Edit : Sa
“Trưởng thôn à, theo tôi nghĩ thì có vẻ trong sơn động kia cùng với căn nhà của ông đều có dán rất nhiều giấy bùa, hẳn là ông đã rất sợ hãi một ' cái gì đó ' nhỉ. Sợ hãi cái gì đó uy hϊếp mà quỷ hồn mang đến cho ông.” Cố Vô Kế không thèm để ý đến mấy con quái vật đang muốn chui ra khỏi sơn động mà lại nhàn nhạt nói tiếp:" lúc trước tôi còn cho rằng ông sợ hãi những tân nương đã bị mình hiến tế quay về để trả thù, nhưng hiện tại tôi cũng đã hiểu ra thứ mà ông đang sợ rồi.”
“Cái gì, đó là cái gì?” Trưởng thôn sắc mặt biến đổi, gắt gao nhìn chằm chằm Cố Vô Kế, ngữ khí trở nên nhu hòa hẳn lên, đối với Cố Vô Kế vừa đe dọa vừa dụ dỗ, “Nếu bây giờ cậu nói ra, ta còn có thể thả một con ngựa, đổi người khác hiến tế, thậm chí còn có thể thả cậu cùng với các bạn mình rời khỏi thôn này……”
Tuy rằng biết trưởng thôn với cái tính như vậy thì chắc chắn không thể là nói thật được, nhưng vẫn có không ít người chơi đã giao động tức thời, chỉ tiếc đó chỉ có thể là tức thời mà thôi họ chỉ giao đọng một chút nhưng rồi lại lấy lại ý chí của mình. Bởi vì họ biết tin lời trưởng thôn chắc chắn sẽ chết.
Nếu ở đây mà có cái loại người chơi không có tố chất, ý thức như Jack tr của Tiêu Thành, nói không chừng là cậu ta đã sinh ra ý tưởng bán đồng đội để chạy trốn rồi.
Bán đồng đội: đẩy đồng đội vào chỗ chết.
“Hừ, cậu quả nhiên cũng không biết cô ta là ai, cho nên mới làm cho ngươi kiêng kị không dám nói ra chứ gì, ở trong cái thôn này, cư nhiên cậu cũng biết những người lực lượng này thôi nhỉ.” Cố Vô Kế nhìn về phía đối phương, “Cho nên dù là điều kiện gì cũng được chỉ cần khai ra thân phận? Không biết là lí do gì đã khiến ông muốn biết thân thận của cô gái đó như vậy nhỉ?.”
Cùng lúc đó, từ trong sơn động chui ra nhiều cách tay đen nhánh đang bài trừ nhau, động tác vặn vẹo mà hướng về phía Cố Vô Kế thi nhau chộp tới. Trong đám người tuôn ra vài tiếng thét chói tai. Các dân làng vậy mà đến tận bây giờ họ mới biết được bộ mặt thật đáng sợ của Sơn Thần.
Cố Vô Kế đối mặt với những cánh tay vặn vẹo đó chỉ trong gang tấc. Nhưng cậu lại không có chút dao động nào cả mà chỉ lẳng lặng nhìn.
là Sơn Thần đáng sợ gương mặt thật.
Cố Vô Kế đối mặt gần trong gang tấc quái vật, lại không có chút nào dao động, chỉ là lẳng lặng nhìn.
Trưởng thôn mang theo giọng phần khinh miệt phần trào phúng nói: " Chẳng lẽ cậu còn tưởng rằng chính mình sẽ đánh thắng được Sơn Thần sao? Ta khuyên cậu tốt nhất nên đem chân tướng mà cậu biết nói ra....... Nếu như nói ra thì ít nhất ta còn cho cậu thêm một cơ hội –––––"
Ông ta còn chưa nói xong đã liền đứng hình.
Những người khác cũng ngạc nhiên không kém trước cảnh tượng cách mình không xa. Các người chơi thì đều sợ ngây người.
Ở bên người của Cố Vô Kế, bất thình lình lại xuất hiện một người mặc hồng y không thấy rõ khuôn mặt cùng hình dáng của nữ quỷ đó, cô ta giống như bám vào người Cố Vô Kế, mặc bộ hỷ phục giống hệt cậu. Từ bên cạnh Cố Vô Kế chậm rãi đi ra, quay đầu nhìn về phía cậu cùng ánh mắt mang theo vài phần ôn nhu.
Bất quá nữ quỷ này dáng người thật sự rất cao gầy, thế nhưng lại đẹp không kém gì so với Cố Vô Kế.
Mà cách đó không xa, những cánh tay đen vặn vẹo của Sơn Thần khi đứng trước mặt nữ quỷ lại sinh ra ý thức muốn chạy trốn. Bỗng nhiên tất cả liền lùi về trong sơn động, nhưng bởi vì chúng có thể tích quá lớn nên trong lúc nhất thời đều bị kẹt lại ở cửa động, không làm gì được chỉ có thể mặc cho người ta xử lí. Sa
Nữ quỷ đi tới chỗ những cánh tay vặn vẹo trước mặt mình, kinh người chính là, những cánh tay khổng lồ đó chỉ trong tích tắc đều đã bị biến mất giống nhau. Mà vài bàn tay khác bên cạnh đã bắt đầu tán loạn lên, cho dù chúng có điên cuồng dãy dụa cũng không thể làm gì được đành bất lực.
“Là, là ngươi!” Trưởng thôn sắc mặt vừa rồi còn khinh thường nhìn người khác giờ đã trở nên cực khó coi, “Ngươi rốt cuộc là ai?!”
Vào lúc này, sương mù trên mặt nữ quỷ kia rốt cuộc cũng đồng thời biến mất, lộ ra dung mạo tuấn tú của cô ấy, không! Phải nói là của hắn mới đúng, đang lạnh nhạt nhìn chăm chú trưởng thôn.
Dân làng xung quanh có không ít những ông, bà lão đều đang nghẹn họng nhìn trăn trối. Thôn trưởng lại còn càng trấn động đến cực điểm, sợ hãi lui về phía sau vài bước.
“Trưởng thôn, đây hẳn là con của ông đi.” Cố Vô Kế nói.
Cố Vô Kế ban đầu vốn dĩ đã không hề phát hiện giới tính của đối phương có vấn đề, sở dĩ cậu phát hiện ra đều là bởi vì thân hình của đối phương ở cảnh trong mơ và hiện thực không quá giống nhau...... Nhưng cũng đã để lộ ra không ít dấu vết, nhìn không có chút nữ tính nào cả, lúc sau khi nhìn thấy ảnh chụp có thể so sánh nữ quỷ cùng với đối phương, nên cậu đã liền nảy sinh ra cái ý tưởng táo cmn bạo này.
“Ngươi, ngươi sao có thể! Ngươi hẳn là phải sớm đã chết rồi chứ!” Trưởng thôn quá mức trấn kinh rồi, chỉ có thể không ngừng lẩm bẩm.
Trấn kinh: trấn động cùng kinh hãi
“Không sai.” Cố Vô Kế mở miệng: “Anh ta theo như lời ông nói thì hẳn là đã chết vì bị hiến tế cho Sơn Thần rồi. Nhưng tôi cũng không biết đã xảy ra những chuyện gì mà đã khiến cho linh hồn của anh ta bị bám vào phía trên bộ hỷ phục.”
“Tôi nghĩ, ngay từ đầu anh ta hẳn là không có một chút sức mạnh nào đi, nhưng do ông đã hiến tế nhóm tân nương khiến họ chết đi sinh ra chấp niệm thì anh ta lại càng càng ngày càng mạnh lên. Thậm chí bởi vì những quan hệ với chấp niệm đó còn có thể khắc chế cả Sơn Thần. Chỉ là vì bị phù chú hạn chế nên anh ấy mới không tiến vào trong sơn động được, thậm chí là không vào trong thôn được luôn.”
Chính là vào ngày hôm qua, thời điểm mà Cố Vô Kế cầm vào bộ hỷ phục kia lại đột nhiên nhớ đến cảnh trong mơ của mình. Ở cảnh trong mơ, ' nữ quỷ ' kia đã nói cho cậu một câu nói. Lời mà hắn ta nói chính là ——
Mang ta qua đi.
Cố Vô Kế lúc ấy liền suy đoán ra không ít thứ, tuy rằng cậu thậm chí còn không biết làm như vậy liệu có đáng tin không, nhưng trực giác đã làm cậu lựa chọn tin tưởng đối phương.
Đương nhiên, nếu là thật sự sự tình tới đây mà vô pháp phát triển ra nông nỗi gì đó khác lạ thì cậu cũng có át chủ bài để mà đối phó.
Trưởng thôn sắc mặt đại biến, “ Cậu, cậu tất cả những chuyện vừa rồi cậu làm đều là cố ý !”
Hiện tại đều tới rồi, không ai là không ý thức được sự việc hết. Chuyện này khẳng định là Cố Vô Kế cố ý đứng ở của động nói chuyện nhằm kéo dài thời gian, làm trưởng thôn có cảm giác cấp bách cùng là quê không biết ai có quần gửi đến cho ổng đội không. Ban đầu ông ta đối với những người chơi này chỉ toàn sự khinh thường, liền gọi bản thể của Sơn Thần ra để giải quyết hết tất cả, lại không nghĩ tới mình phải đối phó với quỷ hồn này.
“Không được, ta không thể để tất cả kết thúc như vậy được !” Trưởng thôn sắc mặt trở nên khó coi lên, ông ta cắn đầu ngón tay mình sau đó nói nhẩm cái gì đó.
Chung quanh các dân làng ngay tức khắc đều trở nên mờ mịt, giống như bị cái gì đó khống chế. Một vài nhóm dân làng cuốn lấy nhóm người chơi, bởi vì bọn họ hiện tại quả thực đều không muốn sống nữa rồi. Sức mạnh của các dân làng đều không giống như người bình thường, làm các người chơi đối phó thập phần khó khăn.
Mà một số dân làng khác, trong nháy mắt đều vọt tới trước mặt Cố Vô Kế và quỷ hồn kia và Sơn Thần.
Tuy rằng Cố Vô Kế có nhìn thấy rằng quỷ hồn càng hấp thu năng lực của Sơn Thần thì càng thêm cường đại, nhưng Sơn Thần cũng không phải dạng vừa nên không thể một chiêu mà trực tiếp đánh chết được. Nếu mà không bị khống chế thì không biết nó sẽ làm gì với dân làng nữa.......
------------------------------
Chủ nhật ngày tháng năm
Nhiệt độ : °C
: ultr trời lạnh wa