chắn thuốc đó sẽ chẳng tốt đẹp gì.
- Vâng chị cứ tin ở em.
Ly Dân Vy nhận lấy thứ thuốc không nguồn gốc kia rồi cất đi.
Sau đó hai người cùng tiến ra bên ngoài để đi về sau cuộc giao dịch.
Hắn theo đó cũng chạy ra chuẩn bị bắt Kiều Lệ Yến lại bị cô đi bên cạnh ngăn lại.
- Tớ muốn xem xem ngày mai cô ta sẽ làm gì.
Đến lúc kịch hay hạ màn bắt ả cũng chưa muộn.
Cô cầm trên tay chiếc máy ảnh đã chụp đủ bằng chứng để buộc tội cô ta mua chuộc người của công ty khác và ăn cắp thông tin mật.
Cùng với đó là đoạn ghi âm đã được anh bật chế độ thu sẵn để bên trong khu nhà A.
Chỉ cần hai thứ đó cũng đủ để đem ả lên toà.
Nhưng với một ả đàn bà tâm cơ như vậy thì cô muốn xem xem ả còn bao nhiêu chiêu kế để v vãn Sở Chính Kì.