Cơn tức giận này cũng thật lớn. Lam Hân đứng ở bên cửa sổ một lúc lâu, đến
mức mà chân mỏi rồi.
Cô mới xoay người hướng đi tới hành lý.
Cô mở hành lý ra, đêm quần áo cắt trong tủ.
Lam Hân thích nhất là váy liền.
Mà toàn bộ đều là do cô thiết kế.
Toàn bộ đều là thiết kế theo phong cách của cô.
Cô cầm quần áo cắt vào trong tủ, đem đồ dùng
cá nhân cất vào nhà vệ sinh.
Làm xong mọi việc, cô chuẩn bị thật tốt quần áo
để sáng ngày mai còn đến công ty.
Tắm rửa xong, sấy khô tóc, cô liền đi thẳng đến
giường, ga giường phủ một màu hồng phán, cô
Chương : Cơn tức giận này cũng thật lớn. cắn nhẹ môi, cô cũng thích màu này.
Cô cầm điện thoại ở đầu giường lên.
Mở khóa điện thoại, cô liền nhìn thấy tin nhắn
của Cần Hi, cô mở ra xem.
Cẩm Hi gửi ghi âm thoại cho cô :” Lam Lam, em sẽ ở phân công ty ở Giang thành này một
tháng, ngày mai tan làm, cùng đi ăn cơm ởi .”
Lam Hân cười mỉm, nhắn vào ghi âm màn hình
rồi nói
” Cần Hi, được rồi! Chị ở đây cũng không có bạn bè, nhưng mà lí do em ở lại đây một tháng là gì? Ở bên này hình như em cũng không có
việc gì làm .”
Tin nhắn rất nhanh được gửi lại.
Chương : Cơn tức giận này cũng thật lớn. ” Lam Lam, bên này dù gì cũng có công ty của
em, em làm giám đốc công ty chẳng lẽ không thể tới hay sao? Được rồi , chị nghỉ ngơi sớm
đi, ngày mai tan làm em tới đón chị, ngủ ngonl”.
Lam Hân cười nhẹ, gửi tin nhắn, rồi lại gửi icon
chúc ngủ ngon,
Lúc sau cô mở tin nhắn của tổng quản lí.
Gửi đến một tin nhắn
Mộc tổng, tôi đã đến thành phố Giang rồi, sáng
ngày mai tôi sẽ tới công ty đúng giờ.
Vừa đỗ được xe ở bãi đỗ xe, Mộc Tử Hành nghe thấy có tin nhắn gửi đến, anh mở ra xem, cười: “Hạo Thành, tổng giám thiết kế ở phân công ty đã đến rồi, ngày mai sẽ đến tham gia hội nghị đúng giờ.”
Chương : Cơn tức giận này cũng thật lớn.
“” Vậy thì tôt’ Lục Hạo Thành đôi môi nhêch lên, khuôn mặt biểu cảm cứng rắn, đối với công
việc anh cực kì nghiêm túc.
Anh và tập đoàn của gia tộc mình phân chia đã nhiều năm, mấy năm qua, dựa vào những thủ đoạn quyết liệt mạnh tay sắm rèn gió cuốn của anh. Trở thành ông vua của giới thương
nghiệp.
Đều khiến cho ban giám đốc cổ đông nhìn anh
bằng con mắt khác.
Hiện tại thoát khỏi Lục Thị, những ngày tháng
tự do của anh nhiều hơn rồi.
Không cần phải trở về ngôi nhà ấy đối diện với lời ra tiếng vào của những người giả tạo, ghê
tởm.
Chương : Cơn tức giận này cũng thật lớn. Anh có thể dễ dàng mà tìm Lam Lam và mẹ rồi.
Từng tấc kim tấc đất ở thành phố Giang này, anh đầu tư tất cả các hạng mục , đều đang
ngày ngày phát triển lên.
Ở trong nước, Lục Hạo Thành trở thành lão đại
của các ngành sản xuất.
Anh cũng là người mà các minh tỉnh và các đại
tiểu thư giàu có muốn được gả cho.
Trở về biệt thự Thái Gia ở thành phố Giang, đứng ở trước cửa, Lục Hạo Thành lạnh lùng
quét mắt nhìn qua Mộc Tử Hành.
Mộc Tử Hành nhanh chóng tiến lên mở cửa.
Anh vượt qua ánh mắt lạnh lùng như muốn tiêu
Chương : Cơn tức giận này cũng thật lớn. diệt vạn vật, nhanh chóng bám mật mã.
Mà đây lại không phải là nhà của anh, anh nhớ rõ mật mã này còn hơn cả chủ nhân của căn
biệt thự này.
Hôm nay là ngày mà Lục Hạo Thành nhớ tới Lam Lam, anh cũng chỉ có thể đi theo Lục Hạo
Thành uống rượu giải sầu.
Vừa bước vào cửa, Lục Hạo Thành nặng nề
liền nằm uych xuống sofa.
Lúc này anh mới lấy điện thoại ra xem.
Thấy mấy ông lão trong nhà gọi điện tới, ánh mắt anh lạnh lùng, không thèm nhìn tới điện
thoại.
Anh đặt điện thoại lên bàn, đứng dậy đi tắm. Chương : Cơn tức giận này cũng thật lớn.
Mộc Tử Hành nhanh chóng nhắc anh:” Hạo Thành, cậu cần thận chút, đừng để vết thương
động tới nước.”
Lục Hạo Thành ngoảnh mặt làm ngơ, đi vào
phòng tắm đóng rầm cửa lại.
Mộc Tử Hành sợ tới mức rụt cả cổ, cơn tức
giận này cũng thật là lớn.
Anh thật hi vọng rằng khi Hạo Thành tỉnh dậy, Lam Lam của anh có thể xuất hiện ngay trước mắt anh, vậy là những ngày tháng đau khổ của
anh cũng sẽ được giải thoát.