Chương :
Chỉ là cô hiện tại được Mạc Tử Tiễn nắm tay, là vị hôn thê của Mạc Tử Tiễn.
Lúc này Mạc Từ Tước ho khan một tiếng, dù sao ông cũng là đề vương thấm nhuần thương trường nhiều năm như vậy, đã nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ, không còn chút kinh động nào: “Được, Tử Tiễn Lê Hương, các con từ nhỏ đã có hôn ước, hiện tại nếu nhận nhau, vậy thì cứ ở cạnh nhau đi! Đợi đến khi các con muốn kết hôn rồi, chúng ta liền thành hôn cho các con.
Mạc Từ Tước đây là công nhận quan hệ giữa hai người.
Lê Hương vẫn đủ kinh ngạc, kỳ thực cô rất muốn nhìn thử thái độ của Mạc Từ Tước, ban đầu lúc ở Hải Thành, Mạc Từ Tước rất không thích cô kẹp ở giữa hai đứa con trai của ông, sợ hai anh em vì cô mà tương tàn.
Huống hồ người khác không biết, Mạc Từ Tước còn không biết sao, cô và Mạc Tuân từng có một đoạn hôn nhân, hiện tại cô ly hôn lại thành vị hôn thê Mạc Tử Tiễn, người làm cha vậy mà không có chút nào quan tâm.
Ông ta thay đổi độ như thế sau là bởi vì cái gì? Là bởi vì… Cô là con gái của Lâm Thủy Dao sao? Lê Hương có một loại trực giác, Mạc Từ Tước biết thân phận của mẹ cô, thậm chí biết mẹ cô đến tột cùng đến từ đâu.
Xem ra hôm nay cô tới đúng rồi.
Lê Hương mơ hồ có chút hưng phấn, nếu như biết mẹ đến từ đâu, vậy nói không chừng cô có thể tìm được mẹ?
Liễu Chiêu Đệ là người có tâm trạng phức tạp nhất, như là ngồi tàu lượn siêu tốc, nếu là lúc trước, bà tuyệt đối sẽ không để Lê Hương bà ghét cay ghét đắng ở cùng với con trai mình, vậy mà Lê Hương lại là con gái của Lâm Thủy Dao.
Hiện tại ngay cả Mạc Từ Tước cũng nhận rồi mối quan hệ này, Liễu Chiêu Đệ đành cười gượng: “Cơm đã chuẩn bị xong, chúng ta ăn cơm thôi!”
Năm người cùng nhau vào phòng ăn, bắt đầu dùng cơm.
Bầu không khí khá quỷ dị.
Mạc Từ Tước cầm dao nĩa ưu nhã cắt tảng thịt bò trong tay, như là thuận miệng hỏi: “Lê Hương, nghe nói con rất muốn vào viện khoa học? Con đã bỏ lỡ tuyển chọn năm nay của viện khoa học, chẳng qua nếu như con thực sự rất muốn vào thì bác có thể đưa con vào.”
Lê Hương được yêu thương mà lo sợ, cho nên, cô hiện tại đã bắt đầu hưởng thụ đặc quyền và vinh quang của Mạc gia sao? Mạc Tử Tiễn đặt tảng thịt bò đã thái gọn đặt trên dĩa Lê Hương, anh mở miệng nói: “Bố, chuyện Lê Hương muốn vào viện khoa học không cần bồ lo, con tự mình làm.”
Mạc Tử Tiễn là viện sĩ trẻ tuổi nhất trong viện khoa học Đề Đô, đã thành lập đoàn đội nghiên cứu y học của riêng mình, chính là vì sao lóng lánh nhất của viện khoa học.
Lê Hương muốn vào viện khoa học, anh tự có biện pháp.
Liễu Chiêu Đệ ngẳng đầu liếc mắt cái dĩa trong tay Lê Hương, tảng thịt bò kia được Mạc Tử Tiễn dùng dao thái gọn, thái thành từng khối nhỏ, nhìn con trai săn sóc tinh tế chăm sóc cô gái bà ta không thích như thé, trái tim người làm mẹ của Liễu Chiêu Đệ… quả thực đang rỉ máu.
Lê Hương rất cảm kích liếc mắt Mạc Tử Tiễn, nhưng cô cong lên đôi môi đỏ mọng, ánh mắt yêu kiều nhàn nhạt cười: “Cám ơn mọi người, nhưng không cần mọi người giúp đỡ đâu ạ, tự con sẽ vào được viện khoa học!”
Mạc Tuân ngước mắt nhìn Lê Hương đối diện, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lúc này thần thái phần chấn, trong thông tuệ tự tin lại càng thêm đẹp đẽ, khiến cô như một viên minh châu sáng chói lắp lánh hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Lúc này Mạc Tử Tiễn giơ tay lên, cưng chiều xoa xoa cái đầu nhỏ của Lê Hương.
Cử chỉ hai người thân mật như vậy rơi vào trong mắt Mạc Tuân, khuôn mặt tuấn tú kia lập tức dâng lên tầng sương lạnh âm u, anh dưới bàn đá chân Lê Hương một cái.
';