Chương :
Thượng Quan Húc thiếu niên thành danh, chinh chiến khắp nơi, ý chí vô cùng kiên định, vừa rồi cô có thể cảm giác được ham muốn anh ta dần biến mắt, nhưng làm sao chỉ mới một lúc anh ta đã…
Lê Hương tương đối thông tuệ quả quyết, cô biết Thượng Quan Húc một khi bắt đầu dao động, cô liền gặp nguy hiểm, cô trước hết rời khỏi nơi này.
“Cửu Lăng vương, anh buông ta!” Ngân châm giữa tay Lê Hương nhọn hung hăng đâm vào huyệt vị Thượng Quan Húc.
Hiện tại Thượng Quan Húc bị ham muốn khống ché, cũng không có bồ trí phòng vệ, anh ta lập tức đã bị ghim trúng, lúc này cảm thấy toàn thân mềm nhũn.
Lúc này Lê Hương nhân cơ hội đưa dùng sức đầy anh ta ra, sau đó nhanh chân chạy.
Nhưng chạy hai bước, Thượng Quan Húc liền đuổi tới, anh ta lần nữa ôm Lê Hương vào trong lòng.
“Người đâu, cứu mạng!” Lê Hương mở miệng la.
Cửa số trong phòng cũng không đóng kín thật, mà là để lại một kẽ hở, Lê Hương bị Thượng Quan Húc khống ché, cô ngắng đầu vừa lúc xuyên qua thấy được bên ngoài, cô ở bên ngoài hành lang trong thấy được thân thể anh tuần, Mạc Tuân.
Mạc Tuân tới!
Sao anh lại tới chứ?
Lê Hương không nghĩ tới ở Cửu Lăng vương phủ gặp được Mạc Tuân, Mạc Tuân cũng không nghe thấy tiếng kêu của cô, hơn nữa trong ngực của anh còn có một người, là Thượng Quan Mật Nhi!
Mạc Tuân ôm Thượng Quan Mật Nhi từ nơi này sượt qua người cô.
“Lục… ưml” Lê Hương muốn kêu Mạc Tuân lần nữa, nhưng Thượng Quan Húc đã một tay bịt rồi miệng cô, sau đó đưa ôm ngang cô lên, trực tiếp ném vào trên giường.
Lê Hương tận mắt nhìn Mạc Tuân ôm Thượng Quan Mật Nhi biến mắt trong tầm mắt của mình, anh ôm người phụ nữ khác đi.
Lê Hương trong lòng tràn ngập không an lòng, lúc này Thượng Quan Húc đứng bên giường đã chậm rãi đi qua, mang theo ý tứ xâm lược mãnh liệt.
Lê Hương sờ lung tung trên giường một cái, rất nhanh mò tới một vật, là điện thoại.
Lê Hương cầm lên điện thoại di động, cô bản năng tính muốn gọi số Mạc Tuân.
Ngay khi cô gặp nguy hiểm, cô đầu tiên nghĩ tới chính là anhl Nhưng, Lê Hương lại do dự, hiện tại dễ Mạc Tuân hiện thân ở Cửu Lăng vương phủ khá nguy hiểm, anh chẳng những sẽ va chạm với Thượng Quan Húc, quan trọng là… thân thế của anh cũng sẽ bị lộ ra ánh sáng.
Thượng Quan Húc một mực tìm kiếm quân vương mang máu Xích Tử, cô không thể để Mạc Tuân lộ dưới mắt Thượng Quan Húc.
Hiện tại đầy đầu Lê Hương đều nghĩ đến Mạc Tuân, cô tuyệt đối không thể để cho anh gặp nguy hiểm.
Lê Hương lúc này bấm tới số điện thoại một người khác, là gọi cho Tô Hi.
Điện thoại còn chưa thông, bàn tay to Thượng Quan Húc liền thò qua, trực tiếp cầm điện thoại đi.
“Cửu Lăng vương, anh mau tỉnh lại đi! Đừng trúng âm mưu quỷ kế của Giao Nhân tộc, tôi là Lan Lâu công chúa, tôi không thể đi cùng với anh, tôi đã có người đàn ông tôi yêu sâu đậm.” Nói xong Lê Hương muốn xuống giường, chạy khỏi nơi này.
Thế nhưng Thượng Quan Húc tự tay đẩy, Lê Hương ngã về trên giường, hơn nữa “cục” một tiếng, đầu của cô đụng vào trên vách tường.
Đau nhức truyền đến, Lê Hương thấy hai mắt biến thành màu đen, cô sắp hôn mê.