Hạ Hiểu ngủ thật lâu, mãi đến khi mặt trời lặng lẽ mọc đến cửa sổ, cô mới đột nhiên ngồi dậy, kinh ngạc phát hiện đã mười giờ rồi.
Hạ Hiểu cuống quít tìm dép lê xuống giường: "Trời ạ, trời ạ."
Chính cô ngủ nướng ngược lại không quan trọng, nhưng cái này dù sao cũng là ngày đầu tiên làm khách ——
Cha Ôn không ở nhà, Ôn Sùng Nguyệt đang một mình uống trà, mở ti vi lên, đang xem chương trình phổ cập khoa học giáo dục. Nghe được thanh âm, anh ngẩng đầu: "Muốn ăn chút gì không?"
Hạ Hiểu nói: "Cái gì cũng được."
Hạ Hiểu nghĩ, "Cái gì đều được" trong miệng mình, cùng Ôn Sùng Nguyệt lý giải tựa hồ có một chút xíu sai lầm.
Bữa sáng Hạ Hiểu nghĩ là: Làm nóng bánh mì nướng, mứt hoa quả, hoặc là hấp bánh bao đông lạnh thêm sữa đậu nành.
Bữa sáng Ôn Sùng Nguyệt làm: Soup bí đỏ, mì Ý cà chua ăn kèm tôm bóc vỏ được áp chảo cùng tỏi. Một quả trứng rán hình đóa hoa, salad rau quả, còn có —— món rau trộn ngày đó anh mang cho Hạ Hiểu.
Hạ Hiểu dùng đũa gắp rau trộn, một sợi rau được bào mỏng đến mức ánh sáng có thể xuyên qua, có mùi thơm ngát và vị ngọt, ăn quen thuộc nhưng lại phân biệt không rõ, hiếu kì cực kỳ: "Đây là cái gì? Củ khoai sao? Hay là cây gừng tây?"
Ôn Sùng Nguyệt nói: "Là củ cải."
Hạ Hiểu trợn tròn mắt.
Loại rau củ cô ghét nhất chính là củ cải, nhưng củ cải này cô hoàn toàn không có chán ghét, vừa thơm thức mũi lại có vị cay, thậm chí còn có chút ngọt.
Tựa như là nhìn thấu ý nghĩ của cô, Ôn Sùng Nguyệt giải thích: "Đây là củ cải xanh trong nước, ngọt hơn các loại khác, mùa đông thì nó sẽ ngọt, thích hợp làm rau trộn."
Hạ Hiểu nói: "Củ cải xanh lần trước em ăn là lúc mùa hè, nhưng không ngọt mà còn cay."
"Củ cải sản xuất khác mùa thì hương vị cũng có chênh lệch." Ôn Sùng Nguyệt giải thích, "Củ cải mùa xuân thích hợp ngâm dưa muối, thời điểm mùa hè củ cải có vị cay nặng nhất, thích hợp nấu canh, mùa thu sinh ra củ cải mềm, có thể phơi củ cải khô, mùa đông giòn ngọt, thích hợp nhất lấy ra làm rau trộn."
Hạ Hiểu bội phục sát đất.
Ôn Sùng Nguyệt nắm rõ tất cả mọi chuyện lớn nhỏ như vậy, không chỉ là củ cải, trên ban công phòng anh còn trồng mấy loại loại cây húng quế, Hạ Hiểu yêu thích thực vật hoa cỏ, nhưng chưa từng trồng cây húng quế.
Ôn Sùng Nguyệt lần lượt từng dạy cô phân biệt từng loại, có hương vị đinh hương đặc thù chính là cây húng quế đinh hương, cây húng quế người phương nam làm đồ ăn dùng đến nhiều nhất chính là cái loại này, Đài Loan sẽ gọi nó là "Chín tầng tháp" ; phiến lá tròn trịa là cây húng quế ngọt, có mùi hương ngọt nhẹ, cẩn thận ngửi, còn có hương hoa thoang thoảng; tương tự có mùi chanh chính là cây húng quế chanh, rất đáng yêu, Ôn Sùng Nguyệt thích bỏ nó vào trong thức ăn sau khi vừa nấu ăn xong; lá cây có màu đậm nhất, có mùi cam thảo cùng bạc hà chính là cây húng quế Thái Lan, cây húng quế Tử Diệp dễ dàng phân biệt nhất, gốc cây có lá cây màu tím chính là nó...
Bọn họ đều không nhắc tới chuyện tối ngày hôm qua, Ôn Sùng Nguyệt không miễn cưỡng cô, chỉ là buổi tối nhắc nhở Hạ Hiểu.
Anh hi vọng Hạ Hiểu có thể mau chóng chuẩn bị tâm lý thật tốt, bởi vì loại chuyện này là không thể nào tránh được, đương nhiên, trước khi Hạ Hiểu có thể tiếp nhận, anh tuyệt đối sẽ không làm bất luận hành vi nào trái ý cô.
...
Hạ Hiểu chỉ báo chuyện kết hôn nhanh chóng này cho người nhà và bạn thân Giang Vãn Quất, Giang Vãn Quất gần đây hình như còn đang cùng người bạn trai cũ của cô ấy giằng co trong mập mờ, chỉ có một cái phản ứng: "Anh họ Ôn ra tay nhanh như vậy?"
Hạ Hiểu nhạy cảm bắt được từ mấu chốt: "Cái gì mà anh họ?"
Giang Vãn Quất nói: "Là anh họ của bạn trai cũ của chị, nhầm —— cũng chính là anh họ của lão Trần mà chị đã từng kể với em... A, cái này không quan trọng. Các người nhanh như vậy sao?"
Trong giọng nói của Giang Vãn Quất tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, sau khi cảm khái xong, cười nói cho Hạ Hiểu: "Em cũng đừng lo lắng, Ôn Sùng Nguyệt đối với em như vậy? Hai người các em ở chung vẫn hòa thuận chứ?"
Hạ Hiểu dùng sức gật đầu.
Người đàn ông có thể để cho Giang Vãn Quất hay bắt bẻ tán dương một tiếng ưu tú không nhiều, khác với Hạ Hiểu, Giang Vãn Quất ở phương diện xã giao tương đối nhạy cảm, cô ấy nhìn người cũng chuẩn. Hạ Hiểu đã từng nhảy xuống cứu Giang Vãn Quất một lần sau khi cô ấy say rượu rơi xuống nước, từ đó về sau, Giang Vãn Quất đối xử với Hạ Hiểu vô cùng tốt, còn nói đùa nói Hạ Hiểu là ân nhân cứu mạng của cô ấy——
Trước khi giới thiệu hai người quen nhau, Giang Vãn Quất cũng là suy tư thật lâu, liên quan tới tính cách của hai người bọn họ, yêu cầu và kỳ vọng vào đối tượng tương lai... vân vân.
Trên thực tế, cũng đúng như Giang Vãn Quất dự đoán, Hạ Hiểu cùng Ôn Sùng Nguyệt ở chung vô cùng hòa hợp.
Lời editor: Nếu thấy truyện có lỗi nào ví dụ như chính tả hay sai tên nhân vật, địa danh,… cảm phiền mọi người để lại cmt hoặc nhắn tin cho Mộc để Mộc sửa chữa kịp thời nhé!