Ma Thú Lãnh Chúa

chương 694: chư thần vẫn lạc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Mặc Đặc Tát Khắc, tồn tại tức là hợp lý, không có gì là không thể" nhìn vẻ khiếp sợ của Kim Bằng, Dương Lăng cười thản nhiên, không nói thêm điều gì. Lần này bế quan tu luyện, mặc dù lĩnh ngộ được Phá băng thức, có thể khắc chế được Băng Phong pháp tắc mà Tử thử Băng Băng lĩnh ngộ, nhưng đây chỉ là bước đầu tiên mà thôi, rất nhiều chỗ còn cần phải nghiên cứu và tìm hiểu thêm.

"Đại nhân, chẳng lẽ Tộc nhân của ngươi đã đi qua Thần Chi tù lao ở Vô tận Hải dương?" Thấy Dương Lăng thu Chiến Hồn Đao lại, Kim bằng trong lòng vừa động, nhớ đến Thần Chi tù lao trong truyền thuyết.

Truyền thuyết, Thần Chi tù lao ở tận cùng của Vô tận Hải dương ẩn chứa sự huyền bí nhất của Thiên địa Pháp tắc, lĩnh ngộ hoàn toàn là có thể trở thành Chúa Tể chí cao vô thượng. Mặc dù tiến vào Thần Chi tù lao mười phần thì chết đến chính, nhưng trăm vạn năm qua, cũng không phải không có Cường giả tuyệt thế tiến vào tĩnh tu rồi an toàn trở ra. Dương Lăng tuổi còn rất trẻ, hơn nữa còn chưa tu luyện đến Chủ Thần, không thể nào đã tiến vào Thần Chi tù lao lĩnh ngộ Thiên địa Pháp tắc chung cực. Vậy chỉ có một cách giải thích, chính là Cường giả tuyệt thế trong Gia tộc hắn đã từng tiến vào Thần Chi tù lao, và truyền lại những gì mình đã hiểu cho Dương Lăng.

Thần Chi tù lao của Vô tận Hải dương?

Dương Lăng nghi hoặc nhìn Kim Bằng, được hắn giải thích không lâu sau đã mơ hồ hiểu ra.

Thì ra, ngoại trừ Sáu đại Vị Diện, trong Không gian còn có vô số Vật chất vị diện. Lướt qua vố số Vật chất vị diện chính là Hư không rộng lớn khôn cùng và Không gian loạn lưu thiên biến vạn hóa, được gọi là Vô tận Hải dương. không ai biết Vô tận Hải dương có từ bao giờ, không ai biết trong Vô tận Hải dương rốt cuộc ẩn chứa bao nhiêu bí mật. Ngoại trừ Hư không và Loạn lưu ra, Vô tận Hải dương còn có một ít Vị Diện đặc thù, Thần Chi tù lao chính là nơi hấp dẫn đông đảo Cường giả tuyệt thế nối nghiệp nhau xông vào. Vì lĩnh ngộ chung cực huyền bí của Thiên địa Pháp tắc, rất nhiều Cường giả tuyệt thế biết rõ là nguy hiểm vẫn không để ý tất cả mà xông vào.

"Vô tận Hải dương, một ngày nào đó phải đi vào xem một chuyến" Đại khái hiểu được tình hình về Vô tận Hải dương, Dương Lăng âm thầm quyết định chủ ý, dừng một chút rồi nói tiếp: "La Đức Lý Cách Tư, ba ngày sau sẽ xuất phát đi đến Cửu U Sơn mạch, ngươi và Khoa Lôi Tát chuẩn bị sẵn sàng trước đi. Mặt khác, tiếp theo phải nghĩ biện pháp thu thập Thần Cách các hệ, càng nhanh càng tốt"

Sau khi ổn định được tình hình của Cự Long sơn mạch, Dương Lăng không muốn tốn thời gian ở đây nữa, chuẩn bị nhanh chóng đi đến Cửu U Sơn mạch có Thông Thiên Tháp. Ngoài ra, Phá băng thức thành công đã cho hắn quyết tâm kiên định để sáng tạo ra một bộ Đao Pháp vô thượng. Nếu nuốt chửng các hệ Thần Cách rồi lĩnh ngộ được các hệ Pháp tắc, qua đó lĩnh ngộ được Đao pháp phá giải, thì lực chiến đấu không thể nào tưởng tượng được.

Phân phó vài câu, Dương Lăng Thuấn di vào Không gian Vu tháp, nhằm thẳng đến địa lao nhốt Hắc Giáp Đại ác ma. Sau khi tĩnh tu hai mươi năm, mặc dù thực lực có tiến bộ, nhưng hắn vẫn không nắm chắc có thể trực tiếp thuần hóa Hắc Giáp Đại ác ma. Có lẽ, phải tiến giai đến Hồn Vu đỉnh, thậm chí Vu Thần mới nắm chắc tuyệt đối. Tuy nhiên, mặc dù không có cách nào thuần hóa và có được trí nhớ của nàng, nhưng cũng không ngại nói chuyện với nàng, xem có thể lấy được tin tức tình báo gì quý giá hay không.

Theo lời của Long Quy Khoa Lôi Tát, Cửu U Sơn mạch rất nguy hiểm, xung quanh Thông Thiên Tháp đã bị các Thế lực lớn phái trọng binh canh giữ. Khoa Lôi Tát chỉ biết tình hình đại khái, nhưng không biết vấn đề cụ thể. Nhưng là một người may mắn còn sống sót từ Thần Ma đại chiến, không biết chừng Hắc Giáp Đại ác ma Na Tháp Lỵ nắm được không ít bí mật liên quan. Mơ hồ, Dương Lăng có cảm giác trận thảm chiến Thần Ma đại chiến năm đó, có lẽ có liên lạc rất lớn với sự biến mất của Thượng cổ Vu sư và Thông Thiên Tháp.

Địa lao được rất nhiều Cấm chế bảo vệ, ẩm thấp và âm u, lúc này Dương Lăng không dùng đến Mê Điệt Hương mà Ngả Lỵ Ti luyện chế, phân phó cho quân lính canh giữ ở bên ngoài, một mình đi vào trong. Rất nhanh đã khiến cho Hắc Giáp Đại ác ma chú ý.

"Ngươi… ngươi là ai, đây rốt cuộc là đâu?" Nhìn xem Dương Lăng một thân một mình đi vào, cảm giác Năng lượng ba động trong cơ thể hắn, Hắc Giáp Đại ác ma Na Tháp Lỵ cẩn thận đứng lên, nắm chặt Vô Ảnh tiên trong tay, âm thầm đoán thân phận của Dương Lăng.

"Ta là ai không quan trọng, đây là một gian mật thất, một gian mà mật thất mà không có bất cứ kẻ nào có thể quấy rầy ngươi. Cái khác không nói, ít nhất tốt hơn Ác ma đại điện, không cần lo lắng bị A Khuê Long thần hệ và Long Ba Đốn Thần hệ đột nhiên giết đến" Dương Lăng cười cười, cẩn thận quan sát biến hóa của Hắc Giáp Đại ác ma những năm gần đây.

Khuôn mặt xinh đẹp không còn chút máu, khóe mắt không biết từ lúc nào xuất hiện vài nếp nhăn, mái tóc dài rối loạn trên vai, nhìn rất là tiều tụy. Năng lượng ba động mặc dù mênh mông nhưng thi thoảng lại hỗn loạn. Xem hình dạng, những năm gần đây bởi vì bị Giam cầm, Hắc Giáp Đại ác ma không hấp thu được Năng lượng bên ngoài, vết thương trên người không những không khỏi, mà còn bị tệ đi rất nhiều.

"Nói như vậy, là ngươi đã cứu ta ra khỏi Ác ma Đại điện?" Nghĩ đến đám Thần chức cường giả như Bác Cam Tư xông vào Ác ma Đại điện, Hắc Giáp Đại ác ma nghiến răng kèn kẹt, muốn suất ngàn vạn Ác ma tàn sát A Khuê Long thần hệ. Nếu năm đó không phải đám người Bác Cam Tư thừa dịp mà vào, nàng sao lại rơi vào tình trạng như hôm nay chứ? Hít vào một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh, quay về phía Dương Lăng, lạnh lùng nói: "Cám ơn ân tình năm đó của ngươi, vậy ngươi muốn điều kiện gì mới thả ta ra?"

Không có việc gì sẽ không đến Chùa cầu phúc, nhìn Dương Lăng lần đầu tiên xuất hiện trong mấy trăm năm nay, Hắc Giáp Đại ác ma không cần suy nghĩ nhiều cũng hiểu lần này đối phương đến đây tuyệt đối có mục đích gì đó.

"Hơn năm trăm năm, tu luyện hơn năm trăm năm cũng không có tiến bộ gì, ai" Dương Lăng giả bộ lắc lắc đầu, than thở một câu rồi nói tiếp: "Ngoại trừ Thần Cách của Chủ Thần và Vị Diện lưu lãng giả, Thần Cách khác nuốt vào bao nhiêu cũng không có tác dụng gì. Ta rất muốn biết, nuốt một viên Thần Cách của Thượng Cổ Thần ma, có gì đặc biệt không?"

Người có thể may mắn sống sót từ Thần Ma đại chiến, không một ai không phải là người rất lợi hại. Vì thuận lợi tìm hiểu tình hình của Cửu U Sơn mạch, Dương Lăng quyết định lấy tiến làm lui, từ từ tìm hiểu qua lời nói của đối phương.

Thần Cách của Thượng Cổ Thần ma?

Mặt Hắc Giáp Đại ác ma trầm xuống, mặc dù đã có chuẩn bị, nhưng nàng không ngờ rằng, đối phương quả nhiên chú ý đến Thần Cách của mình. Thất phu vô tội, mang ngọc có tội, một viên Thần Cách của Thượng Cổ Thần ma, có hấp dẫn trí mạng đối với những kẻ theo đuổi lực lượng.

"Muốn Thần Cách của ta, vậy phải móc từ xác của ta mà thôi" Hắc Giáp Đại ác ma Na Tháp Lỵ vừa nói vừa dùng sức vung Vô Ảnh Tiên lên, cắn chặt răng, chiến ý mênh mông, âm thầm quyết định chủ ý, dù thế nào cũng không để đối phương đạt được, chuẩn bị tự bạo Thần Cách.

Năng lượng ba động mịt mờ, Cấm chế thần bí… Dương Lăng mang cho nàng một mối nguy hiểm mãnh liệt. Nếu ở lúc sung sức nhất, nàng tin tưởng có thể đánh bại đối phương, nhưng ở tình hình trước mắt, tình thế rất ác liệt.

"Thần Cách của Thượng Cổ Thần ma, cho dù là một Chủ Thần cao cao tại thượng và Vị Diện lưu lãng giả, gặp được cũng tuyệt đối không bỏ qua" Dương Lăng ra vẻ khó khăn trầm ngâm một lát rồi nói tiếp: "Đáng tiếc, rất lâu trước kia, từng có người nói với ta, nàng và Lĩnh chủ Thâm uyên Ác ma có một chút quan hệ, cho nên ở Ác ma Đại điện ta mới có thể đột nhiên ra tay. Trên đời này, Thần Cách của Thượng Cổ Thần ma còn lưu lại, không chỉ có một viên này, nếu…"

"Ngươi… ngươi biết Kham Tát Tư?" Hắc Giáp Đại ác ma cho rằng khó có thể sống sót nghe thấy thế mắt sáng rực lên, thấy được một tia hy vọng.

"Xin lỗi, ta không biết Lĩnh chủ Thâm Uyên Ác ma Kham Tát Tư, chỉ là biết một lão già điên điên khùng khùng mà thôi. Nếu sau này có cơ hội, có thể để ngươi giới thiệu cho ta" Dương Lăng tiếp tục khoác lác, thật thật giả giả khiến cho Hắc Giáp Đại ác ma ngay lập tức không thể nào nhìn thấu được, dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Nghe nói, ở Cửu U Sơn mạch của Hỗn Loạn Vị diện có một tòa Thông Thiên Tháp, bên trong có dấu không ít Thần Cách của Thượng Cổ Thần ma, không biết là thật hay giả?"

Đi một vòng lớn, Dương Lăng không để lộ dấu vết nói ra mục đích của lần này, chuẩn bị nghe ngóng lời nói của Hắc Giáp Đại ác ma.

Thông Thiên Tháp?

Hắc Giáp Đại ác ma chấn động cả người, nhìn đôi mắt đen, và làn da vàng khác người cảu Dương Lăng, trong lòng vừa động. Cảnh đại chiến thảm thiết năm đó lại nổi lên trong lòng, hình ảnh vô địch, đã khắc sâu trong Linh hồn, lại hiện lên trong lòng.

"Thượng cổ Vu sư, ngươi… các ngươi đã quay trở lại?" Nhìn đôi mắt đen và làn da vàng của Dương Lăng, Hắc Giáp Đại ác ma chợt hiểu ra, rốt cuộc hiểu được thân phận của hắn, hiểu được tại sao nghĩ hết mọi biện pháp cũng không thể lao ra khỏi Địa Lao âm u tăm tối này. Một cảm giác hoàn toàn vô lực xuất hiện trong lòng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL

Người chưa thấy được thần thông của Thượng cổ Vu sư, không thể nào tưởng tượng được kinh khủng đến mức nào.

Năm đó, bị Chúa Tể khống chế, nàng và Lĩnh chủ Vực sâu Ác ma không thể không từ Vực sâu Vị Diện chạy đến Thần Ma mộ tràng, cùng với đông đảo Thần ma cùng nhau vây giết Thượng cổ Vu sư, đánh nhau kịch liệt với thuộc hạ của đối phương. Mặc dù chỉ là đánh nhau ở bên ngoài chiến trường, nhưng nghĩ đến thần thông năm nào của Thượng cổ Vu sư, Hắc Giáp Đại ác ma Na Tháp Lỵ vẫn cảm thấy rợn người.

Chủ thần vẫn lạc, hồn phi phách tán.

Năm đó, nếu không phải chỉ chiến đấu ở bên ngoài, hơn nữa vừa vặn có một lão già có quan hệ với cha của Lĩnh chủ Vực sâu Ác ma thả ra, nàng và Lĩnh chủ Vực sâu Ác ma sao có thể may mắn sống sót chứ? Ngay cả Chủ Thần Sở La Môn được xưng là sắp tiến giai đến Chúa tể đều bị chém giết, những người khác càng không cần phải nói.

"Thông Thiên Tháp là cấm địa của Thượng cổ Vu sư các ngươi, tình huống bên trong, ngươi phải rõ hơn ta chứ" Nghĩ đến lão già thả mình đi năm đó, Hắc Giáp Đại ác ma Na Tháp Lỵ mơ hồ hiểu được thân phận của lão già điên khùng mà Dương Lăng nói, rất là khiếp sợ, nhưng lại thấy được hy vọng nhìn thấy mặt trời.

P.S: Dạo này hơi bận rộn với lại khá mệt mỏi, nên khi biên có thể vẫn còn sót lỗi hoặc câu văn không được suôn sẽ, ae có phát hiện lỗi thì vào nhàn đàm báo giúp tiếng nhé. Tks

Ma Thú Lĩnh Chủ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio