Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cái gọi là tiểu quỷ thật ra là một quỷ hồn của trẻ con, bị chế luyện lại bằng tà pháp cho người ta dùng, lấy máu để nuôi hơn nữa còn phải chú ý dỗ dành nó.
Người trong thiên môn sẽ lợi dụng tiểu quỷ để tăng vận thế, ví dụ như vận đào hoa, vận làm quan, đánh bạc vân vân, nhưng đây cũng là những việc gây hao tổn âm đức và dương thọ, thường thường người nuôi sẽ không được chết già, hơn nữa nếu vì sợ hãi hay phiền chán mà để tiểu quỷ cảm thấy bất an, tức giận, tiểu quỷ sẽ phản phệ chủ nhân.
Tiểu quỷ càng lợi hại, chủ nhân càng thảm.
“Lệ Lệ, sao cậu lại làm mấy chuyện nguy hiểm này? Hơn nữa cậu chỉ là người thường sao lại dám chơi những thứ này?" Tôi nhíu mày nhìn cô ấy.
Lệ Lệ bụm mặt thấp giọng nói: “Bởi vì Ngạn Thần ở cạnh tớ..Nên lúc đó tớ không sợ, hơn nữa anh ấy nói có thể làm tăng vận đào hoa của tớ, sửa vận, hơn nữa đối với những người trong giới giải trí có hiệu quả rất tốt, tớ muốn làm võng hồng.."
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyen .net
“Cậu...Cậu có ra lệnh cho tiểu quỷ đi Hứa thị trả thù khôn?" Tôi muốn xác nhận vấn đề này với cô ta.
Cô ấy chần chừ một chút, chậm rãi nói: “Tới nghĩ rằng mấy thứ này đều là vận mệnh thôi, tớ cũng đâu biết là có quỷ thật...Tớ đâu cảm thấy có gì ở bên cạnh cả, chỉ oán hận vài câu kiểu như ước gì người nhà họ Hứa chết hết cho rồi, sau đó cũng không để trong lòng."
Tôi nhíu mày, hôm đó bóng đen trên người Hứa Mặc Hàn có một ánh mắt màu đỏ, mà bóng đen đó lại không giống một quỷ hồn, từ đầu tới chân của nó đen thùi, còn nhe răng với chúng tôi, cuối cùng dùng cả tay chân bò đi.
Tình huống này nhìn giống như có người đang nuôi quỷ, nhưng không đơn giản chỉ nuôi một tiểu quỷ như thế.
"Tớ chăm tiểu quỷ rất chu đáo a, nhà cũng quét dọn sạch sẽ, còn mua rất nhiều đồ ăn và đồ chơi cho nó..." Cô ta nói liên miên.
Tôi nhớ lại buổi liên hoan hôm đó, cử chỉ của cô ấy giống như đang nuôi một tiểu quỷ nhưng tôi lại chẳng thấy bất cứ một quỷ hồn nào, nói
Chương Lệ quỷ đỏ máu cách khác: Lệ Lệ nghĩ rằng mình đang nuôi quỷ nhưng thực tế là nuôi thứ khác.
"Như vậy đi, Lệ Lệ, chúng tôi sẽ đến chỗ cậu xem thử xem thế nào vì dù sao đưa cho cậu mấy vật trừ tà đó cậu cũng không biết để chỗ nào đúng không? Phương hướng rất quan trọng, tôi với anh tôi giúp cậu nhìn một cái, thế nào?" Tôi dụ dỗ cô ta mang chúng tôi tới nhìn tận mắt chỗ của cô.
Lệ Lệ vội gật đầu, cô vui vẻ nói: “Được được, tớ chỉ ở một mình, bây giờ cũng hơi sợ, khi nào các cậu đến? Bây giờ luôn sao?"
"À.Bây giờ?" Sắc mặt tôi cứng đờ.
Bây giờ tôi không muốn đặt chân xuống đất chút nào, việc làm tình đêm qua làm bắp đùi tôi bây giờ đau không chịu nổi, chỗ kia cũng bỏng rát, hơn nữa Phong Ly Ngân đâm vào tận bụng tôi làm cho nó đau âm ỉ, tôi sợ lại bị động thai cho nên mới ngồi đắp chăn trên sô pha không dám động đậy đây.
Lệ Lệ nhìn tôi một cái, xin lỗi cười: “Quên mất cậu đang ốm...!Vậy ngày mai thì sao? Sáng mai tám giờ được không?"
