Edit: Small
Vì sao mấy tháng trước bà đã bị theo dõi?
Chẳng lẽ mấy tháng trước đã bày mưu? Giấu diếm lâu như vậy, là bà quá coi thường Tống Tinh Thần.
"Mẹ, làm sao bây giờ? Mẹ vẫn nói một câu đi." Tống Tinh Nguyệt vô cùng nôn nóng.
Việc đã đến nước này, ngay cả theo dõi cũng có, sắc mặt Dương Như như sơn trắng, lòng như tro tàn. Không còn cách nào khác, kế sách hiện giờ, bà chỉ có thể bảo vệ Tống Tinh Nguyệt đến cuối cùng.
Bà sẽ không để Tinh Nguyệt đi theo sau bà mang cái danh ô nhục, Tinh Nguyệt là đứa con gái bà thương yêu nhất. Tiếng xấu của bà đã rõ ràng, thanh danh bê bối cũng không sao, Tinh Nguyệt nên có tương lai tốt đẹp hơn.
Tống Húc thấy đoạn ghi hình xe chấn của hai người, giận đỏ mắt, xông đến trước mặt Tống Tinh Nguyệt và Dương Như, giơ tay tát lên mặt Dương Như, chát ~ lại một cái tát.
Dương Như bị đánh quá mạnh tay, Tống Tinh Nguyệt thậm chí cũng không đỡ kịp lấy, chỉ có thể nhìn Dương Như bị đánh ngã trên đất.
Tống Tinh Nguyệt bị dáng vẻ hung ác tàn nhẫn của hắn dọa sợ: "Ba, mẹ biết sai rồi, và đừng đánh mẹ."
"Câm miệng, tiểu tạp chủng, mày không xứng gọi tao là ba. Từ hôm nay trở đi, mày cùng mẹ của mày cút khỏi Tống gia cho tao, mày không xứng mang họ Tống."
Tống Tinh Nguyệt vội đến khóc, nói: "Ba, sao ba có thể đuổi con đi, con mới là con gái của ba."
"Mày còn muốn tao mắc ói hả? Tao nói mày cút, nghe không hiểu?"
Tống Tinh Nguyệt há mồm, còn muốn nói cái gì, lại bị dáng vẻ Tống Húc hung ác dọa.
Người ba đã thương yêu cô nâng trong lòng bàn tay, cho cô vô số châu báu xa xỉ, vậy mà trở nên hung ác xa lạ như thế. Trước mặt mọi người mắng cô, còn tuyên bố muốn đuổi cô ra khỏi Tống gia......
Thiên đường và địa ngục là hai thái cực đối nhau, làm Tống Tinh Nguyệt một chút cũng không tiếp nhận được, oa ~ khóc thành tiếng.
Dương Như từ trên đất đứng lên, vỗ nhẹ sau lưng Tống Tinh Nguyệt, dỗ dành nói: "Đừng khóc, mẹ vẫn ở đây."
Tống Húc còn muốn động tay, ông nội Tống nổi giận nói: "Dừng tay, anh còn ngại chưa đủ mất mặt phải không? Đứng sang một bên cho tôi."
Nói xong, tầm mắt còn dư hung hăng liếc nhìn Tinh Thần một cái.
Tinh Thần truyền ra ở trước công chúng, ông nội Tống cực kỳ tức giận.
Có lẽ, về ông nội sau sẽ không nâng đỡ, cũng sẽ không đối đãi cô như cháu gái. Nhưng mà, lại có sao?
Từ lúc ông nội nghi ngờ, cô từ trước đến nay ông nội luôn có khoảng cách với cô, không bỏ đi khoảng cách đó.
Tinh Thần là một người keo kiệt, nếu đã mang thù thì sẽ ghi hận cả đời.
Nếu dám công khai, hậu quả cô có thể gánh được.
Ngón tay gõ bàn phím, hình chiếu tiếp tục phát. Bên trong xe, Dương Như cùng Kim Hoa Thanh đã sửa sang lại quần áo, ôm nhau.
Sau khi kết thúc nụ hôn sâu, Kim Hoa Thanh hỏi Dương Như: "Lão già bên đó sao rồi?"
"Yên tâm, đã nói với Lê Khuê, hắn phụ trách xuống tay, nhưng lão già đó sẽ không thể nào lập di chúc."
Tê ~
Dưới bục lập tức truyền ra những tiếng bàn luận sôi nổi, vì nội dung theo dõi thật sự quá bùng nổ, khiến mọi người đột ngột không kịp chuẩn bị.
Sau xe ~ chấn xong, hai người vậy mà cùng nhau tính gϊếŧ lão gia tử.
Trời ơi!
Dương Như không chỉ đạo đức bại hoại, còn thêm tàn nhẫn độc ác, tàn nhẫn đến tột cùng.
Không có lão gia tử thì tập đoàn Tống Thị sẽ không phát triển lớn như vậy, trở thành xí nghiệp dẫn đầu thành phố S , ấy vậy bà ta còn muốn tìm cách gϊếŧ lão gia tử!
Kim Hoa Thanh ôm bà, hôn mạnh lên mặt bà một cái: "Tống Húc là ứng cử viên đầu tiên dễ dàng trở thành người thừa kế nhất, bên luật sư cũng cần chuẩn bị, phải nhanh chóng động thủ mới được."
"Lê Khuê nói gần đây luôn không có cơ hội xuống tay."
"Vì sao?"
"Lão bất tử cả ngày đều ở bên ngoài, cơm chiều cũng không về ăn, đi về lập tức về phòng nghỉ ngơi, không có cơ hội xuống tay."
"Em gây áp lực cho Lê Khuê đi, không thể lại kéo dài nữa."
"Được."
Vì để Tống Húc đoạt được tập đoàn Tống Thị, hai người âm mưu sát hại lão gia tử! Còn thu mua quản gia phục vụ lão gia tử hơn hai mươi năm.
Trời ạ, quá tàn nhẫn.
Ông nội Tống tức giận mặt mũi trắng bệch, ánh mắt sắc bén tàn nhẫn trừng Dương Như.
"Lần trước em nói với anh, Tống Tinh Thần có quyền thừa kế?"
"Đúng vậy, lão già kia từng đề cập qua với Lê Khuê, Tống Tinh Thần và Tống Húc mỗi người một nửa cổ phần, ông ta sẽ để lại một nửa cổ phần cho cô ta."
"Vậy sao em không chỉnh chết cô ta?"
"Em không có biện pháp xuống tay, lão già đó cách vài ngày sẽ gặp cô ta một lần. Chỉ khi lão già kia chết, hoặc là Tống Tinh Thần bị ông ta hoàn toàn vứt bỏ, mới không có quyền thừa kế."
"Như, em nhất định phải loại bỏ Tống Tinh Thần. Nếu không có cách gϊếŧ, vậy hãy làm cô ta thân bại danh liệt, để lão gì đó chán ghét, buông bỏ cô ta."
Kim Hoa Thanh từ ghế sau lấy một cái ví da, bên trong có một gói bột phấn nhỏ, đưa cho Dương Như.
"Đây là thuốc kíƈɦ ɖụƈ, không tìm được trên thị trường, chỉ cần một chút, bảo đảm tiểu tạp chủng kia choáng váng thèm khát. Để lão già đó nhìn thấy cô bị mấy người đàn ông ngủ, lấy điệu bộ bảo thủ cứng nhắc của ông ta, nhất định nhất định sợ mất mặt vì cô ta, sẽ đuổi cô ta khỏi Tống gia, làm sao có thể sẽ để lại cổ phần cho co ta?"
"Nhưng mà, nếu lão già đó điều tra......"
"Không có dễ dàng tra ra như vậy được, thứ này không màu không vị, gặp nước lập tức tan, cô ta đang ở chỗ em, em xuống tay rất dễ dàng, Tinh Nguyệt không phải ghét bỏ cô ta sao? Em khiến cô ta cút đi, tốt nhất đem chuyện này làm ầm lên, như vậy mới đạt hiệu quả."
"Sinh nhật của em sắp tới rồi, trong buổi tiệc sinh nhật cho cô ta nếm thử một chút, lại sắp xếp vài người đàn ông, đế toàn bộ khách khứa trong đại sảnh buổi tiệc nhìn thấy. Dù lão già đó muốn bảo vệ cô ta cũng sẽ không thể, chuyện xấu trong nhà mọi người đều biết, chỉ có thể vứt bỏ cô ta."
Xì xầm......
Dưới bục, tiếng tranh luận cứ lớn tiếng như vậy.
Tất cả mọi người không nhịn được, mặc kệ thể diện người Tống gia, sôi nổi thảo luận.
Trời, trời ơi......
Thì ra sự kiện xảy ra trong buổi tiệc sinh nhật Dương Như máy ngày trước, thật sự là do Dương Như làm.
Bà ta hạ dược Tống Tinh Thần, đồng bọn phản ngược lại, ba người đàn ông đó trái lại ngủ với Tống Tinh Nguyệt.
OMG, quá bùng nổ.
Một đoạn video này đều nghe ra được, Tống Tinh Nguyệt mới là con gái riêng của Dương Như và Kim Hoa Thanh, mà Tống Tinh Thần là người bị vu oan hãm hại.
Nào có người mẹ nào hạ dược với con của mình, để vài người đàn ông ngủ, rồi sau đó còn để mọi người biết đến.
Dương Như thật là lòng dạ rắn rết, quá tàn nhẫn.
"Em bố trí khiến Tống Tinh Thần thân bại danh liệt, bắt tay với Lê Khuê, xuống tay với lão già đó...... Những việc đó đều do em làm, một khi sự việc bị bại lộ......"
Tay Kim Hoa Thanh luồn xuống váy Dương Như, giọng điệu trầm thấp ái muội nói: "Yên tâm, hết thảy đều nằm trong khống chế của anh, sẽ không bị ai phát hiện. Em yêu, hiện tại em làm việc chậm như vậy, em sẽ không muốn cùng đồ bỏ đi là Tống Húc ở với nhau cả đời đúng không? Hơn hai mươi năm, chẳng lẽ em thật sự sinh ra cảm tình với hắn?"
"Sao có thể, em và anh cả con cũng đã sinh, Tinh Nguyệt đã lớn như vậy rồi. Em đợi ở Tống gia đến bây giờ, đều là vì con với anh. Chỉ cần lấy được tập đoàn Tống Thị, em lập tức ly hôn với Tống Húc, hơn hai mươi năm, em đã chịu hắn đủ rồi."
Kim Hoa Thanh hôn Dương Như: "Đến lúc đó, tập đoàn Tống Thị là của chúng ta, khi đó chúng ta có cũng đủ tiền đủ thế, không ai có thể ngăn cản ở trước mặt chúng ta, anh nhất định sẽ thương yên em và Tinh Nguyệt gấp bội."
Đây.....
Đây là Dương Như với tình nhân, cùng nhau mưu đồ gia sản Tống gia nha.
Hãm hại Tống Tinh Thần, lặng yên không một tiếng động gϊếŧ chết ông nội Tống, nắm được gia sản Tống gia, lại một chân đạp rớt Tống Húc......
Sau đó Dương Như cùng tình nhân, mang theo con gái riêng Tống Tinh Nguyệt của bọn họ, sống một cuộc sống vui suớng ung dung tự tại.
OMG, thật sự là kịch bản hoàn mỹ nhất.