Mạt Thế Lạc Hồng Hệ Thống

chương 27: số lượng kinh thiên (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hàn Phong dứt lời liền bước lên xe, theo sau là anh em Hồng Lân, người của sinh tồn khu và người của đoàn thiếu tá Bằng. Phía sau, người vẫn cúi đầu một cách đầy kính trọng hướng tới chiếc xe buýt.

Mãi cho đến khi chiếc xe buýt đi xa rồi khuất bóng sau một khúc cua thì đám người mới đứng thẳng dậy, trên khuôn mặt mỗi người lúc này đều hiện lên một nét cương nghị, bọn họ hiện tại đều một lòng hướng tới cường giả chi lộ.

Trên xe lúc này, ngoài mấy người tiến sĩ cùng Huyền Anh ra, những người còn lại đều đã được trang bị đầy đủ vũ khí cùng đạn dược, người nào người nấy thần sắc nghiêm túc, ai ai cũng tập trung, cảnh giác cao độ.

Bọn họ đều hiểu rằng, mặc dù bây giờ đã có phương tiện đi lại an toàn và vững trãi, nhưng ai biết được sẽ có bao nhiêu nguy hiểm cùng biến cố đang rình rập xung quanh. Trên đường đến sinh tồn khu, đoàn người Hàn Phong đã bao nhiêu lần tao ngộ sinh tử nên mọi người đều biết phải làm gì.

Đi được một đoạn, đã có mấy con thây ma bị tiếng xe thu hút mà đuổi hùng hục theo sau đuôi xe, nhưng chẳng mấy chốc đã bị đoàn người cắt đuôi. Trên đường xe vẫn chạy bon bon, thi thoảng lại xuất hiện hơn , con trước mũi xe, nhưng bọn chúng liền ngay lập tức bị cán nát dưới bánh xe.

Mấy ông tiến sĩ liền hớn hở nhảy xuống thu thập tiến hoá thạch từ mấy cái xác sau đó lại nhanh chóng trèo lên xe. Mặc dù có lúc đoàn người tao ngộ thi đoàn với số lượng lên đến đến con, nhưng xe buýt cũng cán qua người chúng một cách dễ dàng.

Đi được một đoạn, cả đoàn đã thu hoạch được hơn khối tiến hoá thạch, trong đó có một khối cấp E làm mấy người tiến sĩ vui mừng không thôi, bọn họ quyết định sẽ giữ viên tiến hoá thạch này lại để về căn cứ nghiên cứu thêm.

Mọi việc tưởng như thuận lợi như nước chảy mây trôi, cho đến khi đoàn người đi đến cầu Vĩnh Tuy để thông thẳng sang đường Minh Khai thì nhìn thấy trên cầu Vĩnh Tuy lúc này, xe cộ nằm la liệt, còn có hơn con thây ma đứng vật và vật vờ trên cầu.

Hàn Phong cười khổ, đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, vốn bọn họ tránh tuyến đường AEON Mall Long Biên vì biết ở đó sẽ có một số lượng thi đoàn khủng bố nên đã chuyển hướng đi cầu Vĩnh Tuy, mặc dù số lượng thây ma trên cầu không đến nỗi quá nhiều, nhưng sự cản trở của phương tiện giao thông kỳ thực sẽ là một trở ngại vô cùng to lớn đối với đoàn người Hàn Phong.

Cũng may, những xác phương tiện trên cầu kia còn được để theo phân làn giao thông, nên đoàn người không hề ngần ngại mà đi vào làn xe máy, mặc kệ cho chiếc xe tải cán nát bét những cái xác xe kia.

Nghe thấy tiếng ồn ào bên này, bọn thây mà liền gào lên như những con thú, sau đó, hơn con thây ma liền điên cuồng chạy về phía xe buýt. Xe của đám người Hàn Phong vì bị cản trở bới đống phương tiện giao thông nên không thể đi nhanh được mà phải từ từ YKtkpLm cán qua, vậy nên sẽ không đủ vận tốc để xe có thể cán qua người bọn thây ma, ngược lại, nếu cứ tiếp tục tiến tới như vây, xe của đoàn sẽ bị bọn thây ma bao vây mất.

Thấy vậy, Hàn Phong cùng Cẩu Vương liền nhảy ra khỏi xe, sau đó ngoái lại nói với đội vũ trang:

“Xuổng quẩy thôi, cả một bữa tiệc ngay trước mắt kìa mọi người, ai giết được con thây mà nào, tiến hoá thạch thuộc về người đó.”

Thiếu tá Bằng cười ha hả, dẫn theo tám người nhảy xuống xe nói:

“Đương nhiên tôi sẽ gia nhập rồi, lão Bằng ta tuy già rồi nhưng bọn thanh niên các ngươi đừng có mà khinh ta lạc hậu, ta cực kỳ thích tiệc tùng đấy nhé ahaha.”

Hồng Lân cùng Hoàng Yến cũng nhảy xuống xe, Hoàng Yến mặc kệ lời khuyên nhủ của anh trai, nàng cũng muốn lịch luyện, sau khi được Hàn Phong đồng ý, nàng liền vui vẻ nhìn Hồng Lân thị uy làm cho Hồng Lân thở dài lắc đầu vô lực.bg-ssp-{height:px}

người trong căn cứ đi theo cũng nhảy xuống xe. Dẫn đầu là một người thanh niên có dáng người cân đối, hắn sở hữu một khuôn mặt hình chữ điền, có nuôi một bộ râu quai nón, trông rất ra dáng một nhân sĩ giang hồ, hắn tên là Quang Đào, năm nay hắn đã tuổi.

Hàn Phong nhìn trúng hắn vì tên này vậy mà lại có tố chất làm lãnh đạo. Trước đó, hắn biết được sở trường cùng sở đoản của tất cả mọi người trong căn cứ. Trước mạt thế, hắn đã từng được Quang Khánh trọng dụng vì ánh mắt nhìn người độc đáo của mình cùng sự sắp xếp công việc cho bọn lâu la dựa trên sở trường cùng sở đoản của chúng.

Lúc này, Quang Đào cũng cung kính nhìn Hàn Phong nói:

“Nguyện sống chết đi theo lão đại.”

Hàn Phong mỉm cưởi gật đầu nói:

“Tốt lắm, mọi người hãy bắt đầu nhập tiệc trước đi, ta sẽ tham gia sau, trước tiên, mọi người hãy nhập tiệc bằng dao dĩa đi đã, đừng dùng súng ống vội.”

Thiếu tá Bằng cùng đoàn đội không chút nào chậm trễ mà rút mấy con dao quân đội ra rồi chuẩn bị tư thế sẵn sàng. Đội Quang Đào thì cũng đồng loạt rút ra mấy con mã tấu, sau đó khạc nhổ bừa bãi rồi chửi rủa ầm lên để lấy sĩ khí.

Có thể thấy đây là hai phong cách chiến đấu hoàn toàn khác nhau, Hàn Phong thầm nhủ rằng sau này sẽ huấn luyện đám đàn em nhà mình theo chương trình huấn luyện của quân đội và sẽ dạy bọn họ một số chiêu thức thực chiến hữu ích.

Hồng Lân cùng Hoàng Yến thì đều là dị năng giả xạ chiến nên cả hai đều lùi về sau mà chuẩn bị.

Hàn Phong nhìn thì có vẻ như nhàn nhã, vô lo vô ưu. Nhưng kỳ thực, hắn cực kỳ lưu ý đến đám người Quang Đào, đây chính là lần ra quân đầu tiên của họ, cũng là lần đầu tiên bọn họ trực tiếp đánh cận chiến với bọn thây ma, trước giờ, bọn họ chỉ toàn chiến đấu với bọn thây ma bằng súng ống nên sẽ tốt hơn nếu bọn họ được tập luyện cận chiến thông qua cuộc lịch luyện lần này.

Lý do mà Hàn Phong muốn cả đoàn chiến đấu tay không với đám thây ma là vì ban nãy, khi thu hoạch được khối tiến hoá thạch, đoàn vũ trang đã chia đều mà phục dụng ngay trên xe và chỉ có chiến đấu mới là cách nhanh nhất để bọn họ thích ứng với sự tăng trưởng của thể chất.

Lúc này, chỉ số thân thể của thiếu tá Bằng đã lên tới điểm, đám lính của lão cũng đã có thể chất gấp lần người thường. Quang Đào cùng đồng bọn cũng đã sở hữu chỉ số thân thể lên đến điểm, Hồng Lân cùng Hoàng Yến cũng đã sở hữu điểm thể chất, đặc biệc là điểm tinh thần của bọn họ vậy mà đã lên tới .

Tại thời điểm này, khi mà một thi đoàn thây ma hơn con đang lao ùn ùn về phía họ, đoàn người lại không hề có một chút sợ hãi hay bối rối nào, ngược lại, người ở đây đều đang cực kỳ hưng phấn, chiến ý dâng cao ngút trời.

Lúc này, Hàn Phong đứng sau, khí định thần nhàn nói:

“Các quý ông quý bà, đã đến lúc khai tiệc rồi.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio