Mạt Thế Lạc Hồng Hệ Thống

chương 28: số lượng kinh thiên (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hàn Phong vừa dứt lời, ngoại trừ anh em Hồng Lân ra, cả đám liền hùng hục lao lên như những con thú. Hiện tại, nếu có ai chứng kiến được tràng diện quỷ dị này, đảm bảo sẽ bị doạ cho chết khiếp mất. Một đoàn người nhân số còn chưa tới lại dám lao đầu vào một thi đoàn hơn con, đây đơn giản là đi tìm chết mà.

Tưởng chừng như người kia sẽ lập tức bị thi đoàn tàn sát thì bọn họ lại nhẹ nhàng chém giết những con đầu tiên lao tới một cách dễ dàng. Thiếu ta Bằng lúc này khí thế dâng cao, không hề ngừng nghỉ mà chém giết. Bên Quang Đào cũng đang làm khá tốt, mặc dù hơi có chút chật vật hơn bên thiếu tá Bằng nhưng cũng không thụ một chút nguy hiểm nào cả.

Lúc này, cả đoàn hăng say giết chóc. Tới một con thì giết một con, không để cho đám thây ma có cơ hội lập thành một vòng vây. Cũng may, bọn thây ma lúc đầu đứng phân tán ra các nơi khác nhau, đến lúc nghe tiếng động của đám người mới chạy lại một cách vô tổ chức.

Hơn nữa, những chiếc xác xe cũng là một trong những sự trợ giúp khổng lồ đối với đám người. Những chiếc xác xe chính là những chướng ngại vật lớn nhất, cản trở tốc độ di chuyển của thi đoàn. Đoàn người càng đánh càng hăng, cả đoàn dường như đã hoá thành một chiếc máy xay thịt khổng lồ. hai người Hồng Lân cùng Hoàng Yến thì cũng thong dong mà phát động dị năng. Bọn họ không có tiêu hao nhiều vì nhiệm vụ chủ yếu của hai anh em nhà này đó chính là bọc hậu.

Nếu bọn họ thấy có bất kì con thây ma nào lọt ra khỏi vòng chém giết mà đi về phía sau thì ngay lập tức sẽ thôi động dị năng mà miểu sát chúng. Đó cũng là lý do tại sao ở tiền tuyến, đám người thiếu tá cùng Quang Đào có thể ung dung chém giết mà không cần lo lắng tới bất kỳ hiểm hoạ nào đến từ phía sau.

Cả đoàn tiến mà không lùi. Tràng diện này cũng thật sự quá kinh người. Hơn con thấy ma cứ thế mà bị giết lên giết xuống, có một số con thậm chí còn tự va chân vào một chiếc xe máy, ngã đập đầu xuống đất mà chết tức chết tưởi. Xe buýt phía sau cũng đang tiến dần lên theo tiến độ của đoàn người.

Hàn Phong cùng Cẩu Vương đứng sau xem phim hành động, hận không thể có một bát bỏng ngô mà thưởng thức. Mãi cho đến phút sau, cả đoàn đã đi đến giữa cầu. Tại thời điểm này, cả đoàn cũng đã thành công đập chết được hơn con thây ma. Đám người thiếu tá đã bắt đầu mệt mỏi, đám người Quang Đào thì càng không cần phải nói, người nào người nấy cũng thở bằng mang tai rồi.

Trên trán Hồng Lân cùng Hoàng Yến đã bắt đầu lấm tấm những giọt mồ hôi, bọn họ phải thường xuyên thôi động dị năng của mình vì số lượng thây ma lọt lưới càng ngày càng nhiều. Cứ như vậy cho đến khi con thây ma thứ ngã xuống, ngoài đám người thiếu tá bằng còn đang uể oải chống cự ra thì đám người Quang Đào đã thoát lực.

Thấy vậy, Hàn Phong liền lệnh cho bọn họ lùi về phía sau trong khi Cẩu Vương gia nhập vào tràng chiến đấu, thay thế cho vị trí của bọn họ. Cẩu Vương vừa mới nhập tiệc thì ngay lập tức, áp lực của hai anh em Hồng Lân cùng Hoang Yến liền giảm đi phân nửa. Cẩu vương nhẹ nhàng quơ ra một trảo liền miểu sát hơn con thây ma ngay tại chỗ.

Khi thi đoàn chỉ còn lại có con, đám người thiếu tá Bằng cùng Hồng Lân cũng đã lùi về sau, người nào người nấy đều mệt mỏi đến kiệt lực rồi. Hàn Phong thấy vậy thì rất chi là hài lòng, chỉ một trận chiến mà tiềm lực trong cơ thể của đoàn người đã được ép ra đến mức tận cùng. Chưa đầy bWHEmRv phút sau, những con thây ma cuối cùng cũng đã ngã xuống.

Cẩu Vương hớn hở chạy về phía Hàn Phong với cái miệng nhuốm máu mà vẫy vẫy cái đuôi, khoe khoang với hắn về chiến tích của mình. Đám người tiến sĩ cũng giống Cẩu Vương, hớn ha hớn hở nhảy ra khỏi xe mà thu thập rồi rửa sạch bằng nước khoáng, nếu có ai nhìn thấy cảnh tượng này, chắc chắn sẽ tức giận mà thổ huyết chửi lớn hai chữ ”Bại gia!!” tại thời mạt thế, nước khoáng cũng được coi là một loại xa xỉ phẩm đó.

Kiểm kê lại số chiến lợi phẩm, bọn họ đã thu được tổng cộng viên tiến hoá thạch, viên còn lại đều đã bị Cẩu Vương hấp thụ. Dẫu vậy thì đây cũng là một lần thu hoạch cực kỳ kinh nhân. Còn Huyền Anh lúc này thì đang phụ trách rửa sạch cái mồm nhuốm máu của tiểu Cẩu Vương, nàng kỳ thực rất yêu thích chú cún “nhỏ” này, đặc biệt là chủ nhân của nó.bg-ssp-{height:px}

Mặc dù đã diệt sạch đám thây ma trên cầu, Hàn Phong vẫn quyết định không vượt qua cầu vội mà ở lại trên đoạn giữa của cầu để cho đội vũ trang có thời gian nghỉ ngơi hồi sức cũng như phục dụng tiến hoá thạch mà nâng cao thực lực.

Sau khi tiếp tục hấp thụ tiến hoá thạch, mật độ thân thể của thiếu tá đã tăng lên đến điểm, lúc này, tiến độ chỉ số tăng lên nhờ hấp thụ tiến hoá thạch cấp E của lão cũng đã chậm lại rồi, không còn dễ dàng như lúc trước nữa. Đoàn đội của lão cúng đã đạt tới điểm chỉ số thân thể. Đám người Quang Đào cũng đã sở hữu điểm thể chất.

Hồng Lân cùng Hoàng Yến thì dừng lại ở điểm thể chất, điểm tinh thần lực mặc dù họ cũng không có giết nhiều thây ma như đám người thiếu tá nhưng số lượng tiến hoá thạch của bọn họ chỉ cần phải chia đôi cho nên cũng đủ cho người họ có một sự tiến bộ vượt bậc. Số còn lại thì đều được đám người nhất chí chia đều cho đám Huyền Anh phục dụng để bọn họ có năng lực tự phòng vệ và kết quả là cả mấy người Huyền Anh đều đã có điểm thể chất.

Sau khi cả hội đã nghỉ ngơi xong xuôi thì liền bắt đầu tiến xe chầm chậm về phía cuối cầu. Nhưng khi đến cuối cầu, một cảnh tượng kinh khủng đập vào mắt họ, khiến cho họ trợn mắt há mồm, hai con ngươi muốn lồi cả ra trong sự sợ hãi. Lúc này, trên tuyến đường Minh Khai trước đây nhộn nhịp tràn đầy sinh cơ, nay đã điêu tàn đổ nát, nhưng đó không phải là trọng điểm của hoàn cảnh lúc này.

Trọng điểm ở đây đó chính là trước mắt bọn họ là cả một mảnh thi triều lúc nha lúc nhúc. Số lượng nhiều vô kể, không thể nào đong đếm. Ước chừng thi triều này có số lượng ít nhất là hơn nghìn con. Đây là một cái số lượng kinh thiên bậc nào? là một cảnh tượng kinh thiên mức nào? Nó phác hoạ rõ nét về sự khủng khiếp của thời kỳ Mạt Thế.

Lúc này Hàn Phong cũng đã không nhịn được mà phải biến sắc. Hắn lẩm bẩm:

“Thì ra đây chính là ngày Khải Huyền, đến bây giờ ta mới được thấy sự kinh khủng chân chính của nó.”

Thiếu tá Bằng thì cũng ngây ngốc thốt lên:

“Ực, bữa tiệc như thế này thì có vẻ hơi quá sức ăn của chúng ta mất rồi.”

Kỳ thực, bọn họ nào đâu biết được, hình ảnh trước mắt cũng chỉ là sự khởi đầu, thi triều này cũng chỉ là nửa sợi lông trên người một con trâu khổng lồ mà thôi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio