Edit: Sa
Mấy người chơi nam lúc này đều đột nhiên sinh ra một cảm giác động tâm với cậu, sau đó đã nhanh chóng lấy lại ý thức và niệm lần rằng người trước mắt này chính là con trai là CON TRAI!.
Trên thực tế đối với Cố Vô Kế mà nói, thì cậu vốn đã là diễn viên nên cũng tính thử giả gái xem thế nào. Dù sao thì việc giả gái với cậu cũng chỉ đơn thuần như có như không là đang tu dưỡng lại kỹ năng diễn xuất của mình mà thôi. Chẳng có gì là lạ cả.
“ Cái kiệu hoa này rõ ràng là đang có hạn chế ——”
Trưởng thôn oán giận nói tới đây, bỗng nhiên trầm mặc, rốt cuộc đúng là trên cái kiệu hoa này có hạn chế là chỉ những người đẹp nhất nhì trong thôn hoặc người được chọn mới có thể đi lên. Thậm chí cũng không có luật rằng chỉ có nữ mới lên được. Muốn lên kiệu hoa thì chỉ cần đẹp thôi không có luật hạn chế về giới tính........
Vào lúc vừa bước lên kiệu hoa, trong nháy mắt Cố Vô Kế liền cảm giác được một cỗ lực lượng cường đại vô hình nào đó đang áp chế bản thân cậu lại...... Nếu người đi lên kiệu hoa không phải là cậu mà là Tiểu Mông, chỉ sợ cô còn không động đậy nổi chứ đừng nói là sử dụng đạo cụ để chống lại.
Dù sao thì Cố Vô Kế cũng cảm thấy quyết định của mình vào tối hôm qua là đúng đắn, vì chỉ cần làm vậy nghi thức chắc chắn sẽ phải hủy bỏ. Mà cậu lại còn là người đóng vai chính - tân nương - thì nhìn kiểu gì cũng sẽ thấy được rằng tỉ lệ thành công sẽ cao hơn chút nữa.
Lại nhớ đến lời nói lúc trước của cô bé kia là trưởng thôn chỉ yêu cầu người đẹp nhất đi làm tân nương....... Đương nhiên Cố Vô Kế làm một người lăn lộn trong giới giải trí, nhan sắc của chính mình như thế nào cậu vẫn có thể tự hiểu lấy được và cũng biết bản thân nên tận dụng nhan sắc này như thế nào cho hợp lý nhất.
Trưởng thôn nhìn về phía Cố Vô Kế, giọng nói lẫn ánh mắt đã thập phần lạnh nhạt, quả thực là ông ta đang rất hối hận tại sao lúc trước mình không gϊếŧ chết cậu ta đi chứ. Trước đó thì lo lắng sợ tên Tôn Thời này làm ra chuyện gì đó phiền toái, còn giờ thì hay rồi bị cậu ta cho quả phiền toái siêu to khổng lồ luôn. Thật đúng là tên vua phá hoại - kẻ hủy diệt hòa bình - chúa tể phiền toái - bậc thầy tạo rắc rối cho hắn mà, “Các ngươi…… Hiện tại mau mau đổi lại tân nương về cô gái lúc trước mau lên, nếu đổi lại bây giờ thì chắn chắn vẫn còn kịp đó.”
“Trưởng thôn , ông có ý kiến gì với tôi hay sao ?” Cố Vô Kế vừa nói vừa cầm đồng hồ quả quýt trên tay. Tuy rằng lúc trước bởi vì cậu đã dùng nó để đỡ công kích của của Sơn Thần dẫn tới việc trên mặt đồng hồ có một vài vết sước, nhưng nếu chỉ cần đối phó với mấy con rối này thôi thì vẫn còn đủ dùng lắm.
Cố Vô Kế lại có chút đau lòng, rốt cuộc thì đối với cậu mà nói, cái đồng hồ này không chỉ là một đạo cụ như bao đạo cụ khác. Chờ đến khi phó bản này kết thúc, nhất định cậu phải nghĩ cách đem chiếc đồng hồ quả quýt này đi chữa trị gấp.
“ Cậu hỏi ta có ý kiến gì? Cậu phá hủy nghi thức trong thôn của chúng ta còn mặt dày hỏi ta, đối với việc cậu phá nghi thức của chúng ta thì đương nhiên chúng ta rất có ý kiến rồi .”
Cố - mặt dày -Vô Kế lại nói: “Chẳng lẽ tôi không phù hợp với yêu cầu của người được chọn hay sao? Ông cảm thấy tôi lớn lên xấu xí, khó coi, không xứng đáng với Sơn Thần hay sao? Nói không chừng Sơn Thần đối với tôi lại vừa lòng thì ông tính thế nào đây?.”( Sa: bắt ổng bao tà tưa đuy Cố Cố \(^o^)/ )
Thôn trưởng: “……” nghe có vẻ đúng mà khoan CMN không đúng, không đúng, không đúng điều quan trọng phải nhắc lần.
