] Ngài sẽ vì sinh nhật đối phương mà chuẩn bị cái gì?
Chí Hạo [ hưng phấn ]: Còn chưa nghĩ xong đâu nha, tôi còn chưa cùng anh ấy trải qua lần sinh nhật nào.
Cận Thần: Anh không muốn sinh nhật.
Chí Hạo: A [ tỉnh ngộ, đại quýnh …… Vô thố ] thực xin lỗi……
Cận Thần [ thản nhiên mỉm cười ]: Không quan hệ, không cần chuẩn bị cái gì, ở bên anh giúp anh quên ngày này là được rồi.
Chí Hạo [ lệ ]: Ân.
Kết tiểu bảo [ sát lệ ]: Lão đại, kỳ thật thời điểm ngươi không diễn trò mới là động lòng người nhất.
] Ai thú nhận đầu tiên ?
Cận Thần: Em ấy.
Chí Hạo [ thở dài ]: Đúng.
Kết tiểu bảo [ khó hiểu ]: Vì sao có biểu tình không cam lòng như vậy?
Chí Hạo: Tôi vốn đang thực tự hào, cảm thấy chính mình có rất nhiều dũng khí, ngoảnh lại hóa ra mình là con thỏ. Rõ ràng bị hắn dụ dỗ lọt bẫy.
Kết tiểu bảo [ hãn ]: Nếu không như thế sao có thể kêu cực phẩm dụ công đâu.
] Ngài có bao nhiêu thích đối phương?
Chí Hạo: Thích nhiều lắm, biết rõ là cái bẫy mà vẫn nhảy vào.
Cận Thần: Sẽ nhịn không được muốn ỷ lại.
] Như vậy, ngài yêu đối phương không?
Cận Thần: Yêu.
Chí Hạo: Yêu.
Kết tiểu bảo: Nếu tất cả vấn đề đều có thể trả lời ngắn gọn như vậy thì tốt rồi.
Người chế tác [ vậy sao có thể dụ người đọc a!!!]
] Đối phương làm cái gì sẽ khiến ngài cảm thấy hết cách?
Chí Hạo [ vô lực ]: Làm nũng, giả đáng thương.
Cận Thần: Khóc…… Bởi vì chính mình khóc không được, nên cảm thấy khóc một lần cũng không dễ dàng, nhìn em ấy khóc sẽ cảm thấy thực đau lòng…… Bất quá em ấy giống như……
Chí Hạo [ giận ]: Ý của anh là em giống cái túi nước mắt sao?
Cận Thần [ chính sắc ]: Cái đó gọi là cảm tình chân thành tha thiết.
Chí Hạo [ vừa lòng gật đầu ]
] Nếu cảm thấy được đối phương có hiềm nghi biến tâm, ngài sẽ làm như thế nào?
Cận Thần: Rút củi dưới đáy nồi.
Kết tiểu bảo [ mờ mịt ]: A
Cận Thần: Đem người nam hay nữ kia đào ra, khiến cho bọn họ yêu ta, hoặc là dạy dỗ bọn họ thành vạn nhân mê, để cho người khác theo đuổi.
Kết tiểu bảo [ hỏng mất ]: A Hạo cậu sao?
Chí Hạo: Đem hắn treo lên đánh, sau đó một mình hảo hảo sống.
Kết tiểu bảo: Cũng là cậu bình thường một chút.
] Có thể tha thứ đối phương thay lòng đổi dạ không?
Cận Thần: Có thể, bởi vì không ai có thể cam đoan tương lai.
Chí Hạo: Tôi không tha thứ.
Cận Thần [ kinh hãi ]
Chí Hạo [ bất đắc dĩ ]: Nhưng em có thể nhận, em sẽ không làm khó dễ anh.
Cận Thần [ nhu tình chân thành ]: Anh tình nguyện để em làm khó, cũng không muốn em làm khó chính mình.
Kết tiểu bảo [ giận ]: Đủ rồi, không cần ở trước mặt kẻ độc thân biểu diễn thâm tình.
] Nếu hẹn hò mà đối phương muộn mất giờ?
Chí Hạo: Chờ, gọi di động hỏi đã xảy ra chuyện gì.
Cận Thần: A Hạo là sẽ không tới muộn, cho nên giả thiết này không được thành lập.
