Đợi đến khi đám Thị huyết nghĩ tiến vào trong vòng vây, Dương Lăng quyết đoán chỉ huy ma thú đại quân lao ra.
Dưới sự chỉ huy của Tà nhãn bạo quân, Tà nhãn đại quân phát ra từng làn đạn dày đặc, oanh tạc lũ Thị huyết nghĩ ở phía trước thành nát bấy. Theo sát, lang chu vương dẫn theo đại quân con nhện đột nhiên từ dưới đất chui lên, phun ra một tia nọc độc chết người. Giác phong thú và Biên bức đại quân tốc độ rất nhanh, giống như cơn gió lao đến.
Thật ra, Dương Lăng chỉ là chuẩn bị dĩ dật đãi lao, chuẩn bị dẫn đám Thị huyết nghĩ đến rồi tiêu diệt mà thôi, không ngờ rằng, kịch chiến phát sinh biến hóa rất lớn.
Giác phong thú một miếng là nuốt cả con Thị huyết nghĩ vào trong bụng, con nhện lông đỏ càng lợi hại hơn, phun ra một cái tơ nhện cứng cỏi, nháy mắt bắt được vài con nhện rồi đưa vào trong miệng, Hấp huyết biên bức tốc độ rất nhanh, giống như con Ma Cà Rồng hút hết máu trong cơ thể Thị huyết nghĩ.
Một bữa tiệc lớn miễn phí tự đưa lên cửa?
Nhìn ma thú đại quân từng miếng từng miếng nuốt chửng Thị huyết nghĩ, Dương Lăng mở rộng tầm mắt, không nghĩ mấy tên rất khó giải quyết trong mắt mọi người lại trở thành món ăn khoái khẩu nhất của ma thú đại quân.
Chi ……
Đối mặt với Giác phong thú, Con nhện và Hấp huyết biên bức phối hợp tấn công, Thị huyết nghĩ hiểu rằng đại sự đã không ổn, vừa kêu lên vừa bỏ chạy tán loạn. Lao đến như thủy triều, rút lui cũng như vậy.
Thị huyết nghĩ động tác rất nhanh chóng, nhưng tốc độ của ma thú đại quân càng nhanh hơn, đuổi theo không tha. Từ mảnh đất trống bên trong đuổi theo vào đến tận rừng tre rậm rạp, giống như con quỷ đối mười năm chưa được ăn, điên cuồng nuốt chửng Thị huyết nghĩ. Đối với chúng nó thì Thị huyết nghĩ béo tốt chính là thực vật ngon nhất trên đại lục.
Vừa mới bắt đầu, thấy ma thú đại quân điên cuồng đuổi theo, trong nháy mắt biến mất ở trong rừng tre, Dương Lăng còn có chút lo lắng. E sợ chúng nó lọt vào mai phục của Thị huyết nghĩ. Nhưng khi hắn thu hồi thú một sừng, và Tà nhãn rồi đuổi theo Giác phong thú, con nhện và Hấp huyết biên bức đại quân đi vào rừng trúc, hiểu được mình đã lo lắng quá nhiều.
Trong rừng tre, Thị huyết nghĩ loạn thành một đoàn, hầu như mỗi một tổ kiến đều chịu sự tấn công trí mạng. Trải qua một thời gian huấn luyện, Giác phong thú, Con nhện và Hấp huyết biên bức phối hợp đã trở lên ăn ý, bản năng chia ra làm từng tiểu đội, phối hợp tấn công vô số tổ kiến.
Đối mặt với nọc độc của Con nhện, hàm răng sắc bén và cây châm độc chết người của Giác phong thú và Hấp huyết biên bức khó lòng phòng bị, đám Thị huyết nghĩ bỏ chạy vào trong tổ không có lực chống trả, gặp phải tai ương trước đó chưa từng có.
Trước đây, chúng nó dựa vào số lượng khổng lồ và phối hợp ăn ý nên đã trở thành bá chủ của rừng tren, nhưng đối mặt với ma thú đại quân công kích sắc bén, số lượng khổng lồ của Dương Lăng chúng nó không có bất cứ ưu thế nào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Xác định Thị huyết nghĩ không còn có lực chống trả, Dương Lăng quyết định cùng Vưu Na rời khỏi rừng tre, tùy ý để cho ma thú đại quân tung hoành trong rừng tre.
"Ồ, Dương đại ca, ngươi xem, đây là chuyện gì?"
Ngay khi Dương Lăng khoanh chân ngồi xuống trên mặt đất, chuẩn bị nhắm mắt nghỉ ngơi, Vưu Na đọt nhiên chỉ vào một con Giác phong thú kêu lên. Dương Lăng nhìn theo hướng nàng chỉ, phát hiện một con Giác phong thú miệng đầy máu, ăn no uống sau thì đang lẳng lặng nằm úp trên mặt tảng đá. Trên thân phát ra một vòng ánh sáng đỏ kỳ quái.
Chẳng lẽ, nuốt chửng đại lượng Thị huyết nghĩ có thể tăng tốc độ tiến hóa?
Ngoài ý muốn trôi qua, Dương Lăng vui mừng ra mặt. Từ trước đến nay, Giác phong thú, Con nhện, Tà nhãn các loại ma thú ở bên trong không gian vu tháp không có thực vật gì để ăn, chỉ có nuốt chửng sương trắng tản mát ra từ Vu tháp mà thôi. Trước kia, hắn còn nghĩ rằng, ma thú sau khi thuần hóa thì không cần phải thường xuyên ăn uống, bây giờ xem ra không phải như vậy.
Đi về phía phương hướng ma thú đại quân, không lâu sau hai người phát hiện ra tình huống tương tự. Ngoại trừ Giác phong thú còn có một ít Con nhện hoặc là Hấp huyết biên bức đều nằm úp trên mặt đất tiến hóa.
Cẩn thận quan sát tình hình của đám ma thú, Dương Lăng phát hiện chúng nó mặc dù không có biến hóa rõ ràng, không có tăng lên một cấp, nhưng thu được lợi ích đáng kể.
Hai cánh của Giác phong thú mở rộng ra thêm một chút, tin tưởng tốc độ bay cũng sẽ tăng lên. Lân giáp của Con nhện cũng cứng rắn thêm, khả năng phòng ngự theo đó cũng tăng lên.Tuy nhìn bề ngoài Hấp huyết biên bức không có biến hóa rõ ràng, nhưng mạch máu chuyển từ trong suốt thành màu xám, theo như trí nhớ của chúng thì cái này sẽ giúp cho tăng thời gian giữ máu.
Nếu Thị huyết nghĩ có tác dụng như vậy với ma thú đại quân, vậy có thể mở một mảnh đất ở trong không gian vu tháp, chuyên môn để nuôi dưỡng Thị huyết nghĩ, để đám ma thú lúc nào cũng có cái ăn, qua đó làm tăng lên tốc độ tiến hóa của chúng?
Nhìn vô số Thị huyết nghĩ trong rừng tre, nhìn ma thú đại quân điên cuồng đuổi theo cắn nuốt, Dương Lăng trong lòng vừa động.
Điều này không nên chậm trễ, quyết định chủ ý, hắn ngay lập tức hành động.
Đầu tiên, vì đề phòng bất trắc, hắn tìm một chỗ đất trống ở nơi rất xa trong không gian vu tháp. Chỉ huy một đội Giác phong thú, Con nhện, Tà nhãn và Hấp huyết biên bức bảo vệ bốn phía, để tránh phát sinh việc ngoài ý muốn mà ảnh hưởng đến cả không gian vu tháp.
Tiếp theo, muốn nuôi dưỡng được Thị huyết nghĩ thì phải có rất nhiều cây tre. Cắn chặt răng, hắn không tiếc hao phí tinh thần lực để chuyển hơn cây tre vào trong không gian vu tháp.
Một ngàn cây tre không đáng bao nhiêu so với cả rừng tre. Nhưng đối với Dương Lăng mà nói, di chuyển cây tre cơ hồ hao phí hết tất cả tinh thần lực, tốn mất cả một canh giờ.
Hoàn thành công tác chuẩn bị, Dương Lăng rời khỏi rừng tre, khoanh chân ngồi xuống trên một mảnh đất trống để nghỉ ngơi. Còn hai canh giờ nữa là trời sáng, khôi phục một ít tinh thần lực là có thể di chuyển một ít Thị huyết nghĩ cũng không muộn.
Thấy Dương Lăng nhắm mắt dưỡng thần, Vưu Na nắm chặt pháp trượng canh giữ bên cạnh hắn, mặc dù không quá rõ mục đích của hắn, nhưng nàng biết Dương Lăng tuyệt đối sẽ không hao phí tinh lực đi làm chuyện vô nghĩa. Nàng hiểu được đến lúc cần thiết thì Dương Lăng sẽ nói rõ với mình, bây giờ cơ bản là không cần nói nhiều.
Không biết, Tác Phỉ Á như thế nào?
Không biết vì sao, Vưu Na đột nhiên nhớ đến cô gái tinh linh Tác Phỉ Á chưa gặp mặt, từ miệng lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ và Ngả Lỵ Ti nàng hiểu rằng Tác Phỉ Á là người duy nhất mà Dương Lăng yeei. Nhìn Dương Lăng nhắm mắt dưỡng thần, không khỏi cảm thấy hâm mộ sự may mắn của Tác Phỉ Á.
Vừa mới bắt đầu, nàng còn có chút mâu thuẫn với Dương Lăng, nhưng tiếp xúc với hắn thì dần dần thay đổi cái nhìn đối với hắn. Khi Dương Lăng hưng phấn, thì nàng cũng sẽ vui mừng ra mặt, khi mà Dương Lăng mất mát, thì nàng cũng theo đó mà buồn rầu, chán nản.
Không biết từ bao giờ, Vưu Na phát hiện mình rất thích ở cùng một chỗ với Dương Lăng. Nụ cười nhàn nhạt, vẻ chuyên chú tu luyện của Dương Lăng, còn có vẻ hài hước khác thường của hắn, thi thoảng xuất hiện trong giấc mơ của nàng.
Ngao ……
Trong khi Vưu Na thất thần, đột nhiên trong rừng tre truyền ra một tiếng rít vang trời, định thần lại nhìn, chỉ thấy Dương Lăng đã nhanh chóng rút thanh chủy thủ sắc bén ra, "Hô" một tiếng rồi đứng lên.
"Vưu Na, nàng ở đây chờ ta, tuyệt đối không được tiến vào trong rừng" Dặn dò một câu, Dương Lăng thi triển thổ độn, trong nháy mắt đã biến mất tại chỗ.
Vừa nghe được tiếng rít vang trời, hắn biết ma thú đại quân đã gặp phải kình địch, tình huống vô cùng khẩn cấp nên không kịp nói thêm điều gì, ngay lập tức dựa vào thổ độn thuấn di qua. Vưu Na đã tu luyện đến cảnh giới Ma tầm sư, tin tưởng chỉ cần vào không đi vào trong rừng, sẽ không gặp phải điều gì nguy hiểm.
Mặc dù sớm đã có chuẩn bị, nhưng khi chạy đến hiện trường, Dương Lăng vẫn cảm thấy chấn động.
Ở trong một mảnh cây tre rậm rạp phía trước, có một tổ kiến khổng lồ, lối vào đã có kích thước như chiếc xe tải. Một con quái vật khổng lồ to như con trâu nặng hơn cân vừa rít lên vừa lao ra, cả người trắng noãn, dưới bụng có hai hàng vú to. Từ xa nhìn lại, thì giống như một con bò cái nhiều sữa vậy.
Dưới sự chỉ huy của con quái vật, từ bên trong sào huyệt bò ra rất nhiều Thị huyết nghĩ, điên cuồng tấn công ma thú đại quân xung quanh. Có hàm răng sắc bén, đỉnh đầu có một chiếc sừng, trên lưng có một đôi cánh… ngoại hình khác xa so với các con Thị huyết nghĩ bình thường, lực chiến đấu thì càng vượt trội.
Chẳng lẽ đây là nghĩ hậu?
Nhìn giống như con bò cái hành động chậm chạp, dưới sự bảo vệ của đông đảo kiến binh đang từ từ bò đến, Dương Lăng trong lòng vừa động. Nghĩ hậu có khả năng sinh sản rất nhiều nghĩ noãn, tin tưởng so với di chuyển mấy ngàn con Thị huyết nghĩ còn tác dụng cao hơn. Chỉ cần tính toán cẩn thận, nói không chừng có thể cung cấp một nguồn thực vật không bao giờ hết cho ma thú đại quân.
Quyết định chủ ý, hắn không không hề chần chờ, chỉ huy ma thú đại quân tấn công mạnh, dẫn đám nghĩ binh bên người Nghĩ hậu ra xa. Sau đó thi triển thổ độn pháp thuật, thuấn di đến bên người Nghĩ hậu, tinh thần lực đưa hết ra, trước khi nó kịp thời phản ứng đã đem nó chuyển vào trong không gian vu tháp.
Một chiêu thành công, Dương Lăng hao phí tia tinh thần lực cuối cùng thuấn di ra ngoài, chỉ huy ma thú đại quân điên cuồng tấn công. Lui về vị trí an toàn liền khoanh chân ngồi xuống ra sức khôi phục tinh thần lực đã tiêu hao.
Không có Nghĩ hậu chỉ huy, Thị huyết nghĩ không có lãnh đạo nên loạn thành một đoàn, không có lực chống trả lại sự phối hợp ăn ý của ma thú đại quân. Có chút liều mạng bò lên các cây tre ở ngoài, có chút hoảng loạn chui vào tổ, có chút lại giống như con ruồi mất đầu chạy loạn xung quanh.
Đánh bất ngờ, trận tập kích bất ngờ hoàn hảo.
Nhìn đám Thị huyết nghĩ hoảng loạn chạy trốn, Dương Lăng hiểu rằng phần thắng đã hoàn toàn nắm trong tay.
Sau khi hồi phục được một ít tinh thần lực, chỉ cần chuyển toàn bộ trứng kiến bên trong tổ kiến vào trong không gian vu tháp, rồi chuyển một bộ phận kiến thợ và cây tre vào, hắn tin tưởng sẽ thành lập một mảnh Ma thú cơ địa bên trong không gian vu tháp, cấp cho ma thú đại quân một nguồn thực vật không bao giờ cạn.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Hôm nay trở đi sẽ có hàng nhiều cho mọi người. Thanks all đã theo dõi MTLC. (Tự chúc mừng sinh nhật vậy. Hehe)