Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

chương 101: lại gặp biến thái

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit:ngocthuybachdang

"Tiểu nhị, cho hai gian phòng tốt nhất ."

Ngoài cửa khách sạn Liệt Tường có hai nam tử trẻ tuổi mặc áo đen đi tới , trong đó nam tử thấp hơn nói với tiểu nhị .

Tất cả khách đang ăn cơm ở trong sảnh chính nghe đến thanh âm đều theo bản năng liếc nhìn về phía cửa , vừa xem tròng mắt liền dính ở trên người thiếu niên kia dời không ra.

Tiểu ca thật đẹp !

Hai người ngoài cửa , một người mặc trường bào màu đen có thêu hoa văn màu vàng , mà bên trong hoa văn lại thấy có hình một nửa thân rắn thò đầu ra ngoài , quần áo được may rất tinh xảo, lại lộ ra một loại cảm giác quỷ dị nói không nên lời ngocthuybachdang die,n; da.nlze.qu;ydo/nn. Mà người nọ thoạt nhìn phi phú tức quý, bộ dạng cũng phong thần tuấn lãng, chính là biểu cảm hơi có chút thanh lãnh.

Một người khác lại mặc quần áo kiểu giang hồ , cũng là màu đen, nhưng so với hoa văn phức tạp của người kia thì đơn giản hơn rất nhiều . Người này môi hồng răng trắng, mặt mày như họa, giống như thiếu niên xinh đẹp từ trong bức họa đi ra , đôi mắt kia sáng trong vô cùng , giống như có hai viên bảo thạch khâu vào trong đó.

Sau khi tiểu nhị hoàn hồn , vội đáp: "Được rồi ~, mời hai vị đi theo ta."

Nơi này là thành trấn đông đúc nhất nằm ở phía đông của nước Đông Diệu - - Đông liệt thành ngocthuybachdang die,n; da.nlze.qu;ydo/nn. Mà khách sạn Liệt Tường cũng là khách sạn lớn nhất trong thành Đông Liệt , hỏi thăm mọi việc cũng là nhanh nhất.

Hai người lên nhận phòng ở xong , cũng không có kêu tiểu nhị mang cơm lên phòng ăn , mà là xuống lầu một dùng cơm .

Những người xung quanh khó tránh khỏi nhìn hai nam tử diện mạo bất phàm này nhiều lần , nhưng cho dù có đẹp cũng là nam nhân, cũng không phải mỹ nhân tiền đột hậu kiều ( dáng người chữ S) . Cho nên mọi người nhìn không bao lâu liền thu hồi ánh mắt đánh giá , nói đến chuyện của chính mình .

"Ai ai, các ngươi nghe nói gì không, Thái tử bị phế rồi. Hiện thời Hỏa Kỳ vương và Ưng Dực vương thế lực ngang nhau, không biết ai sẽ là Quốc quân đời tiếp theo đây." Có người cẩn thận nói.

"Chuyện quốc gia đại sự ngươi cũng dám nói ra , không muốn đầu rồi hả ?" Một người khác lập tức nhắc nhở.

"Ha ha, trời cao Hoàng Đế xa, thành Đông Liệt lại cách khá xa, sợ cái gì. Đến đến đến, muốn đánh cuộc một lần hay không , ai sẽ Quốc Quân đời tiếp theo của Đông Diệu quốc ta ." Người nọ bắt đầu thét to kêu gọi mấy người xung quanh đặt cược .

Thấy hắn nói có lý, mọi người cũng bắt đầu miệng không chừng mực , ào ào bắt đầu đặt cược .

Một người nói: "Ta đặt Ưng Dực vương, Ưng Dực vương Đoan Mộc Lôi Đình cương nghị tuấn mỹ, văn võ song toàn, so Thái tử Đoan Mộc Thiên Khung có bản lĩnh hơn."

"Cắt, Ưng Dực vương làm sao so được với Hỏa Kỳ vương Đoan Mộc Toái Phong. Ai chẳng biết Hỏa Kỳ vương luôn luôn chiêu hiền đãi sĩ, môn khách nhiều đếm không xuể, người người tài hoa hơn người. Theo ta thấy, tân Thái tử chắc chắn là Hỏa Kỳ vương!"

Lúc mọi người ào ào đặt cược , một nho sinh ăn mặc giống thiếu gia thở dài một tiếng, một bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép , " Bây giờ là lúc nào rồi , các ngươi không biết chuyện còn có thể ở chỗ này vui đùa ? !"

