“Nhi đợi tao với”_Trang chạy đến, nó quay lại
“Đầu mày có vấn đề không đấy”
“Sao lại thách kiểu đấy”
“Kiệt học giỏi lắm đấy”
“Mày không biết điểm vừa rồi của nó ak”
Kiên nhẫn để đợi câu trả lời, Trang đành hét lên”Mày có nghe tao nói không đấy”
“Có nghe, chẳng lẽ đến mày cũng không tin tao ak”
Trang im lặng một lúc lâu, hai đứa nhìn nhau “Sao mày ghét Kiệt vậy”
“Sao tao phải thích nó”
“Bình thường mày có hay ghét người khác vô cớ đến vậy đâu”
“Vì ai mà tao ra thế này”_Nhi quắc mắt hỏi lại
“Thì..”
“Thôi tao phải về học..lần này nhất định tao sẽ vượt qua nó”_Nhi nắm chặt tay, tỏ ra mình rất quyết tâm
“Ý mày là mày muốn đứng đầu trường”
“Hả”
“Mày không biết sao? Kì vừa rồi Kiệt đứng đầu toàn trường đấy, điểm tiếng anh của nó đến Tuyết Ánh còn thua mà”
Trời đất, sao nó lại không biết gì! Không lẽ lần này nó chạm vào tổ kiến lửa rồi sao. Lần này làm sao nó thắng đây
trên tường CỐ LÊN CỐ LÊN
Nhi buông bút, đầu tiên muốn học phải có tinh thần đã
“Làm màu”
“Em thì biết gì! chị đang lấy động lực học đấy”
“Em biết, nhưng không phải chị vẫn nên lo lắng cho kì thi quý giá của chị sao”
Nhi thật sự muốn đánh em trai mình, sao ai cũng coi thường nó vậy nhỉ
“Hơn nữa kì thi sắp tới tháng nữa mới đến chị chỉ cần để ý một chút là được”
“Chị cần đứng toàn trường đâu phải cần ôn một chút”
“Hả”Tuấn ngạc nhiên rồi cười “Lúc nào bà chị của tôi bị bệnh thành tích vậy”
“Thì..$$%@@”_Nhi kể lại vụ cá cược chiều nay, nhưng sao sắc mặt em cô tối vậy
“Tuấn, em sao..”
“Ai cho chị đánh cược kiểu đó nếu thua thì sao, chị muốn có thêm anh trai ak”
“Bình tĩnh..sao em còn nóng tính hơn chị vậy. Với lại nếu thắng thì..”
“Không được..thắng cũng không được thua càng không..chị đổi cách đặt cược đi”
“Sao đâu, nếu chị thắng thì”
“Không được”
“Nhưng chị không muốn trực nhật suốt đâu”_Nhi đến gần cô chọt chọt vào em trai mình “Tuấn, em giúp chị ôn bài đi”, nó nhìn em mình với ánh mắt long lanh
Tuấn mỉm cười “Bà chị, em cảm thấy lúc này chị dễ thương nhất đấy”
“Em có thể giúp chị môn anh và văn, còn lại phải dựa vào chính chị thôi”
Đúng vậy, muốn thắng thì môn nào cũng phải học toàn diện. Đành vậy, có lẽ đây là cơ hội để luyện tập trở thành học sinh giỏi. Ít ra...không thể để lớp thụt lùi.
Những ngày tiếp theo, nó học nhiều. Chỉ ăn với học, học đêm học ngày. Em trai nó tìm đề cương cho nó, nhưng mỗi lần làm đều mất rất lâu. Tuy vậy nó cũng không từ bỏ, có hôm học đến h sáng mới nghỉ, mệt kinh khủng khiếp.
“Sao mày học chăm chỉ quá vậy”
“Giữ trật tự đi, đừng làm phiền tao”
Giờ ra chơi, Trang nhìn nó học, thấy nó tập trung quá đành ra chỗ khác
“Trang ơi, con Nhi bị sao không nhỉ”
“Dạo này không hiểu nó bị sao nữa, bị mấy ngày nay rồi đấy”
“Mày không phải Nhi, giả Nhi lại cho tụi tao”_Bạn cô không chịu nổi nữa, đến quàng tay qua cổ nó, ra sức. Đã vậy đứa xung quanh tiếp tục thao thao bất tuyệt
“Đúng Nhi có bao giờ chăm học vậy đâu”
“Mau tỉnh lại”
Quang còn đến góp vui “Đúng mau tỉnh lại”
“Tao là Nhi- Vũ Ngọc Nhi đây”_nó thoát khỏi tay con Hoa rồi cầm compa dí vào mặt Quang “Sao giờ tao có phải Nhi không”
Quang sợ mồ hôi chảy như tắm “ Đúng..đúng mày là Nhi..là Nhi”
“Hừ”_Nhi rút tay lại "Sắp thi rồi bọn mày không ôn thi đi”
“Đầu mày bị úng nước ak, còn hơn tháng nữa mới thi. Ai ôn vào giờ này”_Quang nói
“Thì..tao ôn trước”
“Tao nói thật mày không thắng được Kiệt đâu”
“Kệ tao""
“Dù là chuyển trường nhưng nó chưa bao giờ tụt hạng đâu"
“Thì sao”_Nhi cáu, rồi nó quay ngang quay ngửa
“Kiệt không có ở đây đâu”_Trang nói
“Tao có tìm nó đâu”
“Tao đang trả lời con Hoa mà”
Nhi cứng họng, cúi đầu xuống, nó liếc xuống bàn dưới hắn không có đây. Nó liền mỉm cười hì hì
Nó rời khỏi chỗ, lên bảng lấy viên phấn rồi xuống chỗ của hắn
"Mày làm gì đấy"
“Đương nhiên là làm chuyện mờ ám”
“ Mày đừng làm vậy, thằng Kiệt cũng là bạn thân của tao đấy”
“Tao so với nó ai chơi thân với mày hơn”
“Ơ..thì”
“Miễn là mày đừng nói, không ai biết đâu”
“Nhưng"
“Nhưng nhị gì, tao chỉ nhờ mày giữ bí mật thôi có bắt mày làm gì đâu"
Quang khóc trong lòng, Kiệt ơi! sao mày lại chọc vào bà chằn này thế.
Khi vào lớp, vẫn như mọi khi, nhưng lần này Nhi không để ý đến bài giảng nữa, cứ năm phút nó lại liếc nhìn về phía sau. Đến khi cô gọi “kiệt lên bảng”
Hắn lên bảng, làm toán như mọi khi nhưng hôm nay không đúng lắm, sao dưới lớp lại ồn như vậy.
Hắn quay xuống, thấy các bạn khúc khích cười. Hắn không hiểu, đến khi
“Ha ha ha”_Nó ôm bụng cười, không chịu nổi còn đập bàn, thấy vậy các bạn cũng cười theo
"Trật tự”_Cô quát
“Hắn không hiểu đến khi có bạn chỉ về phía hắn, hắn mới cúi xuống, trời ạ đằng sau hắn toàn phấn. Hắn dừng lại, làm xong rồi quay lại chỗ ngồi mới phát hiện ghế của hắn bị ai bôi phấn vào, chỗ kẽ bàn nữa, làm tay hắn kê vào cũng trắng xóa. Hắn nhìn nó, nó quay lại lè lưỡi trêu hắn.
Trong căn tin, nó không học như mọi khi nữa, vừa ngồi cắn bánh mì vừa cười
“Chuyện đó vui vậy ak"_Trang nói
"Tất nhiên rồi”_Nhi cười toe tét “Giờ tao vẫn thấy vui nè"
“Mày là bạn tao nhưng.."_Quang nói, hắn xụi mặt, hắn vẫn cảm thấy có lỗi
“Hôm nay mày không khai tao là được rồi, tao vẫn coi mày là bạn""_Nhi quàng cổ Quang, vẫn còn cười
“Tao vẫn thấy có lỗi”
Nhi cười tiếp, Trang và Quang im lặng không nói gì, nó thấy lạ sao hai bọn này lại im thế. Rồi nó thấy có người đằng sau. Quay lại thì thấy hắn
Hắn đến gần nhìn nó, nó hơi thấy chột dạ không lẽ tên này định đánh mình
“Tiểu nhân”
“Mày nói cái gì”_Nó bật dậy
“Mày chỉ giỏi mấy trò này thôi sao”_Hắn nhếch mép cười
“Mày..”-Nhi tức lắm rồi, nhưng sau đó cô liền nhếch mép “Bạn học ak, tự nhiên lại chửi người khác là tiểu nhân, không thấy mình quá đáng lắm sao?”
Mặt Kiệt đỏ bừng, không biết là xấu hổ hay tức giận nữa “ Trò này chỉ có cậu còn có ai sao"
Nhi đứng hình, sau đó quay sang Quang “Mày dám phản bội tao"
"Không tao đâu có”
“Có gan làm thì có gan nhận"_Hắn tiến gần ghé sát mặt nó “tao nghĩ nếu mày có thời gian suy nghĩ mấy trò này thì nên để đầu óc mày vào việc học tập hơn đấy"
“Đúng thà mày học như trước còn hơn..ui da”
Bốp, Nhi cho Quang tiếp đất, rồi lườm hắn “Yên tâm tao sẽ không thua mày đâu"
“Để xem”-Hắn nói rồi bỏ đi
“Tên đó thật đáng ghét..Trang mày có thấy..Ơ sao thằng Quang”
"Mày quá đáng vừa thôi Nhi..giận cá đừng chém thớt chứ”_Trang lôi Quang dậy, rồi nói “Cả ông nữa, đã biết hai người đó ở cạnh nhau là có chuyện xảy ra rồi”
“Tao với thằng đó làm gì có chuyện gì”
"Thôi..thôi. Tao biết rồi”
"Thật mà”_Nhi hét
Nhưng con bạn thân nó không thèm nghe, Nhi tự nhủ, lần này phải thắng, phải thắng
Trong lớp bây giờ là môn lý, Nhi mới biết một chút nhưng vẫn không hiểu lắm nên toàn đi hỏi bài
“Nè cho tao hỏi"
“Bạn Nhi trừ điểm”
“À phần này”
“Mất trật tự trừ thêm điểm nữa"
Lần này Nhi không nhịn được nữa "Tao đang hỏi bài hỏi bài đấy"
“Hét trong lớp trừ thêm điểm nữa”
“Mày không biết phân biệt ak”
“Trừ điểm nữa”
"Mày”
“Nhi, nói chuyện mất trật tự em lên giảng bài này cho tôi”
Chết rồi, nó có biết làm bài này đâu. Kiệt mày được lắm,
Giờ ra chơi, nó liền phi xuống “Mày quá đáng vừa thôi”
"Tao chẳng làm gì cả"
"Rõ ràng tao hỏi bài chứ đâu có nói chuyện”_Nhi đập bàn
“Thế giờ vừa nãy là giờ hỏi bài ak"
Hắn nói vậy cũng đúng, nhưng nó vẫn thấy tức "Có vẻ mày muốn tuyên chiến với tao thì phải”
“Nếu là mấy trò vặt đấy, thì tao không sợ đâu"
"Để rồi xem”
Mấy ngày sau đó, nó không còn cuồng học hơn nữa. Học kiểu vậy chỉ khiến nó mệt mỏi, nó bắt đầu điều chỉnh về thời gian học của mình.
Tối học ban ngày ngủ bù, như vậy trên lớp nó sẽ không nói chuyện nữa.
Nó biết cách này không ổn, nhưng không phải trên lớp nó có tài là thánh ngủ gật sao, cho dù là ngủ cô giáo cũng không phát hiện gì.
Nó cố gắng nghe giảng những môn cần thiết, còn mấy môn kia không trong kì thi nó vứt qua một bên. Đó là cách học của Nhi, môn nào không cần thi, thì nghe làm gì giảm áp lực hơn nhiều.
"Hazi thấy mày quyết tâm vậy..cho mày mượn đấy”_Quang giơ một quyển vở ra, nó mở bên trong là những tài liệu ôn tập
“Oa bạn tốt”
“Mày mà coi tao là bạn tốt đã không đánh tao”_Quang thở dài
"Hì..vụ trước xin lỗi nha”_Nó lè lưỡi
“Cũng đâu phải một lần, tao bị đánh nhiều quá lên quen rồi”
“Xin lỗi nha! Lần này tao mà điểm cao sẽ mời mày và Trang đi ăn”
“Thi cho tốt vào, từ lúc mày bị cấm túc, con Trang buồn lắm đấy”
“Biết rối mà, đợi kì thi lần này xong, ba tụi mình sẽ đi với nhau, tao hứa đấy”_Nó cười buồn, kì thi lần này phải cố gắng thật tốt, không thể để ba mẹ và bạn bè thất vọng được
“Tao chỉ cần mày qua môn thôi còn vụ cá cược thì..”
“Cái thằng này...”
“Haha tao chỉ nói thật thôi”_Quang nói rồi chạy đi, Nhi hạ tay xuống, thầm nghĩ cái thằng này chả tin tưởng bạn bè gì cả
“Mày quyết tâm hơn tao tưởng đấy"
“Do not belittle me”_Nó nói
Hắn ngạc nhiên “Không nói trước được điều gì đâu” rồi cười “You have the confidence to win me”
“yes, of course”_Nó giơ quyển tài liệu lên, mỉm cười
Kì thi kì một cũng đến, nó thở dài lấy lại bình tĩnh, hôm nay ăn uống nghỉ ngơi cũng đầy đủ. Phải chiến đấu thôi.
Nó ngồi vào chỗ, mấy bài này khó nhưng nó vẫn làm được. Môn toán không có vấn đề gì, cái gì cần học cũng học qua, kiểm tra cũng chắc ăn rồi. Môn văn “Ừm kệ đi, cứ viết đã“. Đến môn hóa lý không thành vấn đề. Còn mỗi môn anh thôi.
Nó thở dài, còn một môn nữa thôi. Nó thấy căng thẳng phòng thi không một tiếng động, chỉ có tiếng quạt trần, tiếng ghi ghi chép chép. Lần đầu tiên nó thấy áp lực học hành, áp lực thi cử. Hóa ra học sinh học cũng chỉ vì thành tích.
Tiếng anh là môn khó nhất trong cuộc đời nó, vì môn đó mà nó học không biết trời đất gì, nghe những bài nghe khiến nó đau đầu, nhớ các thì hiện tại, hàng trăm từ mới.
Môn này là môn hắn giỏi nhất, cũng là môn khó nhất với nó. Nhưng nó đã đặt cược rồi, vụ cá cược thua hay thắng nó cũng không quan trọng nữa, nó chỉ muốn giằng mặt hắn. Chỉ cần nó hơn điểm thì nó sẽ xin cô cho nó thành tổ trưởng, nó sẽ bắt hắn trực nhật suốt ngày hì hì nghĩ vậy nó càng có động lực làm bài.
Nó - Vũ Ngọc Nhi sẽ không thua.