Dang tay đón lấy thân hình đổ ập xuống của thanh niên, lúc này Tobirama mới phát hiện ra trán mình không biết đã đầm đìa mồ hôi lạnh từ lúc nào, ngón tay cũng đang phát run lên.
- Izuna?!—
Senju tóc bạc vội nâng mặt tên nào đó lên, khẩn trương hỏi, nhưng đến khi nhìn rõ biểu tình trên mặt hắn thì lại như bị nghẹn nguyên một cái bao, biểu tình trở nên vặn vẹo xanh tím, đuôi lông mày cũng nhảy tưng tưng lên.
Chỉ thấy trên mặt tên Uchiha khốn nạn nào đó không có chút tý thương tâm khổ sở nào hết, tên kia đang cười như được mùa, khoé miệng sắp rộng đến cả mang tai!
Tobirama: .... Lại bị chơi.
- Ha ha ha ha!!!!!!!!!!
Izuna rốt cuộc nhịn không được cười phá lên, dúi đầu vào ngực nam nhân, cười đến cả người đều đang run rẩy, mặt mày hồng hào, ngay cả đuôi lông mày cũng tràn ngập sự sung sướng.
Hắn biết hắn đánh cuộc thắng.
Trận thi đấu này, hắn thắng rồi.
Izuna quàng tay qua vai nam nhân, bắt hắn phải cúi đầu xuống, chóp mũi dán chóp mũi, hơi thở nóng cháy giao hoà, đôi mắt vô thần nhìn thẳng mắt nam nhân, đắc ý nói:
- Ta thắng!
Tobirama nhìn chằm chằm tên Uchiha khốn nạn này một lúc, cuối cùng như cam chịu thở hắt ra một hơi, tay đỡ lấy eo hông hắn, trong giọng nói tràn ngập sự bất đắc dĩ:
- Ngươi thắng.
Đường đường là "Trưởng ban Anti Uchiha" mà lại bị một tên Uchiha dắt mũi lừa đến xoay vòng vòng rồi cuối cùng thua đến mức phải đem trái tim cũng giao ra, có ai thảm hơn hắn không?!
Izuna mổ môi hắn một cái rồi lại cười hì hì bổ sung thêm:
- Ngươi là của ta!
- ... Phải, của ngươi, của ngươi tất.
Nam nhân tóc trắng sống không còn gì luyến tiếc gật gật đầu, đem thanh niên ôm vào ngực, kéo áo khoác trên vai hắn đem người gói lại kín mít để tránh bị cảm rồi mới nửa đỡ nửa ôm đem người mang về chỗ dừng chân.
Izuna thoả mãn súc mình trong chăn ấm, hạnh phúc gối đầu lên vai Tobirama, tay còn không thành thật vói vào vạt áo hắn vuốt ve cơ bắp mềm dẻo bên dưới, Senju tóc bạc đọc sách cũng mặc kệ hắn, chỉ khi đôi tay kia bắt đầu lượn lờ ngo nghoe rục rịch muốn sờ vào những chỗ nguy hiểm mới đem tay hắn kéo ra, cảnh cáo liếc hắn một cái.
Nhưng cố tình Izuna chơi không biết mệt, bị cảnh cáo thì ngoan ngoãn trong chốc lát nhưng chưa được mấy phút lại lộ bản tính, Tobirama bị hắn làm phiền liên tục rốt cuộc nhịn không được đem cái móng heo kia nắm chặt lấy.
Izuna hừ cười một tiếng, rốt cuộc yên phận, tay nắm ngược lại tay của Tobirama bắt đầu vuốt ve từng ngón tay một.
- Này Tobirama.
Thanh niên Uchiha cảm nhận vị trí độ dày các vết chai trên tay nam nhân, đột nhiên ra tiếng.
Tobirama biết hắn muốn nói gì, buông sách xuống.
- Ta muốn nhìn ngươi.
Izuna không hề e ngại loả lồ tiếng lòng ích kỷ của mình, hắn bây giờ thậm chí không còn tơ tưởng đến Sharingan nữa, hắn chỉ muốn có thể nhìn thấy Tobirama lần nữa mà thôi.
Sau một hồi lặng im không hề có tiếng đáp lại bỗng một ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve mí mắt hắn, bên tai vang lên tiếng nói nhàn nhạt của nam nhân:
- Ngươi sẽ có thể nhìn thấy ta.
Rõ ràng không có một dấu chấm than thể hiện thái độ quyết tâm hay tấm lòng chân thành nhưng nó lại như trần thuật một sự thật sẽ xảy ra trong tương lai gần, chắc như đinh đóng cột.
Tobirama giống anh trai hắn, nói là làm, cho dù cái mục tiêu có viển vông đến mức khó tin nhưng giống như chỉ cần bọn họ quyết tâm thì nó sẽ thành hiện thực.
Tobirama không có mong ước cao lớn như thành lập nên cả một nền hoà bình trong cái thời đại đầy máu tươi và xương khổ như anh trai hắn. Hắn chỉ muốn giúp người hắn yêu có thể nhìn thấy thế giới này một lần nữa mà thôi.
