Luxury Man

chương 63: phiên ngoại 100 câu hỏi [1]

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Don’t cry

guns & roses

talk to me softly, theres something in your eyes

don’t hang your head in sorrow and please don’t cry

i know how you feel inside ive, ive been there before

somethins changin inside you and don’t you know

don’t you cry tonight, i still love you baby, don’t you cry tonight

don’t you cry tonight theres a heaven above you baby

and don’t you cry tonight

give me a whisper and give me a sigh

give me a kiss before you tell me goodbye

don’t you take it so hard now and please don’t take it so bad

ill still be thinkin of you and the times we had, baby

and don’t you cry tonight, don’t you cry tonight

don’t you cry tonight, theres a heaven above you baby

and don’t you cry tonight

and please remember that i never lied

and please remember how i felt inside now honey

you gotta make it your own way but youll be alright now sugar

youll feel better tomorrow, come the morning light now baby

and don’t you cry tonight, and don’t you cry tonight

and don’t you cry tonight, theres a heaven above you baby

and don’t you cry, don’t you ever cry, don’t you cry tonight

baby maybe someday, don’t you cry, don’t you ever cry, don’t you cryPhiên ngoại: Phu phu hỏi [-]

Kết tiểu bảo: Theo nguyện vọng của phần lớn độc giả, xin hỏi vì sao ngài đây trời sinh yêu nghiệt cư nhiên lại đến nông nỗi phải kết hôn cùng người? Ngài không phải vẫn tin tưởng tương lai không như mong muốn sao?

Cận Thần [ cười ]: Bởi vì [ hạ giọng, tới sát tai ] kết hôn rồi cũng có thể ly hôn a.

Kết tiểu bảo:……

] Xin hỏi tên của ngài?

Cận Thần: Cận Thần, tên tiếng anh là Sam

Chí Hạo: Tiêu Chí Hạo, tiếng anh là Tony

] Tuổi là?

Cận Thần:

Chí Hạo:

]. Giới tính?

Cận Thần: Trước mắt là nam

Kết tiểu bảo [ kinh ngạc ]: Chẳng lẽ tương lai sẽ có thay đổi?

Cận Thần: Cái này, chuyện tương lai đâu ai nói trước được, đúng không?

Kết tiểu bảo [ bất đắc dĩ ]: Hiểu biết, hiểu biết, ta có thể thông cảm đứa nhỏ mắc chứng cường bách.

Chí Hạo: Nam

Kết tiểu bảo: Ngài cũng trong tương lai sẽ có thay đổi chứ ?

Chí Hạo: Không có, tương lai cũng sẽ khẳng định như vậy.

] Xin hỏi các ngài nhận xét thế nào về tính cách bản thân?

Cận Thần: Ôn nhu nhưng tàn nhẫn, nhiệt tình nhưng lạnh lùng, khoan dung nhưng cố chấp……

Kết tiểu bảo:Ok,ok, ta hiểu rồi, tất cả tổ hợp từ trái nghĩa trong từ điển đều dùng đúng không.

Cận Thần [ mỉm cười ]

Chí Hạo: Ngốc, một từ là đủ.

] Tính cách đối phương?

Cận Thần: Đáng tin, đơn thuần, dễ xúc động và dễ lừa.

Chí Hạo: Quái tạp

Kết tiểu bảo [ sợ hãi than ]: A Hạo, ngài nói chuyện bỗng nhiên biến tỉ mỉ a

Chí Hạo [ thở dài ]: Tôi cũng không muốn, nếu không dùng hai chữ này, tôi sợ phải tốn giấy cho hai nghìn ký tự.

Kết tiểu bảo: Hiểu rồi, hiểu rồi.

] Hai người gặp nhau khi nào? Ở đâu?

Cận Thần: Nơi chụp ảnh

Chí Hạo: Giống như trên

] Ấn tượng đầu tiên về đối phương?

Cận Thần: Không có ấn tượng đặc biệt, nga…… Hắn không ăn cà.

Kết tiểu bảo: Vẫn còn nhớ rõ chuyện này?

Cận Thần: Bởi vì có thiên phú với thức ăn nên nhớ kĩ.

Chí Hạo [ kinh ngạc ]: Chẳng lẽ không phải vì em nên anh mới nhớ kĩ?

Cận Thần [ lắc đầu ]: Trên cơ bản anh nhớ rõ khẩu vị đại bộ phận đồng sự.

