Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Căn nhà của đại ca Chung gia tặng đã được xây dựng hoàn tất. Sàn nhà, tường, vách ngăn, thang lầu và vân vân, toàn bộ đều đã được trang hoàn xong xuôi, thậm chí đến cả đồ dùng và đèn đóm cũng lắp luôn rồi, thuộc loại chỉ cần dọn đồ vô ở là được. Bất quá, phong cách ngôi nhà theo kiểu Châu Âu, thoạt nhìn tráng lệ nhưng lại thiếu khuyết vài phần ấm áp thoải mái.
Chung Nghi Bân dẫn Sở Khâm đến tham quan nhà mới, mới vừa vào cửa, cậu đã thiết bị cũng như phong cách hoa lệ làm cho lóa mắt.
Sàn nhà bằng đá cẩm thạch bóng loáng tới mức có thể soi gương được, ghế sô pha sang chảnh làm bằng da thật, cầu thang đá nghiêm cẩn rắn chắc, thoạt nhìn không khác gì hoàng cung bên Châu Âu cả.
Sở Khâm giật giật khóe miệng: "Ai thiết kế nội thất vậy?"
"Trên quảng cáo nói là một nhà thiết kế Oscar nổi tiếng ở Bắc Âu." Chung Nghi Bân cầm tờ rơi quảng cáo xem thử.
Ai cũng biết, bình thường quảng cáo về nhà ở không đáng tin chút nào, Chung gia cũng không được tính là quá lừa tình. Bất quá nghe ý của Chung Nghi Bân, nhất định là có huyền cơ khác ở trỏng rồi, Sở Khâm khẽ nhíu mày: "Trên thực tế là?"
"Oscar là con chó nhà anh từng nuôi ngày xưa..." Chung Nghi Bân nói một cách thành thật.
"..." Sở Khâm giật giật khóe miệng, quảng cáo giả tạo như vậy cũng hơi quá đáng rồi đó!
Trên thực tế, cái tiểu khu này là do công ty thiết kế của Chung gia tự trang trí, dùng toàn nguyên liệu tốt, chỉ là không đồ sộ như quảng cáo mà thôi. Rất nhiều người sau khi dọn vào nhà đều sẽ tự trang trí nội thất lại một lần.
Sở Khâm không quá thích loại phong cách hoa lệ này, cứ có cảm giác như bản thân đang ở trong khách sạn vậy. Nếu muốn xem nơi này là nhà, vậy nên có bộ dáng của một ngôi nhà chứ.
Nhớ đến căn nhà thoải mái của Sở Khâm, nhìn nhìn lại vẻ tráng lệ trước mặt, Chung Nghi Bân cũng thấy y như vậy: "Vậy chúng ta đổi mấy cái này, tìm người đến sửa lại."
"Được, để em ra tiền cho." Sở Khâm đứng trên lầu hai nhìn xuống, trong lòng bắt đầu quy hoạch ra kiểu dáng của căn nhà.
Chung Nghi Bân vốn định phản đối, nhưng suy nghĩ kỹ lại thì, rất nhiều người mua nhà cưới đều là chồng mua nhà, vợ bỏ tiền trang trí, như vậy cũng coi như là tài sản chung. Vừa nghĩ như thế, Chung Nghi Bân lại cao hứng, đồng ý ngay lập tức.
Cũng may là nhà mình có làm bên mảng này, mấy đồ dùng trong nhà, đèn đóm cũng không tính là lãng phí, cứ chuyển về kho hàng, để cho tiểu khu kế tiếp xài là được. Chung Nghi Bân kêu người của công ty tới thu dọn, chỉ mấy ngày đã dời thành một căn nhà trống, đến cả đèn và đồ trang trí cũng được lấy đi, chỉ còn lại một ngôi nhà trống hoa lệ thôi.
Sở Khâm nhìn căn nhà trống rỗng, sờ sờ cằm: "Chung gà con, giao cho anh một nhiệm vụ quang vinh mà gian khổ đây."
"Xin trưởng quan chỉ thị!" Chung Nghi Bân đang đi loanh quanh trong nhà cấp tốc xuất hiện trong phòng khách, đứng nghiêm lên.