Hơn nữa trong đầu hắn đã mơ hồ có chút ý tưởng về điều này...
Uchiha Chakra phần lớn thuộc thuộc tính Âm, Sharingan bị hỏng cũng là do Chakra Âm quá độ ăn mòn tế bào nhãn cầu khi mở Magekyou Sharingan.
Nhưng không biết có phải do ông trời trêu ngươi hay không hay là quy luật tự nhiên mà Senju-tộc suốt ngày nhìn Uchiha không vừa mắt (trừ tên tộc trưởng nào đó)- chính là tộc mà trong Chakra chứa nhiều thuộc tính Dương nhất.
Âm- Dương thu hút lẫn nhau, ngứa mắt nhau cũng là một loại thu hút sao~
Cũng có thể vì hai tộc chính là hai tộc hậu duệ trực hệ của Indra và Ashura cho nên trong Chakra chứa nhiều Chakra Âm - Dương là bình thường.
Sau một loạt thí nghiệm, chính Tobirama cũng không thể không đen mặt thừa nhận rằng Chakra của hắn rất phù hợp với Chakra của tên Uchiha Izuna này. Mỗi một Senju cơ hồ đều có một Uchiha rất phù hợp với bản thân, ví dụ điển hình chính là Tộc trưởng hai bên Senju Hashirama- Uchiha Madara, Chakra của hai người này phù hợp gần như là trăm phần trăm!
Khụ, hắn với Izuna kém chút, luẩn quẩn đâu đó tầm chín mốt chín hai phần trăm gì đó... Nhưng tóm lại cũng rất cao.
Hơn nữa hắn cũng đã đi khảo sát vài tộc nhân, bọn họ đều thừa nhận chính mình đặc biệt "hứng thú" với một Uchiha nào đó, gần như ngay lần đầu đụng mặt nhau trên chiến trường, trong đầu bọn họ đã tự động trồi lên một câu: "A! Tìm thấy rồi!"
Tuy không biết bên Uchiha thế nào, hắn cũng không tiện đi hỏi, nhưng theo phỏng đoán của hắn thì tình trạng bên kia cũng không khác biệt là mấy.
... Một Uchiha vs Một Senju, thấy thế quái nào cái cơ chế này cũng như đang tìm kiếm bạn đời cho hai bên vậy???
Tobirama: Hình như ta vừa phát hiện ra một bí mật động trời... mặt đăm chiêu
Âm Dương kết hợp sinh ra vạn vật, cứ nhìn Hashirama còn nặn ra được một đứa nhỏ là hiểu, tuy Chakra Dương của hắn không nhiều như anh trai, không đủ để tạo ra một sinh linh nhưng nếu chỉ tạo một cặp mắt gì đó thì vẫn dư khả năng.bg-ssp-{height:px}
Nhưng tất nhiên phương pháp này còn phải thực nghiệm thêm, hắn cũng không thể để Izuna dùng một đôi mắt không ổn định được.
Izuna nhận được câu trả lời của hắn liền an tâm không chút nghi ngờ, cũng không hỏi nam nhân muốn làm thế nào mà chỉ cong cong khoé mắt, đặt vô số nụ hôn nhỏ vụn lên cần cổ và xương quai xanh của hắn, cái đầu xù xù vui vẻ lắc lư, mái tóc trùng hợp cong lên hai dúm tóc trông như hai cái tai nhỏ, ở trong mắt Tobirama thì trông thanh niên không không khác gì một con mèo đang xì xụp làm nũng với con Sen của nó.
Đáng, đáng yêu...!
Vị Senju tóc bạc nào đó bên ngoài vẫn trưng một khuôn mặt nghiêm túc nhưng bên trong đã bị sự lông xù xù mềm mại kia cho một phát heartshoot, ôm ngực tê liệt nằm trên mặt đất nửa ngày không dậy nổi.
Bên tai nổi lên màu hồng khả nghi, Tobirama nhân khi Izuna không thể nhìn thấy đem trái tim đã tan chảy vội giấu ra sau lưng, mạnh mẽ đem người ấn vào trong chăn cứng rắn nói:
- Ngủ!
Izuna bĩu môi, chỉ ở khoé môi của nam nhân hôn hôn một cái rồi ngoan ngoãn rúc vào ngực hắn, tận hưởng cảm giác ấm áp như muốn làm cho xương cốt cũng nhũn ra kia.
Hôm nay hắn không cần phải nửa đêm bò ổ chăn nữa, hôm nay hắn đã quang minh chính đại được nằm trong ổ chăn!
Izuna: Hạnh phúc quá đi meo meo~ nheo mắt cười tủm tỉm.
............
Sáng hôm sau, Izuna như thường lệ được tận hưởng "bữa sáng tình yêu" do chính tay Tobirama đút, làm xong vốn định bám trên người nam nhân như thường lệ nhưng không ngờ nam nhân lại đứng dậy, không hề đọc sách như hằng ngày.
Thanh niên Uchiha không thể nhìn thấy, chỉ có thể lắng tai nghe những âm thanh sột soạt nho nhỏ, cảm nhận được Tobirama chưa rời đi hắn quá mười mét cho nên Izuna vẫn ngoan ngoãn ngồi đấy, yên tĩnh trông như một con búp bê, chỉ lâu lâu mệt mỏi hơi gật gù mới cho thấy hắn là người sống.
Sau một lúc sau, Tobirama mới kéo hắn đứng dậy, bắt đầu đâu vào đấy sửa sang lại quần áo cho hắn, bím tóc hơi toán loạn cũng được nam nhân tháo ra, tỉ mỉ chải vuốt lại, dùng dây cột tóc mới mua tối hôm qua ở lễ hội cẩn thận buộc lại, làm xong phần dây thừa còn được hắn tiện tay thắt ra một cái nơ con bướm xinh đẹp.
- Chúng ta sẽ đi đâu sao?
Izuna nghi hoặc nghiêng đầu hỏi hắn.
- Về nhà.
Tobirama đang cúi đầu sửa sang lại nút thắt áo trong của hắn, không ngẩng đầu nói.
Chậc, Uchiha đúng là gia tộc phiền phức, đến ngay cả nút thắt áo trong cũng phải làm đến ba bốn cái, rối chết đi được, cái dây này là buộc vào bên trái hay bên phải đây?!!
Máy in Nhẫn Thuật, thiên tài nghiên cứu Tobirama bị cái đống dây rợ áo trong của Uchiha làm cho não trái sắp đổi chỗ cho não phải, hoa hết cả mắt, sau một hồi lung tung thắt cởi thì cái đám nút thắt bị hắn thắt loạn lên rối thành một cục.
Nam nhân chột dạ khẽ hắng giọng một tiếng đem cái đống nút thắt ấn ấn vào trong, quàng lên áo ngoài cho thanh niên, loạn thì đã sao, thắt vào là được rồi, nhìn cái gì mà nhìn!
Còn bảo vì sao bình thường Tobirama vẫn mặc đồ suôn sẻ cho Izuna được thì đương nhiên vì đấy là quần áo của hắn! Hắn lần đầu tiên cũng bị đám nút thắt này làm cho loạn não, quyết định cho thanh niên mặc đồ của mình, dù sao tên Izuna kia cũng đâu có nhìn thấy!
(Izuna: Ta không nhìn thấy nhưng ta vẫn biết đấy chứ! Nhưng mặc đồ của Tobirama cảm giác cũng không tệ, giống như cả người đang được hắn ôm lấy~ ah... nở nụ cười vô cùng hentai)
Hôm nay về Konoha, Tobirama chỉ có thể căng da đầu mặc lại đồ Uchiha giúp thanh niên, nếu như mang tên này về trong trạng thái vừa mù lại còn vừa mặc quần áo của hắn thì không biết ngày hôm sau bị đám hàng xóm miệng rộng đồn thành cái gì.
Giống như "Ngài Tobirama thật quá đáng, không những làm mù mắt người ta rồi lại còn chơi cưỡng chế play! A... thật tội nghiệp cho thanh niên Uchiha xinh đẹp kia!" chẳng hạn...
Và sau đó Uchiha Madara sẽ như một cơn lốc đạp bay cửa nhà hắn, cầm đại đao dài mét phi vào, ghè đao lên cổ hắn đằng đằng sát khí hỏi:
- Ngươi làm mù Izuna rồi còn cưỡng bách hắn?! Hôm nay ta phải làm thịt ngươi!!!!
Và anh trai hắn sẽ dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nhìn hắn, giống như đang nói "Không ngờ đệ là người như vậy đấy Tobirama!"
Kết quả là hắn sẽ nằm phơi thây ở đấy, hiện trường vụ án máu me đến mức phải gắn mắc G.
...Tương lai u ám như vậy thì hắn không cần! Trên trán Tobirama chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, không tự giác rùng mình một cái.
Một bộ quần áo có thể dẫn đến thảm án cho nên hắn phải lựa chọn cẩn thận!
...............: Hết chương ...........
Vài điều muốn nói:
Cảm giác chương này có chút high quá đà, tự viết tự cười không dừng lại được ha ha ha!!!
Tác giả cảm giác điểm cười của mình hơi thấp.
Nay nhìn lại phiên ngoại hôm nọ viết thì thấy hôm đó đúng là đầu óc mình thật đúng là bất bình thường :v chẳng hiểu sao lại viết ra được cái mới củ chuối kia chứ lị....
Cuối cùng cũng nghẹn ra được cách chữa mắt cho Izuna cạc cạc cạc!
Tác giả thấy cụ Nhị kỳ thực là ngoài lạnh trong nóng, về việc thích lông xù gì đó cũng là lấy cảm hứng từ cổ áo của cụ, có mỗi mình cụ là vây cổ áo như vậy có được không?!
Nhưng tưởng tượng một con người rắn rỏi sắt đá nhưng trong âm thầm lại thích những thứ mềm mại thì thấy đáng yêu chết đi được! v!
Đêm nay vẫn có chương mới nga thân!
Nhân tiện, tác giả đã có tranh mới rồi nha! Ai quan tâm @BanhQuyCa Twitter hẹn gặp!