Chương
“Ồ! An Tình bị cảnh sát đưa đi rồi!” Đột nhiên Nhan Nhã Tịnh chú ý đến tin hot này, không khỏi kích động thốt lên.
Vì trước đây Chiến Mục Hàng luôn che chở cho An Tình nên cho dù năm xưa cô ta hại Tô Thu Quỳnh vào tù cũng chưa từng chịu sự trừng phạt của pháp luật.
Lần này, cả thế giới đều biết việc An Tình ngược đãi trẻ em, đã thế Lâm Tiêu còn tìm được nhân viên nhà tù bạo hành Tô Thu Quỳnh năm xưa, vừa đe doạ vừa dụ dỗ để bọn họ định tội An Tình. Cho dù Chiến Mục Hàng muốn che chở cho cô ta thì An Tình cũng khó thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật!
“Chú Lâm Tiêu đẹp trai quá!” Nhìn thấy mấy nhân viên nhà tù bạo hành Tô Thu Quỳnh năm đó đã nhận tội của mình trên mạng, Nhan An Mỹ không nhịn được thốt lên.
“Anh cũng thấy chú Lâm Tiêu đẹp trai!” Nhan An Bảo nhìn máy tính bên cạnh: “Dì Thu Quỳnh, chú Lâm Tiêu cũng đã tuyên bố trước mọi người dì là bà xã của chú ấy rồi, hai người định khi nào kết hôn đây?”
Tô Thu Quỳnh hơi đỏ mặt, cô ấy e ngại nhìn sang chỗ khác: “Con nít không được xen vào chuyện của người lớn!”
Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ ăn ý nhìn nhau, dì Thu Quỳnh xấu hổ rồi kìa!
Bỗng dưng tụi nhỏ cảm thấy muốn làm hoa đồng ghê!
Sau khi xác định hai đứa nhỏ không sao, Nhan Nhã Tịnh lái xe đi thẳng tới bên ngoài biệt thự của Lưu Thiên Hàn.
Kể ra cũng trùng hợp, đúng lúc anh vừa lái xe về. Nhan Nhã Tịnh xuống xe, nhanh chóng chắn phía trước chiếc xe thể thao của anh.
“Anh hai, anh xuống xe đi, em có chuyện muốn nói với anh!”
Lưu Thiên Hàn không xuống xe. Anh thong thả kéo cửa sổ xe xuống, đôi mắt sâu thẳm mang vẻ mất kiên nhẫn rõ rệt.
“Có chuyện gì?”
Vừa nghĩ tới việc anh đồng ý đính hôn với Cung Tư Mỹ là Nhan Nhã Tịnh lại vô cùng tức giận. Cô định đạp lên cửa xe của anh một cước rồi nói với anh rằng đầu của anh bị lừa đá rồi đúng không? Ai cho phép anh đính hôn với Cung Tư Mỹ!
Nhưng cô sợ mình nói như vậy sẽ càng đẩy anh xa hơn, cho nên định nhỏ nhẹ trước: “Anh hai, anh có thể đừng đính hôn với Cung Tư Mỹ được không? Coi như em xin anh đó.”
Lưu Thiên Hàn không ngờ Nhan Nhã Tịnh lại bỗng dưng cầu xin mình nên không khỏi sửng sốt.
Trong ấn tượng của anh, Nhan Nhã Tịnh luôn ra vẻ ta đây, còn gian xảo vô cùng, y hệt hồ ly vậy. Anh không ngờ người phụ nữ hở tí là cắm sừng em trai mình, cứ thích chiêu ong dụ bướm này lại bất ngờ lên tiếng cầu xin mình như thế.
Lưu Thiên Hàn biết Nhan Nhã Tịnh nhỏ nhẹ như vậy chắc chắn là đang giả bộ, nhưng trái tim anh vẫn không kìm được mà trở nên mềm nhũn.
Sau khi mềm lòng xong, anh lại bắt đầu khinh bỉ chính mình. Anh đè nén sóng biển dâng trào trong lồng ngực, cố tình xuyên tạc ý của Nhan Nhã Tịnh, không hề rung động rồi nói: “Sao? Cô muốn tôi và Cung Tư Mỹ bỏ qua giai đoạn đính hôn rồi cứ thế kết hôn luôn hả?”
“Dĩ nhiên không phải!” Nhan Nhã Tịnh tức đến hai mắt nổ đom đóm, anh còn muốn kết hôn ngay với Cung Tư Mỹ ư?
Ha, đúng là giỏi lắm!