Tám giờ, cũng được đi, ngủ một giấc rồi cầm trang bị đi đến nhà cô ấy xem rốt cuộc là đã mời trúng cái gì vào nhà rồi.
"Lệ Lệ." Thấy cô ấy chuẩn bị đi, tôi nhịn không được nhắc một câu: “Cậu không nên về nhà ngủ, trong nhà có thứ như vậy cho tường mà cậu không sợ sao?"
Lệ Lệ cười khổ nói: "Sợ chứ, nhưng lỡ như Ngạn Thần về mà tớ không ở nhà thì sao, chẳng phải lại để anh ấy đến không công à.."
"Không công thì không công đi, có gì tốt đẹp đâu chứ, an toàn của cậu quan trọng hơn." Tôi tận lực khuyên nhủ.
Nhưng trên mặt Lệ Lệ lại hiện lên màu đỏ quỷ dị, cô nói nhỏ một câu: “Nếu anh ấy về, chúng tớ có thể làm tình...!Vậy thì tớ sẽ không sợ nữa..."
Người này thật là.
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyen-.net
Cổ họng tôi đau dữ quá, tiếng khan hết cả, tôi ho hai tiếng muốn khuyên cô ta thêm hai câu nhưng cô lại nói tôi nghỉ ngơi cho tốt rồi rời đi.
Anh tôi kéo lê đôi dép vào nhà, nói với tôi: “Anh gọi cho Đại Bảo rồi, để hắn theo dõi Lệ Lệ."
Tôi gật đầu, gửi địa chỉ của Lệ Lệ sang cho Đại Bảo.
Sáng mai chúng tôi mang vài thứ sang nhà cô ấy xem sao, không chừng còn phải bắt quỷ tại chỗ nữa, cái bóng đen mắt đỏ kia nhìn là biết không phải thứ tốt lành gì.
Buổi tối lúc Phong Ly Ngân tới, tôi để điện thoại qua một bên rồi nhắm mắt ngủ, hắn muốn gì thì chiều, chúng tôi không giao tiếp gì nhiều.
Ngực trái vẫn còn dấu răng in lại, chỉ cần tôi không chọc giận hắn thì hắn sẽ thương xót tôi một chút.
Có phải là âm nhân ở âm phủ đều mang một sự thiên vị chấp nhất đối với cơ thể người sống hay không?
Trên người hắn mang một mùi hương lạnh đạm thản nhiên, nhạt đến nỗi chỉ khi hắn đang ở cao trào mãnh liệt mới có thể từ trong cơ thể tỏa ra.
Trải qua sự cuồng bạo tối qua, hôm nay hắn thu liễm rất nhiều, nhưng cho dù vậy tôi cũng rất mệt a, chẳng lẽ hắn muốn như vậy mỗi ngày sao? Tôi đây lại phải đến chỗ Ô lão bà mua thuốc bổ thận sao.
Mơ màng ngủ một chốc, di động của tôi rung lên, tôi lười mở mắt, dù sao tên Phong Ly Ngân độc tài kia cũng sẽ bắt máy giúp tôi, hoặc là đập máy luôn.
Tôi tỉnh táo hơn chút, trên đầu là cằm của Phong Ly Ngân, nghe thấy tiếng Đại Bảo ở đầu dây bên kia hét to: "Đế quân đại nhân, nhanh nhanh đến đây, cảnh sát đang tới! Chậm nữa sẽ không nhìn thấy.”
Phong Ly Ngân thản nhiên đáp: “Không sao, ngươi nhìn xung quanh xem có nhân vật nào khả nghi không, bây giờ chúng ta sẽ đến đó..."
Cúp điện thoại, hắn lạnh lùng nói với tôi: “Đi thôi.”
".Chuyện gì xảy ra vậy?"
"Cái người tên Lệ Lệ chết."
Hô hấp của tôi cứng lại...Chỉ cách thời gian hẹn của chúng tôi mấy tiếng đồng hồ, sao cô ấy lại chết?
Phong Ly Ngân chẳng có vẻ gì là ngoài ý muốn, hắn đã từng nói Lệ Lệ sống không lâu.
Nhưng sao lại đột ngột như vậy!
"Gọi điện thoại cho chú em, nói hắn bảo lưu hiện trường chờ chúng ta qua xem." Phong Ly Ngân đưa di động cho tôi.
Tôi lập tức bấm số chú Du Phó, chú vừa bắt máy thì nói: “Thanh Tiêu mau tới đây xem, chỗ này rất kỳ lạ, chú muốn viết báo cáo đặc biệt..".