Thấy Trần Tinh cúi đầu, Bào Tịnh cười nhạt, tâm trạng của nàng cũng không quá gợn sóng.
Có thể nói Trần Tinh chỉ là xui xẻo mà thôi, và dĩ nhiên mục đích của Bào Tịnh không phải là đối phó hắn. Trần Tinh không xứng đáng để nàng làm như vậy.
Có thể Trần Tinh cũng như bao người khác, cũng chỉ là "con mồi" của nàng, bởi vì từ trong lời nói của Bào Tịnh lúc nãy có thể nghe ra được ý định của nàng ban đầu không muốn giết hắn.
Nếu như Trần Tinh không tỉnh táo, nói đúng hơn là phải chi hắn mơ hồ như những tên kia chìm đắm trong khoái cảm thì có lẽ hắn chỉ mất đi một ít linh lực trong cơ thể, điều quan trọng hơn hết là hắn vừa nhìn liền nhận ra thân phận của nàng là người Cực Lạc Cung, việc này đương nhiên chính là mấu chốt khiến Bào Tịnh nổi lên sát tâm với Trần Tinh.
Ma Thiên Môn cùng Cực Lạc Cung đều là cùng hung cực ác môn phái. Tuy nhiên một núi không thể có hai hổ. Hai môn phái này cũng giống như vậy, luôn luôn tranh đấu không ngừng.
Bị ngăn cách bởi Lĩnh Hoà sơn mạch không có nghĩa là bọn họ không thể qua lại.
Bên trong Ma Thiên Môn không thiếu người Cực Lạc Cung, bên trong Cực Lạc Cung cũng vậy, chỉ là khi thân phận bị bại lộ thì nhất định sẽ bị xử lý, mục đích của họ khi trà trộn vào môn phái đối phương là gì thì không biết được.
Là một thành viên của Cực Lạc Cung đương nhiên Bào Tịnh không phải kẻ thiện nam tín nữ.
Nàng liếc nhìn Trần Tinh, đôi mắt ướt át cực kỳ quyến rũ dò xét hắn.
Trần Tinh bề ngoài xuất chúng không sai, tuy nhiên tu vi chính là yếu điểm làm mất đi phong độ của hắn trong mắt nữ nhân.
Ở một nơi có thể mất mạng bất cứ lúc nào thì thứ nữ nhân cần chính là một cường giả có thể mang lại cho họ cảm giác an toàn. Chứ không phải là dựa vào khuôn mặt kiếm cơm như là Trần Tinh hiện tại.
Bào Tịnh chính là loại nữ nhân đó, cái nguyên do nàng trà trộn vào Ma Thiên Môn này không ai có thể biết được. Ngay cả bản thân nàng có khi cũng chẳng còn nhớ rõ, bởi vì từ khi gia nhập cho đến khi trở thành hạch tâm đệ tử của Ma Thiên Môn thì trên dưới nàng đã sống ở đây không ít hơn năm.
năm đủ để người ta quên đi rất nhiều thứ huống chi là tuế nguyệt dài đằng đẳng.
Thứ duy nhất mà Bào Tịnh nhớ được đó chính là cái mà sư phụ nàng "truyền dạy".
Đây cũng chính là công pháp chính mà nàng truy cầu. Cự Lạc Cung theo đuổi đó là Âm Dương đạo, cái tên Cực Lạc ban đầu không phải chỉ chứa mỗi dục vọng về khoái cảm.
Tuy nhiên thăng trầm của năm tháng, từ từ Cực Lạc bản chất đã biến chất theo mỗi thế hệ nắm quyền khác nhau.
Từ một giáo phái theo đuổi hoàn mỹ lại biến sang một "tà mà ngoại đạo" khiến giới tu sĩ chán ghét.
Cướp đoạt tu vi người khác thông qua việc bán rẽ thể xác bản thân. Mỗi việc làm này chẳng những trái với "Tiên lộ vô tình" còn không thể hiện được "phong thái Tiên nhân". Điều này cũng không khó hiểu khi ngay cả Bào Tịnh cũng "chán ghét" việc này.