Chí Hạo [ ảm đạm ]: Nga.

Kết tiểu bảo [ lắc đầu-ing, quá ngu ngốc, dỗ người ta cũng không biết a?]

Cận Thần [ cười tủm tỉm ]: Nhưng anh sẽ không giúp bọn họ lựa ra đồ ăn không hợp khẩu vị.

Chí Hạo [ xấu hổ, cúi đầu ]

Kết tiểu bảo [ hổ thẹn, rất dọa người, đang nghi ngờ Cận lão đại thủ đoạn ]: A Hạo, cậu thì sao?

Chí Hạo [ mờ mịt ]: Tôi không biết anh ấy có kiêng ăn thứ gì không a.

Kết tiểu bảo [ bất đắc dĩ ]: Ta đang hỏi ấn tượng đầu tiên.

Chí Hạo [ mặt đỏ ]: Nga nga, ấn tượng đầu tiên hả, cảm thấy anh ấy không đáng sợ như truyền thuyết.

] Thích đối phương nhất ở điểm nào?

Cận Thần: Cậu ấy làm cho tôi có cảm giác an toàn.

Kết tiểu bảo: Lời này từ một nam nhân nói ra thật sự rât lạ.

Chí Hạo: Tôi là một người thường.

Kết tiểu bảo [ khó hiểu ]: Nga?

Chí Hạo: Cho nên tôi thích thứ người thường đều thích, tỷ như nói, bộ dạng suất, sự nghiệp thành công lại có tiền, cẩn thận, ôn nhu, săn sóc, trên cơ bản là ngoại trừ chuyện khi anh ấy không còn tình cảm với ai đó thì không chút luyến tiếc nói chia tay, còn lại tất cả tôi đều thích.

] Chán ghét đối phương điểm nào nhất?

Cận Thần: Không có chán ghét, tôi có thể chấp nhận mọi ưu khuyết điểm của cậu ấy.

Chí Hạo: Chán ghét anh ấy hoa tâm.

Kết tiểu bảo [ lệ ]; Ta cũng vậy.

Cận Thần [ uốn éo ]: Lòng anh từ thủy đến chung cũng chỉ cho một mình em, sao lại có thể nói anh hoa tâm.

Chí Hạo [ Không quay đầu ]: Chán ghét hắn giả đáng thương.

Cận Thần [ uốn éo bình phương ]: Người ta là đáng thương thật mà.

Chí Hạo:…… Tôi không có gì chán ghét hắn ……

Kết tiểu bảo:……

] Ngài cảm thấy bản thân cùng đối phương phối hợp ăn ý không?

Chí Hạo: Chúng tôi hợp tác rất ăn ý a.

Cận Thần [ chớp mắt ]: Em là chỉ phương diện nào?

Kết tiểu bảo [ quỷ dị cười ]: Có chỗ nào khác nhau sao?

Cận Thần: Không có, không có gì bất đồng, việc nào cũng ăn ý.

] Xưng hô giữa hai người như thế nào?

Cận Thần: A Hạo

Chí Hạo:…… Tôi hình như không cần xưng hô.

Cận Thần: Em có thể gọi anh là lão công.

Chí Hạo [ khiêu mi ]: Tại sao anh là lão công.

Cận Thần: Bởi vì trước đây là anh chủ động mở lời với em trước a, chủ động đầu tiên đương nhiên là lão công.

Chí Hạo [ bạo khiêu ]: Vậy, chẳng lẽ trước lần đó, em là lão công sao?

Cận Thần [ uốn éo ]: Đúng vậy, bất quá chuyện đã qua rồi, em không cho anh cơ hội để gọi.

Chí Hạo [ hộc máu ]

] Ngài hy vọng được đối phương xưng hô như thế nào?

Chí Hạo: Lão công.

Cận Thần: Quên đi, em nói cái gì thì là cái đó.

Chí Hạo [ quẫn ]: Này…… Điều này sao không biết xấu hổ.

Cận Thần: Vậy…… Anh vẫn gọi em là A Hạo được không?

Chí Hạo: Ân.

] Nếu lấy động vật để so sánh, ngài cảm thấy đối phương là?

Cận Thần: Chó chăn cừu Scotland

Kết tiểu bảo: Vì sao.

Cận Thần: Suất a, lại ngoan, lại uy phong……

Kết tiểu bảo: Ngài thực biết dùng từ hình dung.

Chí Hạo: Hồ ly, thời điểm đối với ngươi cười cái gì cũng tốt, vừa lật mặt cái gì cũng chưa.

Kết tiểu bảo: Cuồng gật đầu

] Nếu muốn đưa lễ vật cho đối phương, ngài sẽ đưa?

Chí Hạo: Lễ vật a……[ quay đầu ] anh muốn lễ vật gì a?

Cận Thần: Anh chỉ cần em là được.

Chí Hạo [ mờ mịt ]: Em đã là của anh a.

Cận Thần [ ngốc ]

Kết tiểu bảo [ chọt đất ]: A Hạo, ngươi thật sự là đứa trẻ thành thực a. Quên đi, Cận đồng học, còn anh?

Cận Thần: Đưa một cái hứa hẹn về tương lai.

Chí Hạo [ lệ ]: Thật vậy chăng?

Kết tiểu bảo [lặng lẽ ing]: Hứa hẹn về tương lai của ngài chẳng lẽ là tương lai không thể xác định sao?

Cận Thần [ mỉm cười ]: Đúng vậy.

Kết tiểu bảo [ cuồng hãn, đồng tình nhìn lên đứa nhỏ đáng thương cảm động đến thất thông]

] Như vậy ngài muốn được tặng lễ vật gì?

Cận Thần: Hy vọng cậu ấy mặc vào quần áo tôi thiết kế đi trên con đường ánh sáng.

Kết tiểu bảo [ khó hiểu ]: Vì cái gì?

Cận Thần [ nguyệt nha loan liếc mắt ]: Bởi vì biểu tình thẹn thùng không biết làm sao của cậu ấy phi thường phi thường đáng yêu.

Chí Hạo [ thật cẩn thận ]: Thế em có được trả lương không?

Cận Thần [ ánh mắt ai oán ]

Chí Hạo [ chột dạ ]: Phòng của em còn chưa giao tiền mua đủ đâu.

Cận Thần: Ngoan, em về sau ở bên chỗ anh nè, phòng của anh là của em, không cần tự mình đi mua.

Chí Hạo [ cảm động ]

Kết tiểu bảo [ khó hiểu ]: A Hạo không phải cậu sớm dọn sang ở cùng rồi sao?

] Đối với đối phương có chỗ nào bất mãn không? Bình thường là chuyện gì?

Cận Thần: Không có, khuyết điểm của cậu ấy cái nào cũng thực đáng yêu.

Chí Hạo [ nghiến răng nghiến lợi ]: Có, trêu hoa ghẹo nguyệt.

Cận Thần [ uốn éo ]: Cũng không phải anh chủ động muốn đong đưa đâu, vậy cùng lắm thì, về sau em giúp anh chắn đi là được.

Chí Hạo [ há hốc mồm ]

Kết tiểu bảo [ đồng tình ]: Đứa nhỏ, công việc này…… thật lớn a!

] Tật xấu ngài là?

Chí Hạo: Rất nghiêm túc.

Cận Thần: Trọng tình cảm.

Chí Hạo & kết tiểu bảo [ trăm miệng một lời ]: Là vô tình!!

Cận Thần [ bất đắc dĩ ]: Quên đi, lão bà nói cái gì chính là cái đó.

] Tật xấu đối phương là?

Cận Thần: Không có khuyết điểm, không có bất mãn, không có tật xấu…… Sao tôi cảm thấy vấn đề nào cũng lặp lại như vậy nha? A Hạo, vì sao không giúp anh tiếp phỏng vấn nhàm chán này?

Chí Hạo [ hãn ]: Bởi vì nàng là tác giả.

Cận Thần [ nguyệt nha loan liếc mắt ]: A, sao em không nói sớm chứ?[ quay đầu ] Cô gọi Kết tiểu bảo? Tên này thực rất khác biệt a.

Kết tiểu bảo [ tử chống đỡ ]: Không được làm nũng, không được phóng điện, không được……

Cận Thần [ mê mang ]: Sao có thể chứ, ta chỉ làm nũng phóng điện với lão bà a. Đương nhiên, có đôi khi nhìn thấy một ít người đặc biệt có tài hoa, cũng sẽ tự nhiên mà sinh ra một ít hảo cảm, cô không cần hiểu lầm đâu.

Kết tiểu bảo [ tích hãn ]: Tôi không có hiểu lầm, đương nhiên sẽ không hiểu lầm…… Tôi còn không muốn chết. Quên đi, Chí Hạo, đến cậu, tật xấu đối phương là?