] Ngài thích nhất bộ phận nào trên thân thể đối phương nhất?
Cận Thần: Vành tai.
Kết tiểu bảo [ trong mắt bắn ra quang mang giảo hoạt]: Nga?
Cận Thần [ phối hợp cười ]: Bởi vì ăn ngon lắm…… Đó là nơi mẫn cảm nhất của em ấy, chỉ cần nhẹ nhàng ……
Người chế tác [ nhảy ra ]: Tiền tiền là nước trong, nước trong, nước trong …… Tiếng vang mũ n+ lần. ( đánh cược sao??)
Cận Thần [ mất hứng ]: Sớm nói thôi.
Kết tiểu bảo [ thất vọng ]: Vậy, A Hạo thì sao?
Chí Hạo [ mặt đỏ ]:…… Môi……
Người chế tác [ lại nhảy lên, như hổ rình mồi ]
Kết tiểu bảo [mắt lang tỏa sáng ]: Hiểu rồi, hiểu rồi, ta sẽ không hỏi vì cái gì đâu.
] Biểu tình khêu gợi của đối phương?
Cận Thần: Mặt đỏ thẹn thùng, muốn nhẫn lại nhịn không được bộc phát, đó là thời khắc gợi cảm nhất.
Kết tiểu bảo: Cho nên anh thường khiêu khích cậu ấy.
Chí Hạo [ tiếp tục mặt đỏ, bạo huyết ]: Tôi có thể không nói không?
Kết tiểu bảo [ trảm đinh tiệt thiết ]: Không được.
Chí Hạo [ huyết bạo ]: thời điểm …. Làm…… Làm…….
Cận Thần [ đắc ý ]
Kết tiểu bảo [ há hốc mồm ]: Ngài, thật sự là một thành thật thụ a.
] Mỗi khi hai người bên nhau, thời điểm nào khiến ngài cảm thấy tim đập gia tốc?
Chí Hạo: Anh ấy tới gần tôi, khoảng cách tầm cm, hoặc là nhìn chằm chằm tôi, bất luận khoảng cách nào.
Kết tiểu bảo [ kinh hãi ]: Trái tim ngài phải chịu nhiều khổ nha.
Chí Hạo [ than thở ]: Tôi cũng cảm thấy được như vậy a.
Cận Thần: Tim tôi sẽ không đập gia tốc, chỉ biết càng ngày càng chậm.
Kết tiểu bảo, Chí Hạo:……
] Ngài có nói dối đối phương không? Ngài giỏi về nói dối không?
Cận Thần: Tôi không nói dối.
Chí Hạo [ suy sụp ]: Anh cũng lười gạt em.
Kết tiểu bảo [ gật đầu ]: Chính xác.
Cận Thần [ phản bác ]: Em cũng không muốn anh nói dối mà.
Chí Hạo: Thái độ làm người của em rất thành thực.
Kết tiểu bảo [ gật đầu ]: A Hạo, cậu là người tốt.
Cận Thần [ ấm ức ]
] Từng cãi nhau chưa?
Cận Thần: Không cãi nhau bao giờ
Chí Hạo [ tiếp tục suy sụp ]: Đúng, anh cũng lười cãi với em.
Cận Thần [ tiếp tục ấm ức ]
] Vì cái gì mà khắc khẩu?
Chí Hạo: Đã nói không cãi nhau mà .
Cận Thần: Câu tiếp đi.
] Sau đó thì hòa hảo như thế nào?
Chí Hạo: Không hòa hảo, trực tiếp chia tay.
Kết tiểu bảo [ kinh hãi ]: Hảo ngoan.
Cận Thần [ không dám mở miệng, tiếp tục tiếp tục ấm ức ]
] Thời điểm làm chuyện gì cảm thấy hạnh phúc nhất?
Cận Thần: Khi em ấy nói với tôi ‘Đừng khóc ’.
Kết tiểu bảo [ hãn ]: Sao giống anh bạn nhỏ thế.
Cận Thần: Chỉ cần có cảm giác an tâm dễ dàng ỷ lại này là thấy hạnh phúc
Chí Hạo: Buổi sáng tỉnh lại phát hiện được ôm thật chặt, sẽ cảm thấy mình rất trọng yếu.
] Kiếp sau còn hy vọng làm người yêu không?
Cận Thần [ hoài nghi ]: Sẽ có kiếp sau sao?
Kết tiểu bảo [ bất đắc dĩ ]: Chẳng lẽ anh không tin kiếp sau à?
Cận Thần: Tôi ngay cả tương lai cũng không tin tưởng, sao sẽ tin tưởng kiếp sau?
Kết tiểu bảo [ hãn ]: Coi như tôi chưa hỏi, vậy A Hạo?
Chí Hạo: Không hy vọng.
Kết, cận: Vì cái gì?
Chí Hạo [ bất đắc dĩ ]: Tôi dâng cả đời cho hắn còn chưa đủ sao?
] Khi nào thì cảm thấy bản thân được yêu?
Cận Thần: Tùy thời, em ấy cũng không che giấu.
Chí Hạo: Cơ bản không có, anh ấy thật rất giống giả, giả cũng giống thật, tôi làm không rõ.
Kết tiểu bảo [ hãn ]: A Hạo, cậu chịu khổ.
] Phương thức biểu hiện tình yêu của ngài là?
Cận Thần: Cố gắng thương em ấy thật lâu.
Chí Hạo: Đối tốt với anh ấy.
Kết tiểu bảo: Sao thấy phù phiếm quá vậy.
Cận Thần: Nếu thế để tôi kể tỉ mỉ ra cho cô nhé, thế nào mới là tốt……
Kết tiểu bảo [ không kiên nhẫn ]:ok,ok, câu tiếp theo ……
] Khi nào sẽ khiến ngài cảm thấy “Đã không còn thương ta ”?
Cận Thần: Trước mắt còn chưa có, đến lúc đó sẽ biết đi.
Chí Hạo [ than thở ]: Tôi vẫn luôn cảm thấy anh ấy không yêu tôi.
Kết tiểu bảo [ trợn mắt ]
Cận Thần [ khóe mắt trong suốt ]: Em rốt cuộc muốn anh làm thế nào em mới tin đây?
Chí Hạo [ ngốc ]: Quên đi, anh vẫn luôn yêu thương em.
] Ngài cảm thấy loài hoa nào giống đối phương nhất?
Cận Thần: cây dành dành.
Kết tiểu bảo: Vì sao?
Cận Thần: Vừa trắng vừa thơm, có được hết thảy khuyết điểm của hoa, mà lại dễ nuôi sống, mùa đông còn không rụng lá.
Kết tiểu bảo [ bất đắc dĩ ]: Quả nhiên là một loại hoa chắc chắn nha.
Chí Hạo: Hoa quỳnh,[ cắn răng ] lúc nở thì thật đẹp mà thoáng cái thì tàn rồi
Cận Thần [ hãn ]
] Ngài tự ti vì?
Chí Hạo: Không đủ suất, không có tiền, không đủ khả năng……
Cận Thần [ ôn ngôn ]: Chỉ cần anh cảm thấy đủ là được rồi .
Chí Hạo [ ngốc, mặt đỏ ing]
Cận Thần: Tôi không tự ti.
Kết tiểu bảo: Quả nhiên da dày mặt dạn, vô tâm vô phế.
Cận Thần [ ảm đạm ]: Tôi không cần tự ti cho người khác xem, tôi không thích làm người đáng thương, dù sao, cũng không ai để ý.
Chí Hạo: Em để ý.
Cận Thần [ thâm tình……]
Kết tiểu bảo: Mẹ nó, rõ ràng coi tôi không tồn tại.
] Hai người quan hệ là công khai hay là bí mật?
Chí Hạo [ cười khổ ]: Thiên hạ đều biết
Kết tiểu bảo [ hãn ]
] Ngài cảm thấy yêu đối phương có thể đi tới vĩnh cửu không?
Chí Hạo [ vô cùng đau đớn ]: Hẳn là sẽ đi, nếu anh ấy không quăng tôi, tôi đại khái…… Ai, tôi thật hết hy vọng.
Cận Thần: Tôi không biết.
Kết tiểu bảo, Chí Hạo [ giận trừng ]
Cận Thần [ hãn ]: Tôi sẽ cố gắng, thật sự……
Kết, Chí: Nhìn trời.
Kết tiểu bảo [ ý đồ an ủi ]: Quên đi, hắn có thể nói ra những lời này cũng không dễ dàng.
Chí Hạo [ buông tha]; Tôi biết……