Những người khác nghe xong lập tức bất mãn , quát to nói: "Ngươi thư sinh kêu to cái gì,ngocthuybachdang die,n; da.nlze.qu;ydo/nn không phải là Thái tử bị phế sao, vốn Thái tử cũng không bằng Hỏa Kỳ vương và Ưng Dực vương, bị phế là chuyện tốt, chúng ta làm sao không có thể vui vẻ hả , ngươi nói xem nào ? !"

Nho sĩ kia tức giận đỏ mặt tía tai, "Các ngươi không biết gì cả , nếu triều đình sinh ra náo động , rất có khả năng bị quốc gia khác thừa dịp nhảy vào , đến lúc đó nước không giống nước , bốn bề bất ổn, dân chúng còn có thể trôi giạt khấp nơi!"

Mấy người dân chúng tìm niềm vui nghe xong lời này , sợ tới mức thở cũng không dám thở , trong đó một người ấp úng nói: "Ngươi thư sinh nói cũng quá đi thôi , bốn nước bình an vô sự nhiều năm , làm sao có thể nói đánh giặc liền đánh giặc?"

Nho sĩ hừ nói: "Một đám kiến thức thiển cận, nhiều lời với các ngươi thật vô ích !" Dứt lời, định phẩy tay áo bỏ đi.

Đúng lúc này, một thanh âm trong trẻo dễ nghe vang lên, "Vị công tử này nói đầy chí khí, sao không vào trong hoàng thành tìm nơi nương tựa ở chỗ Hỏa Kỳ vương hoặc Ưng Dực vương, ở trong này chẳng phải là nhân tài không được trọng dụng ."

Mọi người vừa thấy, người nói chuyện đúng là một trong hai nam tử mới vừa tới . Hắn đủng đỉnh bưng ly nước trà hớp một ngụm, ánh mắt thản nhiên đảo qua vị nho sĩ kia .

"Vị công tử này nói không sai, tại hạ đang chuẩn bị chạy tới Hoàng Thành tìm Hỏa Kỳ vương làm nơi nương tựa . Hiện thời bốn nước rối ren , đúng là lúc có thể làm lên đại sự ."

"Rối loạn ? Làm sao có thể rối loạn được ?" Công tử áo đen không chút để ý hỏi .

Nho sĩ nhìn hắn hẳn là người trong nghề , liền không nhịn được nhiều lời vài câu, " Lam Đằng hoàn hảo, không có xuất hiện dị trạng, nhưng là Hỏa Vũ và Tuyết Ly lại có chút khó giải quyết , nghe nói Liên Nguyệt công chúa của Tuyết Ly lại là yêu nghiệt chuyển thế, có người tận mắt nhìn đến Liên Nguyệt công chúa hóa thân thành yêu quái, hiện thời dân chúng Tuyết Ly đều thấp thỏm lo âu, ồn ào yêu cầu thiêu chết Liên Nguyệt công chúa..."

Công tử áo đen - - nữ giả nam trang Thủy Y Họa nghe xong lời này, khóe miệng lộ ra nụ cười trào phúng . Một đám đần độn, hơi chút là nghĩ đến thiêu chết người . Nàng rõ ràng nhớ được, ngày đầu tiên bản thân đến Tuyết Ly thiếu chút nữa đã bị lửa thiêu chết.

Thủy Y Họa gặp qua Thượng Quan Điệt Nhị , tự nhiên biết hắn không phải là Liên Nguyệt công chúa, lại càng không phải là yêu quái trong miệng dân chúng , mà là một trong hai người Song Hàng quỷ tử trong truyền thuyết . Nhưng Tứ hoàng tử Thượng Quan Điệt Nhị thế nào lại trở thành yêu quái đây ? Chẳng lẽ là đôi mắt màu xanh của hắn bị hạ nhân phát hiện , rồi sau đó bị đồn thành yêu quái rồi hả ?

Nho sĩ tiếp tục nói: "Hiện thời quốc quân Thượng Quan Huyền Minh và Duệ Vương Thượng Quan Huyền Mặc của Tuyết Ly bị việc này bức đến không thở nổi , triều đình rất nhiều đại thần đều khai tấu xử lý Liên Nguyệt công chúa, Thượng Quan Huyền Minh Long nhan giận dữ, chung quy không có nghe theo ý kiến của đại thần , nhưng là Thái hậu lại cực lực tán thành việc này. Thái hậu cùng hoàng thượng ý kiến không đồng nhất, đại thần cũng liền chia làm hai phái."

Thủy Y Họa nhẹ nhàng gõ hai lần ở trên bàn , buồn bực nói: "Lời đồn đãi không đáng tin , dân chúng chẳng lẽ đều tin tưởng?"

"Ai, huynh đài ngươi là không biết, nghe nói đêm đó, Liên Nguyệt công chúa ở Liên Dục cung phát cuồng , còn giết mấy người thị vệ, đôi mắt kia lại hiện lên màu xanh quỷ dị , khuôn mặt dữ tợn, hình đồng yêu ma, màn đêm buông xuống rất nhiều người đều chính mắt thấy, lại như thế nào là giả? Nghe nói hoàng thượng đều âm thầm xử tử những hạ nhân tận mắt nhìn thấy Liên Nguyệt công chúa phát cuồng . Sau này không biết tin tức này thế nào truyền ra ngoài, biến thành dân gian nhân tâm hoảng sợ, dân chúng oán niệm khá lớn."

Mới vừa rồi những người khác đánh đố hiển nhiên cũng là vừa nghe nói chuyện này , ào ào lộ ra biểu cảm khó có thể tin , nghe đồn Liên Nguyệt công chúa diện mạo xinh đẹp lại đa tài vậy mà là yêu quái chuyển thế? !

Thủy Y Họa nghe vậy, mày càng nhíu thật chặt, ngay từ đầu nàng còn không biết , hiện tại nghe xong lời này, mơ hồ cảm thấy là có người ở sau lưng động tay động chân. Đến cùng là ai? Ai biết thân phận của Thượng Quan Điệt Nhị , còn lợi dụng điểm này!

"Vậy Hỏa Vũ thì sao ? Hỏa Vũ đã xảy ra chuyện gì?" Thủy Y Họa bỗng nhiên có loại trực giác không tốt .

Nho sĩ này than một tiếng, "Ta còn tưởng rằng hai vị công tử đều giống ta quan tâm quốc gia đại sự, ai đoán được các ngươi cũng chỉ để ý đến chuyện bên ngoài."

"Đến cùng đã xảy ra chuyện gì? !" Quanh thân Thủy Y Họa không tự giác liền tỏa ra lãnh khí làm cho người ta sợ hãi .

Nho sĩ bị nàng bỗng nhiên chuyển biến sắc mặt liền phát hoảng, theo bản năng trả lời: "Quốc quân Hỏa Vũ bị thích khách đâm trọng thương, hiện thời nhất bệnh không dậy nổi, theo lý thuyết việc triều chính có thái tử tạm xử lý , nhưng là... Vài vị hoàng tử giống như nổi lên nội loạn, tình huống kỹ càng ta không rõ ràng, chỉ biết hiện tại tạm thời xử lý triều chính là Đại hoàng tử - - Nho vương Cơ Văn Kỳ."

Thủy Y Họa hai mắt đột nhiên trợn to, sao lại thế này? Hỏa Vũ đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Người tạm xử lý quốc sự lại là Nho vương không bắt mắt nhất !

"Vậy Viêm Đạm vương đâu , hắn không phải là hoàng tử hoàng thượng sủng ái nhất sao, hiện tại như thế nào rồi hả ?" Thủy Y Họa tận lực làm cho bộ dáng bản thân thoạt nhìn trấn định chút.

"Viêm Đạm vương? Nghe nói Viêm Đạm vương tháng trước mới hồi phủ, bỏ lỡ thời cơ tranh đoạt thế lực tốt nhất , hiện tại hình như đứng ở bên Nho vương ..."

Người nọ lại đem những chuyện tự mình biết nói một ít, rồi sau đó cáo từ đi khỏi khách sạn, xem bộ dáng là đi Hoàng Thành đầu nhập vào Hỏa Kỳ vương rồi.

Mấy người lúc trước lắm miệng lại cúi đầu bắt đầu nói nhỏ , Thủy Y Họa nhíu chặt mày lại , mãi cũng không có giãn ra.

Từ lúc nàng và Cơ Mộc Ly rời khỏi Hỏa Vũ đến bây giờ mới có gần hai tháng, không nghĩ tới bốn nước lại xảy ra nhiều biến cố lớn như vậy .

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio