Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô vào phòng tắm đánh răng rửa mặt sau đó đi sang phòng Hạo Minh đánh thức con dậy. Như thường ngày thằng bé lại nhõng nhẽo muốn ngủ thêm, lại hờn dỗi cô, rồi lại muốn cô ôm nó vào lòng.
Xuống dưới nhà đã thấy hắn cầm ly cà phê rồi ngồi cầm tờ báo, cô không nói gì đi lướt qua, đặt con lên ghế sau đó rót một ly sữa tươi trong tủ lạnh để lên bản bảo con uống hết rồi làm bữa sáng. Cô làm rất nhanh chỉ một lúc là đã có ba, bốn món trên bàn. Cô bưng đồ ăn lên bàn sau đó đút cho Hạo Minh ăn.
Hắn ở một bên làm mặt lạnh, nhưng thực ra trong lòng rất ghen tị với con trai mình. Hắn cũng rất muốn được cô chiều chuộng, yêu thương, chăm sóc giống với con trai mình vậy. Cô sẽ hàng ngày quan tâm hắn nhiều hơn, sẽ hỏi những câu như " Anh ăn cơm chưa " hay " Hôm nay đi làm có mệt không " hoặc " Em có thể đấm lưng cho anh không ? " những cái đó hắn đều mơ ước hết nhưng sự thật lại quá phũ phàng
- Mẹ à, nhiều bạn lớp con nói là phim Hậu Duệ Mặt Trời rất hay, và nói là anh Song Joong Ki rất đẹp trai và rất rất giỏi nữa. Vậy ba và anh Song Joong Ki ai đẹp trai hơn hả mẹ - Hạo Minh nhìn cô ngây thở hỏi
- Tất nhiên là Song Joong Ki rồi - Cô cười xoa đầu Hạo Minh mà không để ý tới ai kia đang bị tổn thương
Sau khi ăn xong bữa sáng cô đưa Hạo Minh đi học. Khi lái xe tới trường thì bắt gặp Nhã Phương đang dắt tay một cậu bé nào đó rất đáng yêu đi tới trường. Bé Hạo Minh xuống xe, cô đi tới chỗ Nhã Phương gọi thật to
- Nhã Phương - cô nói lớn
- Ôi mẹ ơi giật mình à - Nhã Phương giật nảy mình quay lại nhìn cô
- Con ai đây - cô lườm lườm Nhã Phương rồi hỏi
- À...đây là....ờ...con đồng nghiệp - Nhã Phương bối rối trả lời
Cô rất nghi ngờ nhìn Nhã Phương rồi cũng cùng Nhã Phương đưa hai đứa trẻ con vào lớp học. Sau đó cô dắt Nhã Phương ra một quán cà phê tra hỏi, sau một hồi nói chuyện với nhau cuối cùng Nhã Phương cũng khai ra là con của người yêu cô ấy.
- Vậy mày cũng chấp nhận anh ta sao, dù có đẹp trai ga lăng nhưng mà đã có con làm sao mà chấp nhận, hơn nữa sau này đứa bé lớn lên sẽ cảm thấy tủi thân lắm đây - cô nhìn Nhã Phương trách móc
- Biết vậy nhưng tao không quan tâm, anh ấy và tao cũng đã cãi nhau rất nhiều, hơn nữa chúng tao còn chia tay lần rồi, cuối cùng tao vẫn rất yêu anh ấy, và anh ấy cũng vậy cho nên bọn tao bất chấp tất cả, cha mẹ anh ấy cũng hiền lắm, với lại còn xin lỗi tao rất nhiều vì chuyện đứa nhỏ kia nữa - Nhã Phương cười nói
- Đứa ngốc sao mày không nói với tao, làm cho tao buồn lắm biết không, mày còn coi tao là bạn không thế - Cô nhìn Nhã Phương khoé mắt đỏ hoe
- Còn mày nữa, sao quay lại với tên khốn kia mà không nói với tao - Nhã Phương cười đưa giấy cho cô hỏi
- Tao với anh ta chỉ là muốn chăm sóc cho Hạo Minh thôi chứ không có gì, giữa chúng tao đã có rất nhiều chuyện xảy ra, rào cản ngày một nhiều, tình yêu rõ ràng sẽ không xuất hiện - cô lau mắt nói
- Tao biết, nhưng mày vẫn còn trẻ, những gì nên làm hãy làm đi, những gì nên tha thứ hãy tha thứ, đừng ôm trong lòng mãi, sẽ không dễ chịu chút nào - Nhã Phương nói
- Ừ tao biết - cô cười nói
Sau khi ra khỏi quán cà phê, cô vẫy tay chào Nhã Phương sau đó lái xe về nhà, về tới nhà thấy nhà cửa vắng tanh, cô cũng không quan tâm lắm định bảo hắn chiều này đi đón Hạo Minh thì đang định mở cửa phòng làm việc thì nghe thấy giọng của nữ giới trong phòng
- Em thấy cái nào đẹp ? - hắn ngọt ngào nói
- Cái này anh ạ, cái này rất đẹp - Tiếng một cô gái vang lên
- Anh cũng thấy vậy - hắn lại ngọt ngào chả lời giọng ánh lên vẻ vui vẻ
Cô nghe vậy cũng cười tự giễu trong lòng, không biết tại sao cô lại thấy chua xót trong lòng, đành bước về phòng đóng cửa lại, cô lên giường ôm cái gối, cô rất rất muốn ngủ, ngủ để quên hết đi. Nhưng cô không ngủ được, rốt cuộc hắn với người phụ nữ kia có quan hệ gì ? Nhưng giờ cô đâu là gì của hắn, tại sao cô phải bận tâm chứ ! Cô quyết định không nghĩ nữa cô chùm chăn lên và cố gắng ngủ.
Ở chỗ hắn
Thật ra là hắn đang nhờ người giúp việc chọn hộ một cái bánh sinh nhật thật là đẹp, tại đầu bếp gửi tới một quyển album về các mẫu bánh hắn lại thấy một số bánh rất đẹp nhưng lại nhiều quá không tài nào chọn được, nên nhờ người giúp việc chọn thử xem ánh mắt phải nữ sẽ như thế nào ! Sau khi ưng ý xong hắn quyết định gọi điện và hẹn giờ lấy bánh.
Sau khi chọn xong bánh hắn lái xe tới một cửa hàng áo vest nam nổi tiếng, mấy tới cả tiếng đồng hồ để chọn ra một bộ ưng ý nhất, sau đó nhìn thời gian đã tới giờ ăn chưa, hắn gọi điện bảo người giúp việc làm đồ ăn bỏ dưỡng cho cô và nói với cô là hắn ăn trưa ở bên ngoài, sau khi dặn dò xong hắn lại lái xe tới cửa hàng giặt đồ nhờ họ giặt đồ rồi ủi giùm cho. Sau khi trả tiền giặt đồ hắn lại lái xe tới cửa hàng làm tóc, hắn ngồi đó và đợi người tạo kiểu tóc làm cho mình.
Ở nhà
Cô sau khi tỉnh dậy đã là gần trưa, đi xuống dưới nhà tìm đồ ăn trưa thì thấy trên vào đâu đã vào đấy, cô ngồi vào bàn ăn, nhưng lại không thấy hắn đâu, cô định đi lên phòng làm việc của hắn gọi, cô nghĩ giờ mỹ nhân kia chắc cũng đã về rồi, đang định đứng lên thì người giúp việc bảo hắn đi ăn trưa ở ngoài rồi, cô nghe vậy tâm tình cũng không thoải mái mấy phần. Cô vùi đầu vào ăn cơm không màng tới mọi chuyện, ăn xong cô liền lên phòng đánh răng rửa mặt rồi lại vùi đầu vào ngủ.
Ở chỗ của hắn
Sau khi để nhà làm tóc nổi tiếng tạo cho mình một kiểu đầu xoăn đẹp đẽ, hắn lái xe tới một quá ăn sau đó gọi một xuất ăn bình thường tới rồi ngồi ăn ở đó. Sau khi ăn xong hắn quay lại cửa hàng giặt đồ lấy bộ vest rồi thay luôn, vất túi quần áo cũ vào trong xe, nhìn đồng hồ đã gần tới giờ đón Hạo Minh, hắn lái xe tới đón con sớm hơn dự định sau đó đưa thằn bé đi mua đồ rồi làm tóc.
Lúc cô tới đón Hạo Minh thì thấy cô giáo bảo là ba thằng bé đã tới đón, hình như đang định đi đâu đó nên mặc đồ rất đẹp. Cô nghe vậy liền cười trừ, sau đó đi vào xe lái về nhà, cô nghĩ chắc hắn đang đưa Hạo Minh đi gặp cô gái kia. Trong lòng cảm thấy tổn thương dữ dội, cô dường như muốn bật khóc lên. Bất chợt nhận được một cuộc điện thoại. Lấy điện thoại ra nhìn LÀ HẮN. Cô nghĩ chắc là hắn báo tối nay không về ăn cơm cho nên cũng không nhận máy, cô từ chối cuộc gọi rồi tắt nguồn, sau đó lái xe tới một bãi biển nào đó để làm cho mình bớt buồn
Ở chỗ hắn
Vì không liên lạc được với cô, hắn gọi mấy cuộc đều không được. Bánh sinh nhật đã lấy, Hạo Minh quần áo chỉnh chú trông rất đáng yêu, hắn đã mất cả mấy tiếng đồng hồ chỉ đề hôm nay tạo cho cô một bữa tiệc sinh nhật đầy bất ngờ và ấn tượng. Hắn đã đặt chỗ ở một bờ biển có trang trí một bàn tiệc rất linh đình nữa. Tại sao cô lại không nghe máy chứ, gọi về nhà thì người giúp việc nói cô đã đi ra ngoài đón Hạo Minh, kết quả tới trường thì cô giáo bảo cô đã lái xe đi đâu đó. Bất lức gọi thêm mấy cuộc điện thoại, cuối cùng thì cô cũng không nghe máy, hắn bực mình lém chiếc điện thoại ra hàng ghế sau không thèm để ý nữa.
Còn cô, khi đang lái xe tới bãi biển, cô tình cờ đi qua một cửa hàng quần áo có một bộ váy mày trắng rất đẹp, cô vốn là người có sở thích mua sắm cho nên quyết định phải mua bằng được chiếc váy đó. Khi mặc thử vào mấy người nhân viên trong cửa hàng đều khen cô nức nở, cũng tình cờ là cô hôm nay lại đi giày cao gót mày trắng nữa, cô lấy điện thoại trong túi sách ra quyết định chụp một kiểu ảnh thì thấy những cuộc gọi nhỡ của hắn. Những cuộc gọi nhỡ, nhìn vậy cô nghĩ là có chuyện khẩn cấp cho nên mới gọi lại cho hắn, gọi bốn năm lần đều không nghe máy.
Trong lòng cô bồn chồn liền thanh toán tiền chiếc váy rồi cầm bộ váy cũ chạy ra xe lái về nhà xem đã xảy ra chuyện gì, cô đạp ga rất nhanh, đang lái thì lại có điện thoại, là hắn gọi lại, cô nhận máy
- Alo, có chuyện gì vậy ? - cô hỏi
- Em đang ở đâu ? - hắn không trả lời cô liền hỏi cô luôn
- Đang ở gần biển - cô trả lời
- Vậy hả...vậy em tới chỗ xxxx gần biển đi - hắn mừng thấm nói
Đột nhiên đầu bên kia điện thoại truyền tới một tiếng " Két " hình như là tiếng đạp phanh rất to. Hắn trong lòng lo lắng hỏi có chuyện gì xảy ra nhưng lại không nhận được câu trả lời, sau đó cô liền tắt máy. Hắn bồn chồn lo lắng không biết đã xảy ra chuyện gì, lúc Hạo Minh nói có năm cuộc gọi nhỡ từ cô, hắn liền vui mừng gọi lại sau đó liền lái xe tới địa điểm, nhưng giờ tiếng bên đâu giây kia rất giống như là gặp tại nạn giao thông vậy.
- Không được rồi, Hạo Minh con ở đây ba đi xem mẹ thế nào - hắn nói rồi cầm áo khoác ra chạy vào xe
Nhưng vừa chạy tới xe thì một chiếc ô tô trắng lái tới, người trong xe là cô, cô không có bị sao hết, hắn thầm thở dài. Lúc cô mở cửa xe bước ra hắn chạy lại ôm chặt cô vào lòng và hỏi đi hỏi lại câu "Em có sao không". Cô chỉ cười nói không sao rồi đưa ra trước mặt hắn một con mèo con nhỏ màu vàng rất đáng yêu. Sau đó cô bế mèo con ra cho Hạo Minh ôm sau đó liền quay ra nhìn khung cảnh mọi thứ, khuôn mặt tỏ ra không hiểu chuyện gì đang xảy ra
- Hôm nay là sinh nhật em, anh định làm cho em một bữa tiệc sinh nhật bất ngờ - hắn nói sau đó đặt lên trán cô một nụ hôn
- Cảm ơn anh rất nhiều - cô cười trong hạnh phúc
Vậy là từ hồi sáng tới giờ là cô hiểu nhầm hắn. Nghe hắn kể từ hồi sáng tới giờ hắn đã vất vả chuẩn bị tiệc cho cô như thế nào khiến cô lúc phì cười lúc thì cảm động, sau đó cô nói cũng có một món quà dành cho hắn
- Anh nhắm mắt lại để em lấy quà - cô cười nói
Sau đó hắn nhắm mắt lại chìa tay ra nhận quà, tay cô đặt lên tay hắn sau đó hắn cảm nhận được bên má phải của mình chạm vào môi của cô. Tiếng " chụt " vang lên. Lúc hắn mở mắt nhìn cô là lúc cô quay mặt đi vì ngượng. Hắn cười sau đó ôm cô vào lòng thật lâu
- Chúc em sinh nhật vui vẻ - hắn khẽ nói thầm
Đồng thời trên bầu trời liền xuất hiện những chùm pháo sáng tuyệt đẹp.....