Đơn giản là vì Bào Tịnh mặc dù cướp đoạt tu vi người khác nhưng lại không phải thể loại không cho người ta đường sống. Những người này đạt đến khoái cảm tột độ nhưng chỉ dựa trên tinh thần, còn thể xác bọn họ vẫn "ngồi" ở trong kỹ viện.
Hơn nữa Bào Tịnh cũng không bán rẽ thể xác bản thân để đổi lại thực lực. Việc này đơn giản là vì những cô gái trong đây chỉ là biến ảo mà thành.
Đây mới là điểm mấu chốt của vấn đề. Nói một cách khái quát hơn có thể xem như Bào Tịnh đang sử dụng một loại đặc thì "thải bổ" công pháp thông qua huyễn thuật.
Nguyên do để hắn chắc chắn đây là huyễn thuật bởi vì từ khi đi vào bên trong kỹ viện thì Bào Tịnh thực thể vẫn là đang vẽ tranh, cộng với cơ thể hắn trở nên "yếu đuối", hoàn toàn không có sức bộc phát.
Nếu Trần Tinh đoán không sai thì chỉ cần hắn "hồi phục lại tinh thần" mọi việc liền có thể giải quyết.
Hắn cúi đầu là để che giấu cảm xúc thông qua biểu lộ khuôn mặt, nhằm nghĩ cách đối phó tình huống hiện tại.
Ánh mắt hắn vô tình dừng lại trên Huyết Long Giới chỉ, lúc này Trần Tinh chợt loé linh quang.
Hắn không nghĩ ngợi thêm điều gì liền lập tức thôi động Huyết Long Giới Chỉ.
Như đã đề cập trước đó, tác dụng của Huyết Long Giới Chỉ là phòng ngự "Thần" hồn.
Nó có thể tự động kích phát khi chủ nhân gặp công kích về mặt "tinh thần".
Tuy nhiên phải xét đến yếu tố "bản chất" cùng "địa phương".
Bản chất ở đây chính là Trần Tinh đang tu "Tiên hồn". Còn về địa phương thì pháp tắc khác nhau.
nguyên nhân này dẫn đến Huyết Long Giới Chỉ mất đi tác dụng vốn có và phải có chủ nhân chủ động kích hoạt nó mới phát huy ra được hiệu quả.
Trần Tinh vừa kích hoạt, Huyết Long Giới Chỉ lập tức phát sáng, màu đỏ tựa máu bao trùm toàn bộ không gian.
-Chuyện....phụt...
Bào Tịnh bật thốt, tuy nhiên nàng ta chưa nói một câu hoàn chỉnh liền phun máu ba thước tựa như bị người khác đánh trọng thương một dạng.
Chỉ trong tích tắc không gian chợt vặn vẹo. Trần Tinh bị kéo về bản thể, hắn không do dự sử dụng Chỉ Xích Thiên Nhai biến mất khỏi đại sảnh kỹ viện.
Cùng lúc đó, vị trí hắn vừa đứng từ dưới đất đột nhiên xuất hiện dây gai tạo thành một cái lồng nhốt hắn lại. Tuy nhiên thân ảnh của Trần Tinh cũng đã không còn ở đó.
-Người đâu...!!
Giọng nói của Bào Tịnh đồng thời truyền tới, khuôn mặt nàng ta có phần lạnh lùng nhưng lại rất khó coi, hiển nhiên sâu trong nội tâm nàng ta cũng đang lo lắng.
Nơi khoé miệng Bào Tịnh có vết máu nhỏ tràn ra, huyễn thuật bị phá dẫn đến nàng ta cũng bị thương.
-Mau điều tra tường tận thân phận người này cho ta!!
Không đợi thuộc hạ lên tiếng, Bào Tịnh vung tay lên, một bức tranh từ trong ống tay áo nàng ta bay về phía người kia. Thân ảnh nàng cũng biến thành những mảnh giấy nhỏ phân rã rồi tan biến.
Trong đại sảnh chỉ còn lại mụ tú bà đang ngơ ngác đứng đó không biết chuyện gì đang xảy ra cùng với một đám nam nhân đồng loạt gục đầu bất tỉnh trên bàn.
Bà ta cầm trong tay bức hoạ Trần Tinh tỏ vẻ hiếu kỳ những vẫn sai người điều tra thân phận của hắn. Cấp trên đã ra lệnh thì phận làm tôi tớ cũng chỉ có thể chấp hành.
Nói thật ra thì cái kỹ viện đều thuộc sở hữu dưới quyền của Bào Tịnh, không chỉ riêng nơi này. Trong khắp Ma Khư thì toàn bộ kỹ viện đều là như thế.
Không cần phải giải thích nguyên nhân, đừng quên Bào Tịnh là đang thải bổ cướp đoạt tu vi người khác, nơi thích hợp nhất dĩ nhiên là kỹ viện.
Nàng lựa chọn kỹ viện này cũng là một sự trùng hợp. Bào Tịnh mỗi đêm sẽ thay đổi một cái kỹ viện để tiến hành thôi động công pháp của mình.
Số lượng linh lực nàng cướp được từ trên người của mỗi một nam nhân đều là rất ít. Bởi vì Bào Tịnh không dám làm quá, nàng phải thường xuyên thay đổi để tránh có người để ý nhìn ra điều gì.
Một lần trọng thương làm cho Bào Tịnh càng hận Trần Tinh hơn, tuy nhiên trong tích tắc Trần Tinh tránh thoát phép thuật của nàng vừa rồi, Bào Tịnh bắt đầu sợ Trần Tinh nói ra thân phận của mình, nàng biết Trần Tinh không phải kiến hôi Kim Đan đơn giản như vậy.
Theo Bào Tịnh nghĩ, Trần Tinh cũng thuộc môn phái nào đó trà trộn vào Ma Thiên Môn, điều tra thân phận hắn trước để nắm lại thóp Trần Tinh, từ đó nàng sẽ chiếm lại thế chủ động.
Trần Tinh hiện tại cũng không suy nghĩ nhiều như vậy, hắn không biết toan tính trong đầu Bào Tịnh lúc này, nếu có thể biết thì hắn chỉ có thể cười khổ, hắn thật sự chỉ là kiến hôi Kim Đan, nếu không phải vậy Trần Tinh cần gì phải chạy?
Dựa theo kinh nghiệm, Trần Tinh biết bản thân sớm muộn cũng sẽ bị nàng ta điều tra ra.
Vì thế ngay khi hắn sử dụng Chỉ Xích Thiên Nhai đến nơi an toàn liền thay đổi thân phận.
Đã đến lúc Mắt Quỷ ra sân, một con quái vật bắt đầu thức giấc, không còn là Kim Đan nhỏ nhoi nữa.
Trần Tinh về lại phòng trọ, hắn để lại mảnh giấy chỉ dẫn Nhược Hề những bước tiếp theo nên làm thế nào rồi cũng rời đi.
Theo Trần Tinh dự kiến, trong khoảng thời gian không tới ngày, Bào Tịnh sẽ đến nơi đây.
Tuy nhiên Nhược Hề là nhân vật không quá quan trọng, vả lại những người còn sống để biết được quan hệ của hai người thì có thể xem như không tồn tại. Do đó Trần Tinh không quá mảy may làm để ý an nguy của Nhược Hề.
Trần Tinh ngay trong đêm thay đổi một thân trang phục bó sát màu đen, hắn đội mặt nạ quỷ với mái tóc màu trắng, cùng với thanh lưỡi hái được tạo ra bằng thần thông Hư Không Tạo Vật.
Trần Tinh một đường dùng tốc độ nhanh nhất tiến đến đấu trường. Thay đổi thân phận tiếp tục hoạt động là điều cần thiết lúc này, thời gian không thể lãng phí. Trần Tinh muốn đẩy nhanh tiến độ thực thi kế hoạch của mình mau hơn nữa.
Hết Chương