“Bất quá ông cũng đừng nghĩ nhiều nữa làm gì, bởi vì nghi thức hôm nay sẽ không được cử hành thêm một lần nào nữa đâu.” Cố Vô Kế nhàn nhạt nói: “Hôm nay tôi ở đây nhất định sẽ vạch trần bộ mặt của ông cho tất cả mọi người trong thôn biết.”
Các dân làng đều đang ngạc nhiên nhìn tình huống trước mắt mình, bọn họ thậm chí còn hoàn toàn không đoán được câu chuyện cư nhiên sẽ phát triển đến mức độ này.
Các người chơi thì đều nín thở mà nghe Cố Vô Kế nói. Chính họ còn không biết rõ chân tướng sự tình rốt cuộc là cái gì cơ mà.
“Cậu vừa mới nói cái gì?” Trưởng lạnh mặt, sắc mặt đã khó coi đến không giống như là người sống, “Người ngoại lai như cậu không những đã phá hỏng nghi thức của ta rồi mà hiện tại còn cùng muốn ta so đo, gây thù chuốc án với ta hay sao?.”
“Lúc trước, cái lúc xảy ra sự cố, con của ông chết đi. Mà trưởng thôn như ông không cam lòng để con mình chết đi như vậy nên đã cho người đi tìm những phụ nữ xinh đẹp vào làng để tiến hành nghi thức minh hôn." Cố Vô Kế chậm rãi đã đi tới, đồng thời mở miệng nói: “Trên thực tế, điều ông muốn làm nhất chính là hiến tế những thiếu nữ xấu số kia cho Sơn Thần để làm cái gì đó. Tôi đoán, có thể là để hồi sinh cho con trai mình đi"
Rốt cuộc nhìn từ trong ra ngoài, trong thôn này tuy rằng hiện tại nhìn rất bình thường, nhưng khi xem qua các nhắc nhở mà phó bản nói tới thì trong thôn này đã từng có rất nhiều loại quỷ thần âm mưu, thủ đoạn. Hơn nữa đây lại còn là một trong những phó bản thần quái, nên trưởng thôn thông minh, bí hiểm như vậy cũng là chuyện thường tình thôi.
“Nhưng dù như vậy thì nghi thức cũng không thành công, ngược lại bởi vì đã gϊếŧ quá nhiều thiếu nữ vô tội, oán hận của bọn họ càng ngày càng lớn khiến cho Sơn Thần mất khống chế...... Cũng may bởi vì có quan hệ nghi thức với nhau, Sơn Thần cùng với trưởng thôn là ông cũng tạm thời sinh ra liên hệ với nhau, có thể làm một điều gì đó mà ông muốn. Nhưng muốn duy trì được thì ông phải không ngừng cử hành nghi thức đó hàng năm.”
“Hơn nữa ta nghĩ, quan hệ cấu kết giữa ông và Sơn Thần có vẻ như là không thực sự chặt chẽ, lại còn có tất nhiều hạn chế. Cho nên trưởng thôn ông đã thường xuyên đến thông qua một ít thủ đoạn mà thao tác tới đối phương.” Cố Vô Kế nói tiếp: “Nếu không phải như vậy, mấy người ngoại lai như bọn tôi có lẽ đã sớm chết đi rồi.”
Cậu có thể nói như vậy cũng là nghĩ tới, vào lúc ấy, thời điểm cậu tránh ở trong ngăn tủ, tuy rằng chung quanh một mảnh đen nhánh, nhưng vẫn có thể nhìn ra được là ở trên tảng đá đen kia mơ hồ hiện ra một khuôn mặt vặn vẹo...... Mà khuôn mặt đó đúng là mặt của trưởng thôn.
Trưởng nghe Cố Vô Kế nói, biểu tình đã hết sức vặn vẹo, “Xem ra, lúc trước vào thời điểm tên Đại Trụ đó, cậu quả nhiên là ở đó, tất cả những việc xảy ra cậu đều đã nhìn thấy hết rồi.”
“Đến nỗi những linh hồn của quỷ tân nương đó lại còn bị ông nhốt lại, muốn để ngày sau sử dụng, mà oán hận của bọn họ càng cao thì thực lực của Sơn Thần càng mạnh mẽ, là thức ăn tốt nhất cho Sơn Thần. Nhưng ai biết được A Anh lại đánh bậy đánh bạ, đem những quỷ hồn kia thả ra ngoài do đó mà đã tạo thành uy hϊếp cho ông. Làm ông ở trong thôn không thể không chuẩn bị cách lại bày trí, đồ trừ tà để phòng ngừa các cô ấy đến trả thù.”
“Cậu nói cũng không sai.” Trưởng thôn cuối cùng cũng là lười che lấp, nên cười lạnh một tiếng coi như thừa nhận, “Bất quá ta cũng không lo lắng về mấy nữ quỷ đó, dựa vào các cô gái đó căn bản là không làm được gì ta. Chỉ là lúc xưa ta không muốn tốn nhiều sức mạnh của mình chỉ để đối phó với mấy cô nàng đó mà thôi....... Nhưng hiện tại, trải qua nhiều năm như vậy, mối liên hệ của ta với Sơn Thần cũng đã thực sự chặt chẽ rồi, chỉ cần nghi thức hôm nay thành công thì các ngươi đừng có bao giờ mong uy hϊếp được ta nữa!”
Phía dưới người chơi nghe được những gì trưởng thôn nói xong thì đều cảm thấy rét run, không ai nghĩ tới rằng ông ta lại cư nhiên mà trực tiếp thừa nhận như thế, còn tuôn ra được thêm cả một đoạn nội tình, chẳng phải như vậy đã đủ chứng minh ông ta căn bản đã không sợ người khác biết rồi ư?
Các dân làng tuy rằng đã biết nghi thức này chính là bắt người ta đi chịu chết, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới được rằng kể hoạch này cư nhiên lại do chính trưởng thôn của họ vạch ra. Trong lúc nhất thời, xung quanh đã loạn tứ tung hết cả lên, các âm thanh ầm ĩ la hét cứ thế mà truyền tai nhau, có người muốn chạy ra khỏi thôn nhưng lại bị sương mù trắng vây quanh làm mất phương hướng, chẳng mấy chốc lại quay về chỗ cũ.
“Nhưng mà có một chỗ cậu đã đoán sai. Từ lúc bắt đầu, ta đã không có cái ý nghĩ hồi sinh cho thằng con trai kia của mình rồi. Nó căn bản chẳng khác gì là vết nhơ sỉ nhục trong cuộc đời của ta cả. Ta tiến hành nghi thức vốn dĩ cũng chỉ là muốn khống chế Sơn Thần mà thôi. Nó cùng ta có cùng huyết thống quan hệ cha con nên nó chẳng khác gì là một tế phẩm tốt nhất cả. Quả nhiên, nghi thức đã thực sự thành công, ta cũng cùng Sơn Thần từ đó mà sinh ra liên hệ với nhau...... Cũng có thể coi như là nó đã có tác dụng với ta đi.” Thôn trưởng lạnh lùng mở miệng, trong mắt còn mang theo vài phần khinh thường, “Chỉ cần thằng phế vật như nó chết đi, ta sẽ có thể sống mãi, vĩnh viễn không bao giờ chết, ai rảnh mà đi hồi sinh lại cái thứ phế vật đó chứ.”
Các người chơi nghe đến đây sắc mặt đều đồng loạt biến đổi, tuy rằng bọn họ đã sớm cảm thấy trưởng thôn không bình thường, nhưng không nghĩ tới ông ta cư nhiên lại hại chết con trai của mình để làm loại chuyện này, quả đúng là cái thứ người mà không bằng cầm thú!
“Có thể nói, ta hiện tại chính là Sơn Thần, chính là người có thể khống chế được sự tồn tại của nơi này.” Thôn trưởng cười lạnh một tiếng, “Các ngươi cho dù cũng có chút thủ đoạn, nhưng dù sao cũng chỉ là người thường thôi. Kiểu gì thì các ngươi cũng chết nên ta sẽ nói cho các ngươi biết luôn là chờ một lúc sau, khi nghi thức cử hành xong tất cả những người ở đây đều sẽ không nhớ được là chuyện gì đã xảy ra đâu.”
Các dân làng nghe mà cơ thể đều không tự chủ động được run lên điên cuồng, ánh mắt lộ rõ vẻ sợ hãi nhìn tới.
“Trưởng thôn ông không cần nghĩ nhiều như vậy, tôi đã nói rồi mà, nghi thức bằng mọi giá sẽ không bao giờ cử hành được đâu.” Cố Vô Kế vừa nói vừa đi về phía trước vài bước.
“Cậu cho rằng chỉ cần cự tuyệt thì sẽ không phải cử hành nghi lễ?” Trưởng thôn cất giọng hỏi mang theo cả vài phần trào phúng," Tuy rằng cậu là con trai, nhưng bất quá tế phẩm trên thực tế cũng chẳng cần phải có cái gọi là giới tính, chỉ cần có thể sinh ra oán niệm là đủ rồi……”
Giọng nói của trưởng thôn từ từ trầm xuống, bên trong sơn động phía sau lưng ông ta truyền đến một âm thanh làm sống lưng người tê dại, giống như kiểu có thứ gì đó đang mạnh mẽ muốn bài trừ lẫn.
Các người chơi trong tiềm thức đã cảm giác được nguy hiểm lớn đang cận kề với mình, nếu không phải bọn họ có tín nhiệm đối với Cố Vô Kế, chỉ sợ bây giờ đã trực tiếp cao chạy xa bay rồi.
----------------------------------
Hi :
Thứ bảy ngày tháng năm
Nhiệt độ: °C
Sa định là sẽ dịch hết cơ nhưng tại vì chương này dài mà Sa còn phải học nữa ( thật ra là lười :) ) nên Sa quyết định chia đôi chương ra làm .
Chúc các bạn một buổi sáng tốt lành