Nolan vén màn, cho Lục Trăn trở lại, xe tới dưới lầu cao ốc, Lục Trăn không nói lời nào, cùng Nolan tiến vào cao ốc, thái độ của anh đắn đo không được đối với chuyện này, anh rất muốn thành thục một điểm, đại phương một điểm, cũng không ngại Nolan lần này đột nhiên thỉnh điều.
Chỉ là, làm không được.
Thậm chí một khuôn mặt tươi cười anh cũng không chưng ra cho Nolan xem được.
Đây là người thân cận nhất đối với anh, vì sao trong lòng anh lại mất hứng, còn muốn cố ý lộ ra khuôn mặt tươi cười cho anh ta nhìn? Anh ở trước mặt Nolan, vẫn luôn không kiêng nể gì như thế cả.
Nolan nhìn bóng lưng Lục Trăn, trầm tư không nói.
Tròn một buổi chiều hội nghị, các cổ đông của Ngân Vân đột nhiên phát hiện, sáng sớm hôm nay tâm tình của nam bình hoa không tốt, tình cảm sâu đậm không tốt, sáng sớm mặt mang tươi cười, thái độ thành khẩn nhìn các loại báo biểu nghe bọn họ thảo luận.
Buổi chiều trầm mặt, mặt mày sắc bén, thỉnh thoảng giơ lên con ngươi đến, đảo qua thảo luận đến kích động tới chỗ các cổ đông, dường như một trận laser xẹt qua, đem da thịt người tua nhỏ ra từng tấc một, lập tức một mảnh trầm mặc, lặng ngắt như tờ.
Hình như, gian phòng làm việc này cũng là điện Tu La của anh, chỉ cần anh nhẹ nhàng vung tay lên, đó là máu tươi mười dặm.
Không ai dám ở trước mặt Lục Trăn làm càn.
Sau ba giờ mở hội nghị, cuối cùng Lục Trăn cũng làm tổng kết, táo bạo dứt khoát chém đứt mấy vị cao tầng, một lần nữa chế định phát triển kế hoạch, khai phá đại thiết kế hình vũ khí, cùng Boeing tranh đấu đại hợp đồng F-.
Hội nghị diễn ra mấy ngày liên tục, Lục Trăn cũng không sốt ruột đem tất cả kế hoạch mở ra, chỉ nói một cái phương hướng tổng hợp, sau đó để mỗi bộ phận hai ngày sau đem báo cáo cụ thể nộp lên, mặt khác phái người đi chỉnh đốn nhà xưởng vũ khí hạng nhẹ, chuẩn bị sản xuất linh kiện hàng mẫu.
Tính cách của Lục Trăn cũng không có gì là tử tế cho lắm, thế nhưng có một ít rất kỳ quái. Thời gian người khác đang tức giận, tình tự hơn phân nửa sẽ loạn, làm việc hơn phân nửa sẽ lỗ mãng, nhưng Lục Trăn lại hoàn toàn trái ngược.
Trong lúc anh phẫn nộ, tâm tư lại trầm tĩnh.
Lại sắc bén, nhìn vấn đề thấu triệt.
Chỉ là, mặc kệ anh thấu triệt thế nào, cũng đoán không ra trong lòng Nolan rốt cuộc đang suy nghĩ gì?
Anh đối với Nolan cái gì nặng nhẹ, anh biết rõ, chỉ là, anh không hiểu, đã đến nước này rồi, vì sao Nolan còn có thể đối xử với anh như vậy?
Chẳng lẽ anh nói chuyện luyến ái, thực sự trở nên dính?
Hai đại lão gia các, khiến cho cùng tâm tư tiểu nữ như nhau, Lục Trăn, mày thật là có tiền đồ.
Càng muốn thì trong lòng càng không cam lòng, những thứ ấy có thể xé rách tâm tình mình, như dã thú ở trong lòng rít gào, Lục Trăn nghĩ thầm, anh có chút nóng nảy, thậm chí có muốn cùng Nolan kiền một giá chuẩn bị.
Quá khứ của anh tự nhiên đi đâu rồi?
Anh đem vận mệnh phát sinh ở trên người mình tiếp thu từng cái, thậm chí nhận thức rằng anh không lâu nữa sẽ chết.
Nhưng mà, anh còn có để anh ta càng không thể thừa thụ.
Đang nghĩ miên man thì Nolan điện thoại tới, nói rằng anh ở dưới lầu chờ Lục Trăn tan tầm, Lục Trăn đem điện thoại phóng tới bên cạnh, đuổi thư ký của mình ra ngoài, tính tình trầm tư của anh có phải nên kiềm chế một chút hay không?
Suy nghĩ sâu xa ba giây đồng hồ, Lục ca ca lãnh diễm cười.
Tiểu sinh xưa nay lúc nào muốn phát giận thì sẽ không nhẫn nại, cho tới bây giờ lúc nào muốn giết người là sẽ giơ tay chém xuống, dựa vào cái gì thì không thể sinh khí.
Nghĩ như vậy, Lục ca ca cũng yên tâm thoải mái, tiếp tục giao phó mấy việc cho thuộc hạ, sau đó đứng dậy đi xuống lầu ra khỏi công ty. Lục Trăn lên xe, Nolan hỏi, "Muốn ăn cái gì?"
Không có vẻ cẩn thận từng li từng tí, cũng không có lấy lòng, Lục Trăn nhàn nhạt nói, "Đưa tôi trở về đi, tạm thời không muốn ăn gì cả."
p/s: đôi này giận nhau yêu ghê cơ..đúng là tình yêu mới lớn