"Giao cho anh nhiệm vụ trang trí nội thất, em muốn phong cách tươi mát tự nhiên." Sở Khâm hất hất càm.
"Dạ trưởng quan!" Chung Nghi Bân chào một cái, sau đó bước về phía trước, ôm lấy Sở Khâm hôn một cái.
"Sao có thể hôn trưởng quan vậy hả? Anh làm vậy là vi phạm kỷ luật đó!" Sở Khâm đẩy cái đầu bự đang sáp lại gần.
"Vi phạm kỷ luật thì vi phạm kỷ luật thôi, em có thể tận tình nghiêm phạt anh." Chung Nghi Bân cười hê hê, đi cắn lỗ tai của Sở Khâm.
Giao nhiệm vụ này cho Chung Nghi Bân, cũng tại vì trong khoảng thời gian này Sở Khâm có hơi bận. Kể từ khi nhận giải Kim La, quan hệ của hai người bọn họ liền công khai trước cả nước, tự nhiên sự nghiệp cũng bị ảnh hưởng.
Nguồn thu nhập chủ yếu của Sở Khâm đến từ ba mảng. Thứ nhất, lương hằng năm và tiền phụ cấp của Thịnh Thế TV; thứ hai, dẫn chương trình trong các buổi lễ thương nghiệp; thứ ba, làm đại diện cho các nhãn hàng. Trong đó thu nhập nhiều nhất chính là làm người đại diện quảng cáo cho sản phẩm. Có hai sản phẩm cố định, một là một hãng điện thoại di động trong nước, một là nhãn hiệu thời trang nam theo lộ tuyến của giới trẻ.
Ông chủ của hãng điện thoại di động trong nước kia là một người rất bảo thủ, sau khi nghe nói về việc này, ông ta đập bàn đòi hủy hợp đồng với Sở Khâm: "Nếu biết người đại diện là một đồng tính luyến ái, sau này còn ai dám mua nữa chứ? Đàn ông mua điện thoại sẽ bị cười nhạo là gay mất!"
Thế là, Sở Khâm vừa trở về liền nhận được thư hủy hợp đồng của hãng này, không chỉ không trả tiền đại diện của năm nay mà còn đòi cậu bồi thường triệu phí tổn thất hình tượng của hãng nữa.
Người đại diện của Sở Khâm - Triệu Bách - tức đến giậm chân, gọi điện thoại tới mắng cho đối phương một trận.
"Ngài nói chuyện này cũng không có tác dụng gì đâu, hiện tại điện thoại của chúng tôi không bán được, chẳng lẽ không phải do Sở Khâm tạo thành sao?" Giám đốc bộ thị trường trả lời một cách lạnh lùng.
"Công năng điện thoại của mấy người kém như vậy, dùng vài cái liền đứng máy, đã vậy còn hay nhiễm virus nữa, nếu không nhờ fan của Sở Khâm nhà chúng tôi bố thí, mấy người đã sớm phá sản rồi!" Triệu Bách cũng không phải người hiền lành gì, dù sao cũng không có khả năng hợp tác tiếp nữa, dứt khoát mắng bọn họ một trận mới được.
Đối phương tức giận đến thở hổn hển: "Ha ha, mấy người tự lo thân mình cho tốt đi, mấy ngày nữa Sở Khâm sẽ bị đài quốc gia đóng băng, để coi mấy người làm sao đây."
Sở Khâm đọc kỹ từng chữ trong thư hủy hợp đồng, sau đó cậu lục ra cái hợp đồng quảng cáo trước đây, bên trên có ghi rõ điều kiện hủy hợp đồng, không có bất kỳ điều khoản nào nói về tính hướng của nghệ sĩ có vấn đề sẽ hủy hợp đồng cả. Cậu nói Triệu Bách đừng tranh luận nữa: "Ra tòa đi, dựa vào cái hợp đồng này, bọn họ không thắng được, đã vậy còn phải trả tiền cho chúng ta nữa."
Việc này giao cho bộ pháp vụ của Thịnh Thế xử lý, rất nhanh đã đến lúc hai nhà lên tòa. Sở Khâm đưa ra ý muốn xử công khai, mời truyền thông đến tham dự, không ngờ hãng điện thoại kia lại vui vẻ đồng ý. Có thể là trong mắt bọn họ, đây là một cơ hội tốt để nổi tiếng, tiện đường có thể nâng cao tiếng tăm của hãng luôn.
Sắp phải ra tòa, tạm thời Sở Khâm không có thời gian lo chuyện trang trí nội thất, giao cho Chung Nghi Bân đi làm bản vẽ trước, để trở về đưa cho cậu coi.
Hôm mở phiên tòa, Sở Khâm ngồi ở chỗ nghe xử mà không phải là ngồi ở chỗ nguyên cáo. Bởi vì hợp đồng này do Giải trí Thịnh Thế ký với hãng điện thoại, nguyên cáo dĩ nhiên chính là công ty giải trí Thịnh Thế, ngồi ở đó là đại biểu của công ty và người đại diện Triệu Bách.
"Trên hợp đồng có ghi rõ, nếu bởi vì nghệ sĩ mà dẫn đến danh dự của bên A bị hao tổn, bên A có quyền dừng hợp đồng." Luật sư của hãng điện thoại trình bày quan điểm của mình.
"Xin hỏi luật sư bị cáo, Sở Khâm đã làm gì mà khiến công ty bị hao tổn danh dự? Trên hợp đồng chỉ có điều khoản, ghi là nếu như nghệ sĩ bại hoại đạo đức, như hít thuốc phiện, có scandal, phạm pháp mới được coi như là làm hao tổn danh dự của công ty." Luật sư của Thịnh Thế mời đến phản bác một cách rõ ràng.
"Chúng ta đều biết, gần đây Sở Khâm đã công khai thừa nhận mình là một đồng tính luyến ái tại lễ trao giải Kim La..." Luật sư của đối phương nói đầy ngạo mạn.
"Như vậy ngài cho rằng, đồng tính luyến ái là bại hoại đạo đức sao?" Luật sư của Thịnh Thế ép sát từng bước.
"Dựa theo bầu không khí văn hóa của nước ta hiện nay, đây chính là bại hoại đạo đức." Luật sư của đối phương liền nói theo.
Toàn trường ồ lên, hình ảnh truyền qua máy quay trực tiếp cho khán giả cả nước, rất nhiều người trẻ tuổi đều nổi nóng.
【 Đồng tính luyến ái là bại hoại đạo đức à? Vậy có phải dị tính luyến là phạm pháp không! Nói cho cùng thì dị tính luyến rất dễ gây ra tai nạn chết người đó! 】
Toà vẫn chưa tuyên án, mấy ngày nữa sẽ mở phiên tòa lại. Trong khoảng thời gian đó, người trẻ tuổi ở các nơi tự phát hoạt động tổ chức tẩy chay hãng này, giơ băng rôn trước cửa hàng thị uy, yêu cầu hãng điện thoại xin lỗi, bồi thường tổn thất của Sở Khâm. Trên mạng cũng nổi dậy làn sóng tẩy chay, mọi người đều chạy đến dưới weibo chính thức của hãng này nhắn lại.
【 Trước đây bởi vì thích Khâm Khâm mới đi mua, không thôi ai mà biết tới cái hãng cùi bắp của mấy người chứ! 】
【 Điện thoại này xài không tốt gì cả, trước đây để Sở Khâm được nhận thêm chút tiền đại diện mới ráng mua, hiện tại có thể trách cứ được rồi, hai chấm ngoặc. 】
Trong mấy ngày chờ tuyên án, hãng điện thoại nhận được vô số điện thoại trách cứ, đường dây trực tuyến nhận trả hàng liên tục. Lúc này hãng điện thoại mới luống cuống, hình như mọi chuyện không giống với tưởng tượng của họ, bên đó vội gọi điện thoại tìm Sở Khâm giải hòa, lại bị Giải trí Thịnh Thế cự tuyệt.
Cuối cùng tòa án ra phán quyết, đồng tính luyến ái không thuộc về vấn đề đạo đức, nhân khí của Sở Khâm ở trong nước cũng không bị giảm xuống, hãng điện thoại chỉ bằng vào thành kiến cá nhân đơn phương đòi hủy hợp đồng được coi như là sai hợp đồng, phải bồi thường mười triệu tiền đại diện năm nay của Sở Khâm, sai hợp đồng ba trăm vạn.
Sở Khâm nhận được một khoản tiền bồi thường kếch xù nên rất là vui vẻ, khuya về nhà cậu khoe với Chung Nghi Bân: "Kiếm được tiền trang trí rồi nè! Bản vẽ đâu anh?"
Chung Nghi Bân cười thần bí, lấy ba bản vẽ từ trong ngăn tủ ra, nâng đến trước mặt Sở Khâm như hiến vật quý: "Anh tìm được một nhà thiết kế vô cùng sáng tạo, anh nói suy nghĩ của mình ra, anh ta liền làm ba bản, anh thấy cái nào cũng tốt cả."
Sở Khâm lấy bản vẽ qua xem thử.
Bản đầu tiên tên là "Thánh chiến". Trên bản vẽ cho thấy, toàn bộ ngôi nhà được trang trí theo phong cách thành xưa cũ, dùng đá lót thành cầu thang, cột lan can kiểu thần miếu Hy Lạp, tạo ra bộ dáng cung Thập Nhị Hoàng Kim của thánh đấu sĩ.
"... Mỗi ngày sống trong chiến đấu, không cảm thấy mệt sao?" Sở Khâm giật giật khóe miệng.
"Không đâu, cái này thú vị mà." Chung Nghi Bân chỉ vào cái cầu thang đá kia hưng phấn không thôi, "Mỗi lần lên lầu, đều có thể hô to một tiếng ‘Bùng cháy đi tiểu vũ trụ, vì Athena, xông lên cung Thập Nhị", sướng lắm nha!"
Sở Khâm: "..." Cũng không hiểu sướng ở chỗ nào nữa, bản vẽ này không được duyệt.
Bản thứ hai, tên là "Các vì sao". Thoạt nhìn cũng rất đẹp, trần nhà sẽ được làm thành kiểu vũ trụ tinh không, sàn trải kiểu gồ ghề như bề mặt của mặt trăng, sô pha, bàn đều làm thành tạo hình của các hành tinh trong thái dương hệ, bất quá... Cái trụ đèn hình Ultraman này là sao? Còn có cái giường lớn hình quái thú, bồn cầu hình máy bay chiến đấu, mỗi ngày sẽ phải sống trong đại chiến vũ trụ à?
"Cái này rất hòa hợp với thiên nhiên, nhưng mà thiết kế kiểu này dễ gặp ác mộng lắm." Sở Khâm ra sức khuyên bảo.
"Hmm, nếu em không thích, vẫn còn một cái." Chung Nghi Bân đưa bản thứ ba ra.
Bản thứ tên là "Nguyên thủy". Cái này thực sự dựa theo yêu cầu của Sở Khâm, đặc biệt nguyên thủy, đặc biệt tự nhiên. Sàn nhà lót gạch xanh và sỏi, bàn đều được kết hợp từ đá và gỗ, bên trên trải thảm da, giường là đá tảng gộp lại ở trên trải đệm mềm nhìn như cỏ khô. Đến cả phòng bếp, đều làm kiểu bếp lớn y như ở trong quê...
"Không cần phải nguyên thủy vậy chứ hả..." Sở Khâm phục luôn, não động của vị thiết kế này cũng quá lớn rồi, thiết kế nhà thành xã hội nguyên thủy, mỗi ngày về nhà đều có một loại ảo giác mình là người rừng đó.
"Kỳ thực anh cũng không quá thích cái bản này, một chút cũng không lãng mạn." Chung Nghi Bân mang theo cặp mắt lấp lánh lấy cái bản kia ra, cực lực đề cử phong cách thánh đấu sĩ.
Sở Khâm xoa xoa thái dương: "Hầy, để em đi tìm nhà thiết kế nói chuyện."
Cuối cùng phong cách thiết kế cũng trở về với chính đạo, bất quá vẫn giữ lại một vài điểm Chung Nghi Bân thích. Cầu thang được chạm bằng gỗ, dùng thủy tinh làm bậc, nhìn từ xa cứ như là lơ lửng trên không trung vậy.
"Giống như là đi lên bậc thang đến thần miếu của Athena, tràn đầy thánh quang, có phải ngầu lắm không hả?" Sở Khâm nhéo nhéo có mỏ gà con đang chu lên của Chung Nghi Bân.
Nghe Sở Khâm nói như vậy, Chung Nghi Bân vốn không quá vui liền sáng rực mắt, nghĩ kỹ lại thì hình như còn ngầu lòi hơn cầu thang đá nữa á, vậy nên anh liền gật đầu ngay lập tức.
Trên nóc trước cửa sổ sát đất giữ lại tạo hình các vì sao, nhưng đến chuyện đặt ghế dựa gì ở đây, hai người lại nổi lên tranh chấp.
Chung Nghi Bân nhìn thấy một cặp ghế dựa hình tàu vũ trụ, sống chết đòi mua, kéo cũng kéo không đi.
"Cái ghế này có đỉnh, ngửa đầu lên sẽ không thấy được sao, nghẹn khuất lắm nha." Sở Khâm ngồi xổm xuống với anh, nghiên cứu cái ghế hợp kim kia, "Anh nhìn bên kia đi, ghế nằm bằng gỗ đẹp lắm phải không, nằm trên đó rộng rãi thoáng mát, hơn nữa nếu như anh muốn làm cái gì đó trên ghế cũng sẽ không bị đụng đầu nha."
Chung Nghi Bân sửng sốt một chút, nhìn không gian chật hẹp trong tàu vũ trụ, nhìn nhìn lại ghế gỗ rộng rãi thoải mái mang theo độ cong tự nhiên. Trước mắt tự động hiện ra Sở Khâm trần trụi nằm ở trển, mình chỉ cần nhào qua, có thể muốn làm một chút chuyện gì đó xấu hổ liền có thể làm, nhất thời liền gật đầu đáp ứng: "Vậy mua cái kia đi!"
"Ngoan." Sở Khâm sờ sờ đầu Nhị Bính, nắm tay anh đi dạo tiếp.
Cuối cùng, phong cách của ngôi nhà mới cũng thành hình, trên căn bản là phong cách đơn giản tự nhiên mà Sở Khâm thích. Trong phòng khách dùng gỗ lót sàn, ở giữa trải thảm lông dê màu xám. Sô pha hơi thấp rộng rãi thoải mái, bên trên đặt rất nhiều gối dựa có hình dạng kích cỡ khác nhau.
Trước cửa sổ sát đất rải một bồn sỏi, trồng chút rêu xanh tươi mát. Giữa bồn sỏi đặt hai chiếc ghế nằm bằng gỗ, cùng với một cây dù bự. Xuyên qua dù có thể nhìn thấy bầu trời đầy sao trên đỉnh đầu.
Lúc đại ca Chung gia đến tham quan đã cảm thấy rất là kinh ngạc. Ba cái bản vẽ lúc trước, đệ đệ từng khoe với anh, không nghĩ tới Sở Khâm có thể dỗ Chung Nghi Bân thay đổi chủ ý, đồng thời trong nhà cũng không có xuất hiện đồ vật gì kỳ quái cả.
"Em đã làm thế nào?" Chung Gia Bân hỏi Sở Khâm.
"Dỗ dỗ là được rồi." Sở Khâm nhún nhún vai.
Còn chưa nói dứt lời, chợt nghe trên lầu truyền tới tiếng của Chung Nghi Bân: "Khâm Khâm, thánh kiếm hoàng kim của anh đâu rồi?"
"Treo trên thần trụ đó anh." Sở Khâm trả lời, lập tức ý thức được đại ca Chung gia cũng ở đây, cậu không khỏi đỏ mặt.
Đại ca Chung gia đặt tay lên môi, che đi ý cười nơi khóe miệng. Hai cái đứa này, thật đúng là xứng đôi mà.
----------------------------------------------------------------------------
Tiểu kịch trường
Khâm Khâm: Đối với ông xã đang trong thời kỳ phản nghịch, phải đối xử như con nít vậy đó
Nhị Bính: Anh muốn món đồ chơi kia
Khâm Khâm: Được, mua
Nhị Bính: Anh muốn mặc đồng phục chiến đấu
Khâm Khâm: Được, mặc
Nhị Bính: Anh muốn tương tương nhưỡng nhưỡng
Khâm Khâm: Được, cởi
Đại ca: →_→