Từ sau ngày đại hội đồng cổ phần hôm qua, ở tầng dưới cũng lục đục tổ chức một hội nghị nhỏ, tóm lại, tất cả nhân viên tập đoàn Hoa Hoàng, chính thức thoát khỏi thái độ làm việc ngơ ngơ ngác ngác, từng người đều trở nên vô cùng chăm chỉ.
Nói đùa, bọn hắn cũng là từ đại học nổi tiếng mà ra đó.
Đương nhiên, ngoại trừ công việc, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung vào Hoa tổng.
Cũng tỷ như giờ cơm trưa, lượng chủ đề liên quan đến Hoa Khâm tăng vọt.
"Cậu biết không, thật ra năm nay Hoa tổng mới mười tám tuổi thôi, vừa mới trưởng thành!"
"Không phải chứ, nhỏ như vậy đã quản lí cả một công ty, Hoa tổng có khả năng đó sao?"
"Tại sao không chứ, cậu nhìn phương hướng phát triển của công ty không phải rất tốt à?"
"Tôi nói cho các cô biết một chuyện." Một người mang vẻ mặt cao thâm khó đoán, giọng nói đè tới mức thấp nhất: "Bây giờ Hoa tổng là cô nhi, cha mẹ đều đã chết lúc tám tuổi rồi."
Chết cả rồi?
Cả đám bọn họ kinh hãi, trách không được Hoa tổng mấy năm nay không có ai quản, nhưng mà, "Tổng giám đốc chúng ta chết thế nào?"
Có người đưa ra vấn đề.
"Còn có thể chết như thế nào chứ? Là bị chết cháy! Đại trạch Hoa gia, khí ga nổ lớn, bùm một tiếng mất tất cả, may mắn lúc đó Hoa tổng không có mặt, nếu không, Hoa gia thật sự đã không còn một người sống sót."
"Không đúng, nếu điều cô nói là sự thật, vậy tin tức rò rỉ khí ga tại sao không có ai đưa tin? Còn nữa vì sao cô biết được?"
Trong đám người phát ra một tiếng chất vấn.
Edit: Vee Chimte
"Làm sao không có tin tức? Chỉ là rất nhanh đã bị đổng sự Hoa gia đè xuống, tôi cũng chỉ là vô tình phát hiện... Hoa gia ngoại trừ Hoa tổng, tất cả đều chết sạch, các cô không phải cũng biết Hoa tổng có một người em trai? Người em kia thật ra là Phân gia uy hiếp Hoa tổng nhận làm con thừa tự của Hoa gia, nói cách khác đó căn bản cũng không phải em trai ruột của Hoa tổng, mà là âm mưu tranh đoạt tài sản của Phân gia!"
Hoa Khâm vừa đi xuống, cô nghe được những lời này, lập tức dừng bước.
Trên khuôn mặt khẽ cười yếu ớt dịu dàng phai nhạt đi, đáy mắt không một dấu vết trở nên tĩnh mịch.
Không nghĩ tới, bây giờ còn có người biết được nội tình năm đó.
Hoa Khâm cân nhắc một chút, đối với người nói chuyện bên trong cũng có chút hứng thú.
Nhưng cô không đi vào, bởi vì cô biết, nếu mình đi vào, màn diễn thuyết đặc sắc như vậy sẽ kết thúc, mà cô còn muốn nghe xem người dưới kia sẽ nói tiếp chuyện gì.
Thế là, cô lẳng lặng đứng trước cửa, độ cong khóe môi rất nhạt, lại làm cho người ta khắc sâu như khảm vào tâm, nốt ruồi dưới khóe mắt cũng trở nên vô cùng yêu mị, cả người cô lộ ra vẻ thâm sâu khó lường.
Trong phòng truyền đến từng đợt tiếng hút khí, tất nhiên là đều bị giật mình, hoảng sợ.
"Còn có chuyện này à, vậy Hoa tổng thì sao? Hoa tổng cứ như vậy để người em trai kia đoạt hết tài sản?"
"Làm sao tôi biết được? Nhưng tôi nghe nói, năm đó mấy người Phân gia cưỡng ép Hoa tổng đem người "em trai" kia vào gia phả. Nói cách khác, tương lai hắn trưởng thành, Hoa tổng tối thiểu cũng phải phân một phần ba cổ phần cho người em trai trên danh nghĩa kia."
Cho nên, đây là nguyên nhân lúc trước Hoa Khâm hận không thể giết chết Hoa Thuần.
Chỉ khi Hoa Thuần chết, cô mới có thể có được thứ thuộc về cô.
Nhưng lại không nghĩ rằng, vì cái thanh danh buồn cười này, vì không muốn để thanh danh càng thêm xấu xa, cô lựa chọn nhẫn nhịn, cuối cùng chết dưới đao của người "em trai" này.
Khóe môi Hoa Khâm có chút châm chọc, sau một khắc, cô đẩy cửa đi vào.
"Xin lỗi, tôi nghĩ đã hết giờ cơm, mọi người có phải nên làm việc rồi không?"
//
Lười beta quá đi TvT còn cả đống chương chưa đăng được TvT