Mẹ Mạnh Mẽ Mua Một Tặng Hai

chương 181

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thành phố A không ít người là loại sống chết mặc bây, chuẩn bị xem cuộc vui, nếu được thì không chừng còn thừa dịp cháy nhà mà hôi của một phen, đây là một trong những hành vi làm thương nhân cần thiết phải có, cho nên khi CBD tranh đầu với ngân hàng Vương thị, thì khí thế của họ lại hừng hực, nhìn vào một cách say sưa thèm thuồng.

Trình Quân Hạo không hề chớp mắt nhìn chằm chằm biến động của giá cổ phiếu, giá cổ phiếu bên bàn nhảy lên, nhìn giá cổ phiếu ngân hàng Vương thị chậm rãi tăng trở lại, cười lạnh một tiếng, "Lão già, quả thật cũng không phải là kẻ thiếu tiền. . . . . ."

Vậy thì lại một lần nữa chơi đùa với lão thôi, chỉ sợ càng kéo dài đối với ngân hàng của ông càng bất lợi, ngân hàng dù sao cũng không giống các công ty khác, khi tin tức về ngân hàng được đưa ra, một khi mất đi năng lực chống đỡ, mất đi sự tín nhiệm của công chúng, như vậy thì chỉ còn một con đường là đóng cửa mà thôi.

Đến lúc đó, các khoản vay nợ tín dụng, tất cả đều chỉ là những con số chết nằm trên sổ kế toán, còn tiền gửi ngân hàng thì các hộ gia đình sẽ đồng loạt muốn rút ra hết, cũng không tin ngươi có thể chống đỡ được bao lâu? !

Trình Quân Hạo cười lạnh một tiếng, tiếp tục đập tiền vào thị trường, nhìn qua đồng hồ đã là chín giờ sáng rồi, thị trường chứng khoán trong nước cũng đã bắt đầu phiên giao dịch đầu tiên, tin tưởng thành phố A cũng sắp khí thế ngất trời rồi.

Điện thoại vang lên, Trình Quân Hạo nhận lấy, là một người có năng lực tốt do anh sắp xếp phòng trường hợp đột biến có thể sảy ra, "Trình tổng, bên Vương lão quả thật đã tung ra tin tức, các trang web lớn cùng tòa soạn báo cũng nhận được không ít, cũng may chúng tôi đã kịp thời cướp lại. . . . . ."

Đôi mắt như chim ưng của Trình Quân Hạo nhíu lại, lạnh lùng nói, "Được lắm, lão già muốn lợi dụng cái này để chỉnh tôi sao, Trình nhị thiếu tôi là quả hồng mềm mặc lão muốn bóp thì bóp chắc ? ! Tung tin tức ra cho ta, nói rằng có một Tập Đoàn lớn muốn đánh đổ Vương thị, nhằm thu mua thôn tính lại, rồi mang ngân hàng Vương thị ra bán, để xem các nhà đầu tư của lão có phải rộn lên hay không, tạo lời đồn càng giật gân càng tốt cho ta, ta muốn tất cả các công ty nhỏ cùng các nhà kinh doanh nhỏ tại thành phố A, còn có lượng lớn dân chúng toàn bộ sẽ đến đó mà thêm cho lão vài phần náo nhiệt nữa, để xem lão còn có thể không lo lắng nữa hay không . . . . . ."

Một chiêu này quả là vô cùng ác độc.

Hiện tại Trình Quân Hạo xuống tay vừa nhanh chóng, hung ác, lại chính xác, tuyệt đối không tính nương tay nữa.

"Hiểu, Trình tổng. . . . . ."

Cúp điện thoại xong, Trình Quân Hạo lại tiếp tục nhìn chằm chằm vào giá cổ phiếu, tối hôm qua cả đêm anh đều không ngủ, chuẩn bị cả một đêm, tính toán sao cho không để lại bất kỳ sơ hở nào, bất kể là tòa soạn báo, truyền thông, hay các trang web mạng, mọi phương tiện toàn bộ anh đều sắp xếp trước với bọn họ, tất nhiên cũng không thiếu được phần lợi ích dành cho bọn họ, nửa mua chuộc nửa uy hiếp nhằm đem tất cả tin tức bất lợi đối với anh chuẩn bị chặn lại hết, thấy một chiêu này rất hữu hiệu.

Các hãng truyền thông lớn cũng không dám trêu chọc vào Trình Quân Hạo, mặc dù tin tức rất có giá trị, nhưng nếu đưa tin lên, nếu không có ảnh hưởng gì, thì may ra Trình Quân Hạo còn bỏ qua cho, nhưng nếu là tin tức bất lợi đối với anh, thì Ưng Môn sẽ. . . . . . Không chút nào nương tay.

Cho nên, khi nhóm truyền thông thấy có cái khác tốt hơn để làm, cớ sao mà không làm chứ, chứ khi không tự nhiên ai lại dám đi đắc tội Trình Quân Hạo cùng Ưng Môn chứ, người của thành phố A là những người rất biết nắm bắt thời thế, hơn nữa mắt thấy ngân hàng Vương thị có nguy cơ đóng cửa tới nơi, bất cứ ai cũng không dám mạo hiểm.

Không thể làm gì khác hơn là bỏ qua một bên những thứ tin tức lộn xộn lung tung này.

Trong trường hợp này, Trình Quân Hạo lại cho bọn họ một chút tin đồn giật gân chưa từng thấy, tất nhiên truyền thông cũng sẽ thừa dịp cháy nhà mà hôi của, ai cũng tìm mọi cách làm sao để hấp dẫn mọi người đọc thấy cái tin tức giật gần mới nhất này.

Huống chi hiện tại ngân hàng Vương thị đang ở trên đầu sóng ngọn gió, rất nhanh chóng lấy được sự chú ý của dư luận, nên những tin đồn không đáng giá khác, cũng sẽ nhanh chóng mất đi sự hấp dẫn.

Cho nên, những tin đồn này cơ hồ lấy tốc độ gió lốc mà truyền bá nhanh chóng trong thành phố A.

Mặc dù ngân hàng Vương thị đã cố gắng hết sức để duy trì hình tượng của ngân hàng, nhưng những gian nan vẫn là bước tiếp bước mà đến, thật sự có chút chống đỡ không được nữa.

Trình Quân Hạo đang ở phòng làm việc, ánh mắt phấn khởi, điện thoại lại vang lên, lần này là điện thoại di động của anh, anh bắt máy, là An Bình gọi tới.

"Tối hôm qua một đêm không ngủ sao? !" An Bình giọng nói nhàn nhạt, nhưng Trình Quân Hạo vẫn nghe ra ý tứ quan tâm trong đó.

"Ừ, nhưng vẫn còn có thể chịu đựng được. . . . . ." Trình Quân Hạo sợ cậu lo lắng, chủ động nói ra.

"Vậy ông cố gắng lên. . . . . ." An Bình thản nhiên nói: "Tiện tay tôi sẽ giúp ông cướp mấy cái tin tức mà người của lão muốn phát ra rồi, các trang web lớn vừa có động tĩnh, tôi sẽ phong kín tin tức. . . . . . Ông yên tâm. . . . . ."

Không cần phải lo lắng chuyện ở phía sau.

Trình Quân Hạo trầm mặc thật lâu, An Bình. . . . . . Biết? !"Con không tò mò sao? !"

An Bình trầm mặc một hội lâu, hỏi, "Có mấy phần là thật? !"

"Ba phần. . . . . ." Trình Quân Hạo thấp thỏm.

"A, tôi tin ông. . . . . ." An Bình cũng không muốn truy cứu chuyện bọn họ có phải là anh em ruột thật hay không, quản chi mấy chuyện khỉ gió đó.

Trình Quân Hạo thở phào nhẹ nhõm, đứa nhỏ An Bình này thật thông tuệ, chuyện không nên hỏi, không muốn hỏi, cậu cũng không hỏi.

"Tối hôm qua tôi đã nói chuyện với mẹ rồi. . . . . ." An Bình nhàn nhạt nói xong, lòng của Trình Quân Hạo lại trực nhảy lên, haiz, cũng chỉ có cái tiểu tổ tông này, mới có thể khiến nội tâm anh thấp thỏm.

