Những người được phân công bắt đầu nhiệm vụ của mình. Họ là những người được huấn luyện rất kỹ lưỡng. Toàn bộ là tinh anh.
Thế nhưng đây là lần đầu hai kẻ thù lớn nhiều năm qua lại liên kết với nhau. Một trắng một đen tưởng chừng không thể nào hòa hợp được. Vậy mà dưới sự chỉ đạo của Phương Vỹ họ nhanh chóng hòa vào nhau thành một tập thể.
Một nhóm người phía Hắc Gia tiếp tục ẩn nấp mai phục. Một số người Bạch Gia ở lại trong ngôi Đền đợi lệnh và theo dõi hành động của nhóm tiến vào bên trong Mật Đạo.
- -Phía Mật Đạo họ nhờ vào khả năng hiểu về thứ tiếng cổ của Mộng Lâm nhanh chóng tiến vào bên trong mà không gặp quá nhiều trở ngại.. Đi trước Mộng Lâm luôn có một nhóm người của Bạch Gia dò đường.
Tuy Mộng Lâm có thể tự bảo vệ được cô ấy nhưng Phương Vỹ không cho cô đi qua xa tầm tay của hắn. Hắn biết cô rất hiếu kỳ, tính tình lại trẻ con rất dễ gặp nguy hiểm mà hắn không lường trước. Hắn không yên tâm tí nào.
" Đứng lại, anh không vội em vội làm gì, ai cho em chạy nhanh như thế, quay lại đi ngay.." Cứ thấy cô tung tăng như chẳng có chuyện gì, lại chạy xa như thế là hắn liền quát to về hướng cô.
Mộng Lâm cứ thế chạy lên tí là lại ngoảnh đầu đi lùi về sau.
Tuy cả nhóm đều khá căng thẳng nhưng nhìn thấy cô khá khổ sở với Phương Vỹ như thế không thể nhịn được cười mà.
- " Em chỉ là...."
Mộng Lâm chưa kịp giải thích thì Phương Vỹ lại kéo cô lại gần hắn. Lần này khỏi phải lăng tăng, cô đã bị cánh tay kia bắt dính. Mộng Lâm kể cả nửa bước muốn rời khỏi tầm mắt hắn cũng không được.
- " Em im lặng cho anh... "
- " Hừ... Càng lúc càng khó hiểu.." Mộng Lâm nói rất khẽ trong miệng vậy mà vẫn bị ai kia nghe thấy....
- " Không cần em phải hiểu... "
- "!!!!!!! " ><
- --
Nhị Vương vốn đâu phải kẻ ít nói và không thích chen vào chuyện của người khác. Đặc biệt chuyển của Mộng Lâm hắn vô cùng tự giác chen vào. Hắn thấy vậy liền lên tiếng với " bà cố " của hắn:
- " Cậu chủ chỉ là quá quan tâm cô thôi..."
- " Ai cho cậu nhiều lời..."
- "..."
Nhị Vương liền im bặt...
( Nhất Vương quên nhắc Nhị Vương hả ta, chen vô cuộc nói chuyện của hai kẻ ngoài hành tinh kia rất nguy hiểm, vui hay buồn thì bạn cũng dễ dàng đi đến cung trăng) haha
Chỉ có kẻ thông minh nhanh hiểu ý như Hắc Kiến Văn kia vẫn im lặng nhìn họ mà đi phía sau lắc đầu cười cười thôi. Không dám manh động với ông anh của hắn được. Phương Vỹ không phải một người thích hợp để đùa dai..
- -
Một tên thuộc hạ đi dò thám ở phía trước chạy về phía Phương Vỹ đang tiến lên phía sau báo cáo.. Họ đã dò thấy tín hiệu sự sống cách đó không xa. Nếu tính không lầm thì cửa cuối cùng của mật đạo này sẽ thông ra một nơi gần ngoài cửa biển để tiện cho sự thoát thân.Họ tiến sâu hơn vào bên trong phát hiện ra nhiều vết máu và vết đạn bắn loạn xạ.
Điều này chứng minh là có một cuộc truy sát đã diễn ra trong đây. Càng chứng minh thêm những người họ cần tìm đang rất gặp nguy hiểm..
- -
" Tăng cường tìm kiếm, mở máy dò tìm với tốc độ cao nhất.. Nhanh chóng xác định vị trí.."
Một lát sau lại có báo cáo khẩn cấp hơn. Bọn họ phát hiện rất gần những người kia chỉ trong gang tất mà thôi.
- -
Phương Vỹ đang tiến tới bỗng đứng lại nhìn về phía tảng đá kia.
" Mọi người có thấy có vấn đề gì không? "
Sau khi nghe Phương Vỹ lên tiếng nghi ngờ thì Mộng Lâm và Kiến Văn đi đến gần tảng đá xem xét kỹ lưỡng.. Cả hai đều đồng thanh lên tiếng ngay sau đó:
- " Không khớp... "
- " Đúng vậy chính là không khớp..". Đam Mỹ Trọng Sinh
Cả hai người họ quay nhìn nhau phải khâm phục tên Phương Vỹ này, Mộng Lâm đôi lúc còn ngờ nghệch từ khi gặp hắn đến nay. Chỉ biết con người này luôn được bảo vệ như hoa trong vườn kín. Ít tiếp xúc ít va chạm bên ngoài. Đi đến đâu cũng có kẻ hầu người hạ.
Giống kiểu thái tử điện hạ chỉ có dùng trí hiến kế chứ không thực tiễn tí nào. Giờ phải đánh giá lại từ đầu rồi.
Chàng công tử bột của Bạch Gia này không phải như vẻ ngoài của hắn. Cô cứ nghĩ hắn yếu đuối lắm chứ, nhưng hình như toàn bộ chỉ là che dấu cho sức mạnh ẩn bên trong thôi.
- -
" Tiến lên, đẩy mạnh vào tảng đá này, Mộng Lâm em quan sát xung quanh xem có thêm động cơ nào không. Nhớ kỹ không được quá xa tầm mắt của anh, không thì đừng trách anh.."
- " Vâng g g g g g g g..." kéo hơi dài........
Hắn vừa nói vừa vuốt vuốt tóc cô kiểu như ra lệnh ngầm là phải ngoan ngoãn vào lúc này.. Cô nhanh chóng gật đầu hiểu ý hắn mới buông tay ra. Cô đưa mắt quan sát xung quanh một lượt, rồi di chuyển đến khoảng xa hơn.Còn lại nhóm người Bạch gia cùng Nhị Vương đẩy mạnh vào tảng đá theo hiệu lệnh của Phương Vỹ..
Trong lúc Mộng Lâm đang tìm kiếm xem có phát hiện gì không, tiếng răng rắc của tảng đá kêu lên. Vốn dĩ mật đạo này đã có người phá vỡ mọi kết cấu, nguy hiểm thật ra cũng không còn..
Cảnh phía trong dần dần hiện ra, một phản xạ vô cùng lạnh lẽo của cả hai phía trong ngoài. Bên ngoài và bên trong phản ứng rất nhanh chóng.. Hai bên súng đối súng nhưng chưa ai ra tay..
" Là phía Bạch Gia.. Bạch Phương Vỹ.. Còn có Hắc Gia...Hắc Kiến Văn.."
" Các người muốn gì..."
- " Cứu các người ra..." Nghe xong câu này phía bên trong bỏ súng xuống ngay sau đó.
Một nhóm gồm 5 người sát thủ hàng đầu của Hiệp Hội Sát Thủ từ từ lộ diện.
Mộng Lâm duy chuyển tới nhìn thấy Đàm Dung Đàm Vũ cô vội vẫy tay chào rất thoải mái..
- " Mọi người không sao chưa..?? "
Phương Vỹ thấy hành động quá đổi tự nhiên của Mộng Lâm mà khó chịu lên tiếng:
" Từ khi nào em biết mà vẫn hỏi vậy..? "
"....."
- -
Tất cả những người ở đây vẫn còn sống sót. May mắn họ là những người sức bền và chịu đựng tốt nên họ không bị kiệt sức trong những ngày qua.