Người đó nghi hoặc lẩm bẩm nói: "Bọn họ là quan hệ gì lại làm động tác như vậy..."
"Đại sư huynh, ngươi như thế nào ở trong này?" Hàn Ngọc Tiêu kinh ngạc nhìn người trước mắt.
Huyền y nam nhân xoay người, nhìn Hàn Ngọc Tiêu, thản nhiên nói: "Không có việc gì, nghe nói ngươi ở nơi này đã xảy ra chuyện, ta bên kia vừa vặn cũng không có chuyện gì liền đến xem."
"Nga, tạ đại sư huynh quan tâm, ta nơi này đã không có chuyện gì, may mắn Phiêu Miểu sư đệ tới kịp, bằng không hậu quả vẫn là thật sự không thể lường." Hàn Ngọc Tiêu cười nói.
"Nghe nói minh điện Minh hoàng cũng đến đây?" Huyền y nam tử hỏi.
"Uh, cùng Phiêu Miểu sư đệ đến." Hàn Ngọc Tiêu cũng không có giấu diếm cái gì, ăn ngay nói thật.
"Bọn họ là quan hệ gì?"
"Xem ra hẳn là bằng hữu đi, Minh hoàng dường như thực quan tâm Phiêu Miểu sư đệ."
Huyền y nam tử có chút suy nghĩ.
Hàn Ngọc Tiêu hỏi: "Đại sư huynh, có hay không xảy ra chuyện gì?"
"Không có việc gì, chính là cảm thấy Phiêu Miểu cùng Minh hoàng quan hệ không hẳn là bằng hữu." Huyền y nam tử thản nhiên nói:
"Có lẽ là ta nghĩ nhiều đi."
Hàn Ngọc Tiêu cũng không có hỏi nhiều, kỳ thật hắn thật sự rất muốn nói, bọn họ vốn không phải là quan hệ bình thường, nhưng là nhìn mặt huyền y nam tử, như trước cũng không nói gì đi ra, hỏi: "Đại sư huynh nếu không có việc gì nhiều, ở lại vài ngày đi, vừa vặn gọi tam sư đệ tới, chúng ta sư huynh đệ bốn người cùng nhau tụ tập."
"Sư huynh đệ bốn người?" Huyền y nam tử nhíu mày nhìn Hàn Ngọc Tiêu.
Hàn Ngọc Tiêu thở dài: "Kỳ thật ta cảm thấy tiểu sư đệ cũng không phải giống như lời đồn vô tình, chẳng qua là giống tính tình sư phó, có vẻ tùy ý thôi, nếu bằng không cũng sẽ không nhận sự phân phó của sư phụ, sẽ không vạn dặm xa xôi tới đây, đại sư huynh biết 'Ngưng vũ bông tuyết' đi, tiểu sư đệ đã đưa nó cho Tăng Hồng, thế gian chỉ có hai khỏa, mỗi lần tiểu sư đệ nghiên cứu ra dược mới đều đưa cho sư phó một viên, nói cách khác tiểu sư đệ trong tay chỉ có một viên, nhưng nàng lại không chút do dự cho Tăng Hồng, lúc ấy trông nàng rất tùy ý, cho nên ta nghĩ nàng là người tốt."
Huyền y nam tử nghĩ nghĩ, chung quy là gật đầu đáp ứng.
Kỳ thật hắn muốn biết Phiêu Miểu cùng Minh hoàng quan hệ gì? hắn không thể tin được hắn nhìn thấy hai đại nam nhân hôn nhau, hắn không biết người kia là tiểu sư đệ của mình, giống như Hàn Ngọc Tiêu cùng Bạch Ngạn Túng, hắn không có gặp qua nàng, quái y Phiêu Miểu quả nhiên là phiêu Phiêu Miểu, giống như tiên nhân, không nhiễm thế tục, hắn lại đối địch với sư đệ của mình? Hắn nghĩ nên hiểu biết nàng một chút .
Trong lòng có quyết định, ly khai, Hàn Ngọc Tiêu nhìn huyền y nam tử rời đi, có chút nghi hoặc, không có để ý, cũng ly khai.
Lúc này Dạ Thương Minh chính là ôm Nhan Nhiễm Tịch thi triển khinh công, Nhan Nhiễm Tịch nhìn người phía trướcnhíu mày:
"Người này xem ra võ công rất cao, Minh nếu không ngươi buông ta ra đi, miễn cho bị phát hiện."
Dạ Thương Minh cười khẽ: "Ngươi sao lại coi thường tướng công như vậy, ta nếu bị hắn phát hiện cũng không đi lại trên giang hồ nữa ."
Nhan Nhiễm Tịch nghĩ nghĩ, cũng đúng, nàng là lo lắng quá, nhắm lại miệng, gắt gao nhìn chằm chằm người phía trước.
Đột nhiên chính là trong nháy mắt, người phía trước cư nhiên không thấy, ở trước hai tuyệt thế võ công biến mất .
Nhan Nhiễm Tịch hoảng hốt: "Dòng họ bí pháp."
Dạ Thương Minh ngừng lại, cau mày hỏi: "Dòng họ bí pháp?"
Nhan Nhiễm Tịch vẻ mặt ngưng trọng, rời khỏi ôm ấp của Dạ Thương Minh, đi đến địa phương người nọ biến mất, Dạ Thương Minh nguyên bản muốn giữ chặt Nhan Nhiễm Tịch, lại bị Nhan Nhiễm Tịch ngăn lại, thanh âm thản nhiên: "Hắn đã đi rồi."
Không để lại dấu vết, Nhan Nhiễm Tịch sắc mặt càng âm trầm.
Dạ Thương Minh đi lên trước: "Rốt cuộc sao lại thế này?"
Nhan Nhiễm Tịch cau mày: "Sự tình càng ngày càng phức tạp, nguyên lai thế giới nàycũng có dòng họ bí pháp, Minh, chúng ta đi về trước."
Dạ Thương Minh không nghi ngờ gì, ôm thắt lưng Nhan Nhiễm Tịch ly khai.
Trở lại trong phòng, Nhan Nhiễm Tịch đóng cửa lại, ngồi xuống, Dạ Thương Minh cũng ngồi ở bên cạnh Nhan Nhiễm Tịch, vì Nhan Nhiễm Tịch rót nước.
Nhan Nhiễm Tịch bưng cái chén lên, không có uống, nhìn Dạ Thương Minh, thản nhiên hỏi: "Ngươi đối với thế giới này có bao nhiêu hiểu biết?"
Dạ Thương Minh thật sâu nhìn Nhan Nhiễm Tịch, không có ý tứ giấu diếm: "Thế giới này không phải chỉ có nhân loại, còn có rất nhiều chủng tộc khác, từng cái chủng tộc đều có năng lực, chẳng qua bởi vì hiệp ước nên các tộc không quan tâm tới chuyện của nhau, giống như Tiểu Hắc, giống như Cổ Điệp." Nhan Nhiễm Tịch kinh ngạc rồi sau đó tiếp tục nói: "Cổ Điệp hẳn là điệp tộc tiên thú, mà Tiểu Hắc ta không nhìn ra, cảm thấy trên người nó có cổ hơi thở âm trầm."
"Ngươi là làm sao mà biết chuyện này ?" Đối với một nhân loại, căn bản là sẽ không xác nhận được, mà Dạ Thương Minh lại biết ?
Dạ Thương Minh cũng không giấu diếm: "bà ngoại ta là người long tộc, trước khi chết nói cho ta biết, còn đưa nội đan cho ta."
Nhan Nhiễm Tịch kinh ngạc nhìn Dạ Thương Minh, nàng cũng hiểu biết một chút, đều là do sư phó dạy nhẫn thuật cho nàng nói.
Cũng không giấu diếm nói: "Kỳ thật thế giới này cũng không chỉ có các chủng tộc, còn có một loại dị năng trở thành dòng họ."
"Dòng họ?"
"Uh, địa phương của dòng họ có vẻ bí ẩn, bình thường không có bọn họ dẫn dắt, tuyệt đối không có người biết địa phương của bọn họ.
Mỗi một cái dòng họ đều có bí pháp của chính mình, giống như người chúng ta vừa thấy, kia hẳn là không gian bí pháp, không gian bí pháp ta dùng là thuấn di, mở ra không gian bí pháp cũng là có không khí dao động, chẳng qua không giống thuấn di có thể cho ngươi biết ta ở nơi nào, mà là khi mở ra có thể cảm thấy không khí dao động, theo lý luận, không gian bí pháp so với thuấn di lợi hại hơn nhiều.
Bọn họ là các đại chủng tộc phía trên cường giả.
Trước hết ta cũng không biết dòng họ ở thế giới này có bao nhiêu, nhưng có thể khẳng định tuyệt đối không vượt qua mười, dòng họ so với dị năng giả lợi hại hơn.
Dị năng giả chính là có được năng lực đặc thù nào đó, tỷ như nói khống chế thủy, khống chế hỏa, nhưng dị năng giả cũng có chút chỗ thiếu sót."
"Vậy ngươi là cái gì?" Dạ Thương Minh không có cố kỵ hỏi, hắn không biết là cái gì?
Nhan Nhiễm Tịch tự nhiên sẽ không giấu diếm: " nhẫn thuật của ta là thuộc loại dị năng giả trộn với dòng họ, là dung hợp của hai cái đó, cho nên tổng thể mà nói là bọ họ sợ ta, chính là một loại năng lượng đạt đến cảnh giới cao, giới hạn cấp bậc siêu việt, ta cũng biết thực lực của bọn họ."
Nhìn Nhan Nhiễm Tịch không khỏi nhăn mày lại, Dạ Thương Minh nở nụ cười, an ủi nói: "Tốt lắm, không cần lo lắng, chúng ta không đi trêu chọc bọn hắn, bọn họ tự nhiên cũng sẽ không trêu chọc chúng ta, không cần lo lắng vô cớ ."
Nhan Nhiễm Tịch thở dài: "Khả năng là bọn hắn đến trêu chọc chúng ta?"
Dạ Thương Minh cười khẽ: "Nương tử, ta phát hiện ngươi đối với tướng công của mình không có niềm tin, tướng công của ngươi là kẻ yếu sao?"