"Hôm nay mới biết thì ra là mẹ phiền não chuyện này. . . . . ." An Bình thản nhiên nói: "Nhưng mà mẹ thực sự rất muốn gả cho ông. . . . . ."

"Có thật không!" Trình Quân Hạo vui mừng .

"Tôi đã khuyên mẹ một chút rồi, muốn gả liền gả, chớ suy nghĩ quá nhiều. . . . . ." An Bình trầm lặng nói: "Cho nên, ông phải tốc chiến tốc thắng, đừng làm cho mẹ phải đợi quá lâu, càng để mẹ nghĩ nhiều, càng xảy ra vấn đề. . . . . ."

Đây là cậu bé đang an ủi anh phải không, đây là muốn cho anh có thêm động không phải sao, Trình Quân Hạo vừa mừng vừa sợ, cái này so bất cứ cái gì cũng có khả năng tăng lực hơn nhiều.

"Trữ Trữ, cám ơn con, bảo bối. . . . . ." Trình Quân Hạo cười có chút ngu ngốc, An Bình nghe thấy liền bĩu môi, mặt khẽ ửng hồng, "Chớ có ngây ngô ra đó, ông nhất định phải thắng, tôi với ông còn chưa xong đâu. . . . . ."

"Biết rồi, bảo bối, cha nhất định sẽ đánh một trận đánh vừa đẹp vừa hoành tráng cho con xem. . . . . ." Trình Quân Hạo cười híp mắt.

An Bình vui vẻ, rất muốn cười, nhưng cứng rắn nhịn được, giả vờ ngây thơ, làm bộ dạng giọng nói của người lớn thản nhiên nói: "Đúng rồi, sợ ông không đủ tiền, nên đã chuyển thêm một khoản tiền nữa qua tài khoản của ông rồi đó, ông kiểm tra một chút đi, nếu lại không đủ, nói với tôi một tiếng, dù sao đều là người một nhà. . . . . ."

Giọng điệu khí phách ngất trời này, ý tứ chính là ông đừng khách khí, dù sao cũng là tiền của con trai ông mà.

Trình Quân Hạo vạch đen đầy đầu, chỉ với một điểm này, đã làm cho anh bị đả kích rất lớn.

An Bình sợ anh ngượng ngùng, bị mất hết mặt mũi đàn ông, vội vàng nói, "Cúp đây, ông làm việc đi, bye. . . . . ." Tốc độ của cú cúp điện thoại này cũng rất nhanh, cái này làm cho Trình Quân Hạo càng thêm dở khóc dở cười.

Ngay cả một câu từ chối cũng không kịp nói. Mẹ nó, rất đả kích nha. . . . . .

Trình Quân Hạo trầm mặc cúp điện thoại, mặc dù có chút không thoải mái, nhưng mà vẫn rất vui vẻ, rốt cuộc thì bây giờ An Bình cũng coi như là đã thừa nhận anh, còn biết gọi điện thoại động viên anh nữa, chỉ với một điểm này, đã có thể tha thứ một chút xíu nho nhỏ thái độ khi dễ của cậu bé đối với mình rồi. . . . . . Lặng yên. . . . . .

Trình Quân Hạo tiện tay, lần nữa kiểm tra tài khoản, lại bị đả kích thật lớn một lần nữa, bốn mươi tỷ. . . . . . Tay anh run lên, có chút câm lặng, con anh rốt cuộc là người hay là quỷ a, chỉ mới sáu tuổi thôi, sáu tuổi, có được hay không? !

Lúc anh sáu tuổi chỉ có biết chịu đựng bị đánh, ngay cả cơm cũng ăn không đủ no, ngày ngày bị Trình Quân Hoa bắt nạt.

Mà hiện tại. . . . . . Con trai có chỉ số thông minh so với anh cao hơn, mà tiền nhất định cũng nhiều so với anh. . . . . .

Trình Quân Hạo đổ mồ hôi . . . . . . Tóm lại, chỉ một câu nói, chính là trò giỏi hơn thầy, suy nghĩ một chút, cũng là con trai của mình, thôi, bỏ qua đi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio