- Izuna! Izuna!
Tobirama vội vàng lổm ngổm bò dậy, nhào đến ôm lên Izuna, trên tay bắt đầu sáng lên ánh sáng của Chakra Trị liệu, nhưng ngay lập tức hắn nhận ra miệng viết thương của thanh niên không hề khép lại, xung quanh lỗ trống kia được bao bởi một lớp bùn đen giống y hệt lớp bùn đen khi anh trai hắn bị thương, nó đang cản trở quá trình trị liệu của hắn!
Máu vẫn chảy ra ồ ạt mà miệng vết thương không thể cầm máu khiến cho sắc mặt của Izuna tái nhợt đi trông thấy rõ.
Lại là do cái thứ tên là Hắc Zetsu kia gây ra!
- Chó chết!
Tobirama nôn nóng nhịn không được chửi nhỏ một tiếng cuối cùng đành phải dùng Chakra phong kín phần mạch máu xung quanh vết thương khiến cho máu bắt buộc phải dừng lại.
Đã lâu lắm rồi hắn không phải dùng cách sơ cứu thô ráp này, cách này có thể khiến mạch máu bít tắc hay thối rữa miệng vết thương nhưng bây giờ hoàn toàn không còn lựa chọn nào khác.
Khi lòng bàn tay lạnh lẽo chạm đến phần lỗ hổng kia, ngón tay của hắn nhịn không được khẽ run lên, trong đôi mắt đỏ mơ hồ hiện lên chút đau lòng.
Hắn lại bị Izuna cứu, hai lần trong một ngày.
Cuối cùng Tobirama cởi áo giáp của mình ra, dùng phần mặt trong sạch sẽ đặt Izuna nằm lên bên trên, tránh cho đất cát dánh vào miệng vết thương rồi cầm Kunai hộ trước ngực, bày ra tư thế chiến đấu.
Trước mặt hắn là vô vàn Bạch Zetsu, từng cá thể trắng bệch mang dáng vẻ con người, bộ phận khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn, chân đạp lên phần tay chân thịt nát của đám Ninja vừa nãy chậm rãi bước đến, từng tiếng cười quái dị chói tai đan thành bản nhạc rùng rợn, nhìn trông như một đám ma quỷ từ địa ngục bò lên, khung cảnh thật sự khiến người ta phải cảm thấy lạnh gáy.
Tobirama lặng lẽ cảm ứng Chakra của mình rồi đảo mắt đánh giá khung cảnh xung quanh, cố nén lại một tiếng thở dài.
Đây chính là lý do hắn không muốn tên Uchiha kia xuất hiện chút nào, chết một người không đủ hay sao mà còn phải chết cả đôi mới chịu?
Cả hai cùng chết rồi ai chăm cho Konoha? Rõ ràng mọi thứ đã trong kế hoạch cả rồi mà sao tên Izuna kia cứ thích chạy ra phá đám vậy?!
Tuy nghĩ như vậy nhưng khoé miệng Tobirama lại lặng lẽ cong lên một độ cung nho nhỏ. Dù sao thì việc cũng đã đến nước này rồi thì... Cái cảm giác có người chết cùng này cũng không tệ lắm.
Tobirama hít sâu một hơi, nhanh chóng kết ấn, ngay lập tức ba phân thân được dựng lên, họ đồng loạt khom người há mồm phun ra bốn tia nước với sức nén cực lớn, tia nước như một lưỡi dao vô cùng sắc bén, lê đến đâu là một mảng Bạch Zetsu đổ xuống!
Thuỷ Độn: Thuỷ Đoạn Ba!
Ngay lúc này Tobirama đột nhiên xoay người ôm lấy Izuna dậm đất nhảy thật cao lên không trung!
"Phành!!!"
Mặt đất nơi bọn hắn vừa đứng đột nhiên lõm xuống một hố lớn! Bên dưới lớp đất rách nát có thể thấy được vài chục tên Bạch Zetsu lấp ló chực chờ như hổ rình mồi bên dưới. Thấy Tobirama phát hiện ra mình thì bọn chúng cũng không giận, chỉ ngửa mặt lên, miệng rộng toang hoác kéo đến tận mang tai phát ra tiếng cười khiến người sởn gai ốc.
Tobirama nhờ sức bật ưu việt mà tạm thời nổi trên không trung, thấy cảnh này nhịn không được há mồm lại phun ra vài quả đạn Thuỷ Độn đập vào mấy gương mặt gớm ghiếc kia.
Ngay lúc này, Tobirama bắt đầu rơi xuống, đám Bạch Zetsu thấy thế liền túm tụ lại bên phía bên dưới, hàng trăm khuôn mặt chen chúc ngẩng lên, hàm răng sắc nhọn như muốn trực chờ nuốt sống hai người bọn họ!
Khi nhìn thấy cả nước bọt sáng lấp lánh ướt dầm dề ở khoé miệng lũ Bạch Zetsu, khuôn mặt trắng bệch của Tobirama ẩn ẩn chuyển thành màu xanh, tuy hắn biết là sẽ chết ở đây hôm nay nhưng cũng không muốn chết một cách gớm ghiếc như vậy có được không?
Bị cắn xé thành trăm nghìn mảnh gì đó... thật là mất vệ sinh!
Thói ở sạch của vị Phó Lãnh đạo nào đó lại đột nhiên trồi lên.
Ít nhất là không thể chết với cách chết đầy bẩn thỉu như vậy được! Tobirama nhanh chóng quyết định dùng Phi Lôi Thần Thuật chạy đến một gò đất cách đó không xa.
Cảm nhận Charka lại lần nữa cạn kiệt, Tobirama ôm lấy Izuna dùng hai chân nhanh chóng chạy một mạch về phía trước! Đám Bạch Zetsu cũng lũ lượt đuổi theo hắn!
Trên mặt đất đột nhiên nhô lên một đám đầu, Tobirama cũng không quản nó là thứ gì, chân phát lực dẫm lên, đem chúng nó lại nhét xuống mặt đất!
Bạch Zetsu chưa kịp ngoi đầu đã bị hắn dẫm lên: ...clm!
Tobirama nhảy lên, vô cùng lưu loát xoay người trên không, đôi chân dài hữu lực tách ra, thật mạnh đạp về hai bên, "phanh!" Một tiếng đá bay hai tên Bạch Zetsu định áp sát hắn. Thần thái lạnh lẽo túc sát, mái tóc bạc khẽ bay lên, khuôn mặt tuấn tú, đôi mày mảnh dài khẽ cau lại, nói tóm lại là vô cùng đẹp trai.
Mà Izuna mở mắt vào đúng cái thời điểm hoàn mỹ này. Vị Uchiha nào đó tạm thời quên mất bản thân đang bị hãm trong hoàn cảnh nguy cơ tứ phía, mê mẩn nhìn chằm chằm Tobirama.
(Izuna: âm thầm chảy nước miếng-ing)
Tobirama cũng chưa biết hắn tỉnh, chỉ ôm chặt hắn tiếp tục cắm đầu lao về phía trước, vì để tiết kiệm Chakra nên bàn chân hắn trực tiếp tiếp xúc xuống mặt đất, dẫm lên phần đất nền ẩm ướt nhão nhoét phát ra tiếng "òm ọt" nho nhỏ. Bùn đất dính đầy giày của hắn, thậm chí bắn lên ống quần, vậy mà cái con người vừa ghét bỏ cách chết bẩn thỉu kia nay lại coi như không thấy, không rên một tiếng, mày cũng không nhíu một cái.
Trên đường chạy cũng không hề bằng phẳng, gồ ghề lồi lõm làm cho việc di chuyển đã khó khăn nay lại càng khó khăn hơn, thậm chí Bạch Zetsu cứ không biết ở đâu ra liên tục xuất hiện cản đường làm cho sự nôn nóng trong lòng Tobirama lại càng dày đặc.
Tên Izuna phải nhanh chóng cứu trị, nếu không—
Tobirama lo lắng cúi đầu thầm nhủ, ai ngờ cúi xuống thì lại thấy cái tên mà hắn cho rằng sắp chết kia đang trừng trừng mắt nhìn mình!
Tobirama: ....
Tobirama khuôn mặt ngay lập tức biến thành màu đen.
Tobirama quyết định thả tay ra, vật thể không xác định trong lòng hắn ngay lập tức "phịch" một tiếng nện xuống đất.
Ha hả, quan tâm cái thứ này quả thực là phí lòng tốt, để tên khốn này chết đi mới là tốt nhất.
Izuna bị ném xuống đất mới bừng tỉnh, có chút xấu hổ khẽ khụ một tiếng như lại quán triệt quy tắc "chỉ cần không xấu hổ, người xấu hổ không phải ta" thì lại ra vẻ bình tĩnh đứng dậy phủi phủi quần áo, có chút bỡn cợt nói:
- Sao phải nóng tính thế? To~bi~ra~ma~
- Không muốn chết thì ngậm miệng lại.
Tobirama lạnh mặt cầm Kunai, nhìn đám Bạch Zetsu nhân lúc bọn họ dừng lại đã vây tròn lại đây, hiện đang không ngừng thu hẹp lại vòng vây.
Chakra của hắn còn chưa khôi phục đủ để dịch chuyển cùng lúc cả hai người, hay là vứt cái tên Uchiha này ở đây đi?bg-ssp-{height:px}
Tobirama nhớ lại nụ hôn đầu bị tên Izuna kia cướp trắng trợn cách đây không lâu, trong lòng không khỏi âm u nghĩ.
Izuna bĩu môi, sờ sờ đến phần bụng bị đục một lỗ của mình, hắn không biết Tobirama làm gì mà hắn lại không hề cảm thấy đau đớn hay khó chịu gì cả, nhưng lại có thể nhận thấy gió lùa qua lỗ hổng... cảm giác có chút vi diệu, nhưng hẳn là sẽ không ảnh hưởng đến sức chiến đấu.
Với lại đây là lần đầu tiên hắn được sờ đến nội tạng của chính mình....
Izuna hiếu kỳ nhéo nhéo phần mềm mềm bên trong cơ thể, coi như không thấy ánh mắt một lời khó nói hết của Senju tóc trắng bên cạnh.
Tobirama: Mẹ nó, biến thái! Tránh xa ta ra!
Chung quy sau một lúc gà bay chó sủa, tâm trạng của hai người cũng nhẹ nhàng chút, lưng tựa lưng đề phòng nhìn đám Bạch Zetsu kia.
- He he he he!!!!!
Đám Bạch Zetsu cao giọng cười quái dị vặn vẹo thân thể nhanh chóng lao đến!
Izuna nhanh chóng kết ấn, há mồm phun ra một quả cầu lửa khồng lồ!
Hoả Độn: Hào hoả cầu chi thuật!
Tiếp đó hai mắt hiện lên hoa văn phức tạp, Magekyou điên cuồng xoay tròn!
- Amaterasu!
Quả cầu lửa đỏ au bị vặn vẹo thành màu đen, ngùn ngụt thiêu đốt ngọn lửa đị ngục, hừng hực hướng đâm Bạch Zetsu lao tới!
- Nha ha aaaaaaaa
- Aaaaaaaaaa
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, Amaterasu trừ khi thiêu địch nhân thành tro nếu không sẽ không tắt, mà Bạch Zetsu phân bố quá dày đặc, một cá thể bị dính sẽ lây sang cá thể khác, quả cầu lửa Amaterasu không chỉ trực tiếp đốt cháy những vật cản đường nó mà còn reo rắc mồi lửa Amaterasu, khiến cho chẳng mấy chốc đám Bạch Zetsu đã chìm trong biển lửa, từng đám từng đám bị đốt thành tro!
Ha, đúng là có Hoả độn thật bớt việc.
Trong lòng Tobirama không khỏi thở phào một cái.
Nhưng bỗng nhiên Izuna phát ra một tiếng kêu rên, ôm bụng quỳ sụp xuống.
- Izuna?!
Tobirama không để tâm cách gọi thân mật đột ngột toát ra, nhanh chóng xoay người đỡ lấy hắn, tay vội sờ xuống phần bụng muốn kiểm tra xem hắn làm sao thì tay lại bị một bàn tay có chút lạnh lẽo khác nắm lấy.
Tobirama ngẩn người, đang chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì trên môi đột nhiên dán lên một xúc cảm có chút khô ráo nhưng vẫn vô cùng mềm mại, trước mắt là đôi Magekyou yêu dị đang dí sát vào.
Mãi đến khi môi bị cắn lấy, bên tai vang lên tiếng của tên khốn nào đó đầy trêu đùa nói:
- Rốt cuộc ngươi chịu gọi ta là Izuna rồi sao?
Tobirama trên trán chậm rãi nổi lên gân xanh.
Tobirama: ...Đừng ai cản ta, ta phải đánh chết tên Uchiha này!!
Nhưng chưa kịp đợi hắn đem người đẩy ra thì một cánh cổng không gian không biết từ đâu xuất hiện, Naruto và Sasuke từ bên trong vội vàng bước ra.
Naruto: ...
Sasuke: ...
Izuna: ....
Tobirama: ....
Cả bốn người dường như hoá đá tại chỗ, chết trân nhìn nhau, lưu ý là hai vị Phó Lãnh đạo nào đó vẫn còn môi dán môi.
Sasuke ngay khi phản ứng lại vội bịt mắt Naruto lại, chuẩn bị kéo người rời đi thì ai ngờ Naruto đã rối rắm nhỏ giọng hỏi:
- Này, Sasuke! Không phải là Ngài Tobirama ghét Uchiha nhất sao? Sao hắn lại hôn một Uchiha dattebayo?
Tuy Naruto đã tự giác hạ thấp giọng xuống nhưng ở đây đều là Ninja tai thính mắt tinh, cậu nói gì ba người còn lại đều có thể nghe rõ.
Sasuke: ...Đáng lẽ ban nãy hắn phải bịt miệng tên ngu ngốc này lại mới phải.
............... Hết chương ...........
Vài điều muốn nói:
Sau mấy chương nặng nề thì chương này nhẹ nhàng giải toả đầu óc chút ha :>.
Trên cơ bản là nguy cơ đã được giải quyết, chỉ đợi bắt nốt Hắc Zetsu là xong rồi cười
Chương này thấy có chút tội cho cụ Nhị cười lăn lộn, nhưng không sao, khổ nhất thời sướng cả đời, bây giờ khổ mai sau khác được Izuna hầu hạ từ A đến Z, đảm bảo không phải làm gì luôn.
Cảm thấy Izuna trong truyện tác giả nó lạ lắm mọi người ạ, vốn không định viết thế đâu nhưng ngón tay nó tự gõ thế đấy, chắc đây mới đúng là Izuna trong lòng tác giả đây mà.
Tobirama trong chương này belike: Để ta giết Izuna xong rồi tự chui xuống đất cho đỡ nhục.