Chí Hạo: Trêu hoa ghẹo nguyệt, nghiêm túc mà nói, tôi không hiểu sao vấn đề cô hỏi toàn lặp lại nha.

Kết tiểu bảo [ sát hãn ]: A…… A…… Nếu không như thế sao có thể đủ một trăm câu hỏi chứ?

Chí Hạo [ kinh hãi ]: Một trăm câu?

Cận Thần [ an ủi ]; Ngoan, một trăm câu trả lời nhanh là tốt rồi, ai kêu nàng là tác giả chứ?

] Trong hai người ai thích ăn dấm chua?

Cận Thần: Cậu ấy.

Chí Hạo [ vô lực ]: Tôi.

Kết tiểu bảo: Ăn ý như vậy.

Cận Thần: Tôi kỳ thật cũng rất muốn ăn, bất quá không tìm được cơ hội.

Chí Hạo [ oán hận ]: Em sẽ cố gắng cho anh cơ hội này.

Cận Thần [ kinh hãi, ôn ngôn mềm giọng ]: Bảo bối! Công việc của em đã thực vất vả, đừng tốn nhiều tâm tư ở phương diện này.

] Ghen cùng hoài nghi thì đối với ai nhiều nhất?

Cận Thần: Không có.

Chí Hạo: Nhiều lắm, tôi đếm không hết.

Kết tiểu bảo: Chọn một trọng điểm .

Chí Hạo: Lâm Ý Kết.

Kết tiểu bảo [ vẻ mặt thông suôt ]

Chí Hạo [ ấm ức ]: Lớn lên xinh đẹp, lại có tiền, còn muốn đến tranh nam nhân của tôi.

Cận Thần [ chính sắc ]: Em là nam nhân a, nam nhân cần sắc đẹp để làm gì? Nam nhân chỉ cần suất là được. Lại nói, nhiều tiền để làm gì chứ? Anh có tiền không phải đủ rồi ?

Chí Hạo [ cảm động ]

Cận Thần [ ánh mắt nhu hòa mà trịnh trọng ]: Hơn nữa em xem, nàng ta xinh đẹp như vậy, lại có tiền, nhưng anh vẫn yêu em, có thể thấy được em sánh với dung mạo cùng tài phú thì quan trọng hơn.

Chí Hạo [ cảm động bình phương ]

Kết tiểu bảo: Khụ khụ…… Cận đồng học, hiện tại không phải ở trong phim thần tượng đâu

Cận Thần [ khinh thường ]: Cô đỏ mắt cứ việc nói thẳng, không cần hủy đi chân tình của tôi.

Kết tiểu bảo [ giận ]: A Hạo, lời nói chán ngấy như vậy, chẳng lẽ cậu sẽ không cảm thấy ghê tởm.

Chí Hạo [ gật đầu ]: Là quá ghê tởm.

Cận Thần [ ngốc ], Kết tiểu bảo [ mừng rỡ ]

Chí Hạo [ ngượng ngùng ]: Nhưng là tôi thích nghe.

Kết tiểu bảo [ ngốc ], Cận Thần [ mừng rỡ ]

] Các ngài quan hệ đến loại trình độ nào?

Cận Thần: Làm.

Chí Hạo [ bạo ]

Kết tiểu bảo [ hãn ]: Anh thật trực tiếp nhá a. A Hạo thì sao?

Chí Hạo [ châm chước ]: Ở chung?

Kết tiểu bảo: Quả nhiên có điểm uyển chuyển hơn mà.

] Hai người lần đầu hò hẹn là ở đâu?

Cận Thần: Luân đôn.

Chí Hạo: Ân.

] Khi đó không khí giữa hai người thế nào?

Cận Thần: Không tồi.

Chí Hạo: Thực vui vẻ.

] Khi đó tiến triển đến loại nông nỗi nào?

Cận Thần: Cùng nhau đi chơi.

Chí Hạo: Không có gì cả, anh ta kéo tôi đi bồi bạn trai anh ta uống rượu.

Kết tiểu bảo: Thật sự là quá mức.

Cận Thần [ bất đắc dĩ ]

] Địa điểm thường xuyên đi hẹn hò là?

Chí Hạo [ khó xử ]: Không có nơi nào a, nếu có, trong nhà?

Cận Thần [ gật đầu ]: Trên giường.

Kết tiểu bảo [ bạo huyết ]

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio