Cậu vừa băng bó xong anh đã lao vào hôn cậu tới tấp cậu mặc dù rất giận nhưng không kháng cự chính bản thân cậu cũng không hiểu vì sao. tuy cậu không kháng cự nhưng những giọt nước mắt cứ lăn dài trên má thấy thế anh lập tức dừng ngay hành động của mình.
-xin lỗi em!sau này anh sẽ kiềm chế cảm xúc của mình sau này sẽ không làm em khóc.
-tôi.....tôi....
-em cứ ở lại đây cứ coi đây là nhà của mình.nếu em có cần gì thì cứ nói quản gia.anh biết hiện giờ em đang rất hận anh nhưng xin em cho anh thời gian tháng anh sẽ dùng thời gian này để chứng minh mình vô tội.
-ừm.......
Cậu đồng ý rồi.đồng ý ở bên anh chỉ vậy thôi là đủ.anh vui mừng.bước ra ngoài anh liền gọi cho Phương Yến.
-em gái yêu vấu!cách của em hiệu quả thật có vẻ đã mềm lòng.
- anh hai.anh phải cẩn thận đó ông ta vẫn đang theo dõi chúng ta đừng đem mạng sống cả hai ra cược.
-em cứ yên tâm không có gì phải lo hết.thôi nha anh đi làm đây.
-tạm biệt anh.
Anh đâu ngờ cuộc nói chuyện này lại sinh ra một hiểu lầm không đáng có.cậu đứng phía sau cánh cửa nghe hết những gì họ nói.cứ tưởng mình bị lừa cậu nhớ lại lời của Apa (sếp của cậu vì nhận nui cậu từ nhỏ nên cậu kính trọng gọi là Apa)."cậu ta có nói gì có làm gì con cũng đừng tin tất cả chỉ là giả dối để lừa con thôi con hãy nhớ gia đình con đã vì cậu ta mà tan nát ba mẹ và chị gái của con vì cậu ta mà chết em trai con vì cậu ta mà sức khỏe không được tốt." Cậu hạ quyết tâm phải phá hủy mọi thứ của anh để anh phải trả giá.
--------------------------------------------
Ngày ngày trôi qua cậu luôn tìm cách hạ gục những thân tín của anh.ngày thì nói người này không vừa ý ngày thì người kia không vân lời cậu.nếu anh không đuổi họ đi thì cậu sẽ không ăn cơm.sẽ không nói chuyện với anh.anh chỉ còn cách làm theo những gì cậu muốn.dần dần bên cạnh anh chỉ còn lại Phương Yến cậu quyết định ra hạ sách cuối cùng.rồi ngày gì đến cũng đến.
Cậu đã ở đây được tháng ngày cậu nghĩ cũng đã tới lúc cậu thực hiện kế hoạch.cậu gọi điện cho Apa của mình và nói về kế hoạch sắp diễn ra của cậu và bảo ông sáng ngày mai hãy đưa người đến bãi đất trống gần công viên TDT để bắt anh.
Địa hình ở đó rất khó trốn xung quanh lại là các cao ốc thuận tiện cho việc mai phục.cậu cầm tài liệu đã điều tra được trong tháng này rồi để lại giấy hẹn cho anh bảo anh phải đến điểm hẹn đúng giờ.rồi đi về trụ sở haizzzzzz là ông Trời trêu cậu sau ra đường không bắt được xe.phải đi bộ về trụ sở giờ thang máy lại bị hư cậu lại phải leo thang bộ lên tầng sáu của tòa nhà.vừa đến phòng cậu định bước vào thì.....
-ông nói thật lần này có thể hạ gục anh ta.
-cô đúng thật là thâm hiểm.nếu tôi nhớ không lầm thì cô rất yêu Phương Đăng.
-đó là lúc trước. thứ tôi không có người khác cũng đừng hòng có được.mà ông cũng giỏi lắm nuôi hai anh em hắn suốt năm.nhiều lúc tôi tự hỏi nếu hắn biết ông mới là hung thủ giết hại gia đình hắn thì sao nhỉ.
-sẽ không có ngày đó.nó rất ngốc.hiện giờ nó chỉ nghe lời một mình Apa này thôi.
-nếu hắn biết mình gọi kẻ thù giết Cha mẹ là Apa nhận giặc làm cha suốt năm thì chắc tức hộc máu mà chết.
-
Cậu còn chưa nghe hết tay chân đã rụng rời từ phía sau một người đã đánh ngất cậu.