Chương :
“Kết quả nói như thế đó.”
“Tôi có hai đứa con trai, một đứa con gái?”
“Vâng… Đúng vậy.”
Mạc Tuân cảm giác mình muốn xỉu, thân thể cao ngất lắc lư hai cái, suy đoán trong lòng đến rồi cuối cùng chứng thực, hiện tại đầu óc anh vẫn một mảnh trống rỗng.
Anh vẫn cho là Bì Bì và Tinh Tinh là con của Lê Hương và Tô Hi!
Anh sâu đậm chú ý điểm này, chỉ cần nghĩ đến Lê Hương đã từng sinh con cho người đàn ông khác, trong ngực anh liền thiêu đốt ra một lệ khí tối tăm khát máu, hận không thể đốt cháy cả thế giới.
Nhưng bây giờ, Bì Bì và Tỉnh Tinh lại là con của anh!
Khó trách lần đầu tiên anh nhìn thấy Bì Bì cùng Tinh Tinh đã thích hai đứa, đây chắc đại là… Máu mủ tình thâm đi!
Lồng ngực to lớn của Mạc Tuân mạnh mẽ phập phồng, đồng tử không ngừng co rút, rõ ràng người đàn ông bình thường bá đạo cường thế không ai bì nổi mà lúc này lại như đứa trẻ tay chân luống cuống.
Chưa bao giờ từng nghĩ, ngoại trừ Mạc Thần Dịch, anh còn có hai đứa con.
Hai chân Mạc Tuân như nhữn ra, cảm giác như đi ở trên bông vải, rất giống như đang nằm mơ.
Tắt cả quá không chân thật.
Lê Hương lại sinh ba đứa con cho anh!
Ha.
Ha ha.
Thấy Mạc Tuân sắp ngã đến nơi, Sùng Văn muốn tiến lên đỡ: “Chủ tử, cẩn thận!”
Mạc Tuân tự đứng lại vững vàng, anh hít sâu vài lần, sau đó cười to “ha ha” hai tiếng: “Thật tốt quá, hai đứa vậy mà lại là con của tôi, Lê Hương sinh cho tôi tam thai, tôi nếp tẻ đều có cả, quả là đại thắng của đời người mà, còn có ai, tôi chỉ muốn hỏi một câu còn có ail”
..” Sùng Văn thế mới biết chủ tử nhà mình đây là do quá vui mừng, hạnh phúc đến mức làm người ta ngất xỉu như thế, chủ tử nhà mình vui vẻ đến hóa ngốc luôn rồi.
Quả thật là chẳng có ail Mạc Tuân ngồn ngang trăm múi tơ lòng, có rất nhiều chuyện anh muốn làm, anh phân phó nói: “Mau đi tìm người sửa sang nơi này lại một chút, tôi muốn xây thêm hai phòng dành cho trẻ em, không, trực tiếp dọn nhà đi!
Biệt thự không thích hợp, dù sao tôi có ba đứa con, chuyển nhà, người nhiều rồi, ở đây không tiện, trực tiếp dọn vào trang viên, là loại có khu riêng dành cho con nít ây.”
Tinh Tinh là con gái, chính là tiểu công chúa trong lòng bàn tay tôi, phòng của con bé tôi muốn đích thân thiết kế, váy công chúa giày công chúa, chỉ có thứ con bé không nghĩ tới, chứ không có thứ mà tôi không cho con bé được…”
Sùng Văn nhìn Mạc Tuân, chủ tử nhà mình vừa đi lòng vòng vừa suy nghĩ, hận không thể đem thứ tốt nhất trên khắp thế gian đến trước mặt ba cục cưng của mình, nhìn ra được chủ tử nhà mình là thật sự vui mừng, mừng đến điên rồi.
Đã nhiều năm như vậy, Sùng Văn vẫn là lần đầu tiên thấy chủ tử nhà mình vui vẻ như vậy, Sùng Văn cũng lộ ra ý cười.
Lúc này một chuỗi chuông điện thoại vang lên, điện thoại của Mạc Tuân.
Ai Mạc Tuân còn đang chìm đắm trong suy nghĩ xây dựng tương lai tốt đẹp cho ba cục cưng nhà mình, hiện tại đột nhiên bị điện thoại cắt ngang, anh nhíu mày, ai lại không có mắt lại gọi cho anh vào lúc này, hiện tại anh chỉ muốn im lặng vui vẻ một mình, không muốn bị quấy rồi!