Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

chương 102: bạch y họa , thật lâu không thấy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Giống như nhận thấy được có ánh mắt khác thường dừng ở trên thân mình, Đoan Mộc Toái Phong nhanh chóng quay đầu lại . Đáng tiếc, lọt vào trong tầm mắt chỉ là một ít tiểu thương mua bán , căn bản không có người kỳ quái nào.

Dừng một chút, Đoan Mộc Toái Phong lại quay lại , tiếp tục giá ngựa đi về phía trước . Hiện thời quan hệ của hắn và Đoan Mộc Lôi Đình đang rất căng thẳng, nhưng ở ngoài mặt vẫn duy trì thân cận . Nhưng Đoan Mộc Toái Phong biết, mối quan hệ này sớm hay muộn sẽ bị đánh vỡ, giống như bốn nước bây giờ , một khi thế cân bằng đã bị đánh vỡ, chiến tranh sớm hay muộn cũng sẽ bùng nổ.

Đợi cho người nọ giá ngựa đi xa , bên trong quán nhỏ có treo bảng hiệu bằng vải bạt có hai người chậm rãi đi ra , đúng là Thủy Y Họa và Bắc Đường Liệt.

"Đây là Đoan Mộc Toái Phong mà muội nói ?" Bắc Đường Liệt giọng điệu khẳng định.

Thủy Y Họa gật gật đầu, " Cũng may tránh nhanh , bằng không cảnh giác như hắn đã phát hiện ta rồi. Không biết hắn có còn nhớ bộ dạng cải trang của ta hay không , ta lại hi vọng hắn đã sớm quên . Nếu không một khi bị phát hiện, thật sự thảm ."

Bắc Đường Liệt nghe xong, nhịn không được cười khẽ một tiếng, " Cũng may sư muội lúc trước nữ giả nam trang . Nếu bây giờ mặc nữ trang xuất hiện trước mặt Hỏa Kỳ vương , nói không chừng Đoan Mộc Toái Phong sẽ coi trọng muội ."

Hơn một tháng ở chung cùng Bắc Đường Liệt , Thủy Y Họa đã phát hiện tính cách ác liệt của Bắc Đường Liệt . Mệt nàng ngay từ đầu còn cảm thấy vị sư huynh trên danh nghĩa này bản tính thanh lãnh cao quý giống cha nàng , ở lâu nàng mới phát hiện, Bắc Đường Liệt căn bản không phải là cao quý lãnh diễm, rõ ràng là ở cùng với cha nàng lâu, dần dần bị ảnh hưởng bản tính ít lời của Hiên Viên U Băng , lại thêm việc mấy vị trưởng lão và sư huynh đệ đều đối hắn đều có ý kiến, tính tình Bắc Đường Liệt mới dần dần bị áp chế thành như vậy.

Một khi Bắc Đường Liệt gặp được người không có bối phận hay ý đồ lại có thể cùng hắn tâm bình khí hòa nói chuyện , thì tính cách bị áp chế nhiều năm sẽ bộc phát ra .Mà Thủy Y Họa không thể nghi ngờ chính là một người như vậy .

"Được rồi, đừng ở đàng kia nghiến răng nghiến lợi, vẫn là sớm rời đi nơi thị phi này ." Bắc Đường Liệt thúc giục một câu, liền đi trước một bước ở phía trước.

"Dong dài." Thủy Y Họa bĩu môi.

Không nghĩ tới Bắc Đường Liệt thích ứng rất nhanh, hiện tại không cần nàng tự mình dẫn đường, bản thân Bắc Đường Liệt cũng có thể xác nhận phương hướng và tìm chỗ nghỉ trọ rồi . Phải biết rằng nơi này so với Cổ Cương vô cùng khác biệt . Nàng còn nhớ rõ ràng , lúc ban đầu khi Bắc Đường Liệt hỏi đường , bởi vì vận khí không tốt, gặp được một người muốn cho tiền mới nói , kết quả không có nhãn lực, bị người nọ hùng hùng hổ hổ một hồi cuối cùng cũng chẳng hỏi được cái gì . Nhưng là hiện tại, khả năng quan sát của Bắc Đường Liệt không thể không nói đã tăng lên đáng kể .

Hai người lẫn vào những người đi đường , đi hơn nửa ngày rốt cục tới cửa thành Hoàng Thành , chỉ cần ra khỏi cửa thành , đi thẳng về phía tây là rất nhanh có thể đến nước Hỏa Vũ .

Nhưng là Thủy Y Họa không nghĩ tới , lúc vào thành không có chuyện gì , nhưng đến khi ra khỏi cửa thành lại muốn kiểm tra nghiêm ngặt .

"Liệt sư huynh, lộ phí của chúng ta còn khoảng bao nhiêu ?" Thủy Y Họa thấp giọng hỏi.

Bắc Đường Liệt không rõ nàng vì sao đột nhiên hỏi chuyện này, nhưng vẫn trả lời chi tiết , "Dựa theo tiêu chuẩn khách sạn Liệt Tường thì chúng ta có thể ở thêm ba lần phòng thượng đẳng nữa ."

Bởi vì Bắc Đường Liệt đi rèn luyện , Hiên Viên U Băng quy định không thể mang nhiều ngân phiếu . Cho dù Hiên Viên U Băng yêu thương nữ nhi nhưng nữ nhi gả ra ngoài giống như bát nước hắt đi , mà nữ nhi này khuỷu tay sớm liền rẽ ra ngoài, Hiên Viên U Băng cũng chưa cho Thủy Y Họa dư thừa ngân phiếu .

"Sư muội vì sao đột nhiên hỏi chuyện ngân phiếu ? Theo ta tính , ngân phiếu thừa lại mặc dù không nhiều lắm, nhưng là cũng đủ chúng ta thuận lợi đến Hỏa Vũ ."

Thủy Y Họa nhìn mấy vệ binh gác thành bộ dáng hung hãn , không khỏi day trán, thở dài: " Một lát nữa sư huynh sẽ biết." Đau lòng quá , lại phải tiêu thêm bạc . Thủy Y Họa tính toán sau khi trở lại vương phủ nhất định phải lấy tài sản của Cơ Mộc Ly chuyển thành sở hữu của nàng .

Đến phiên hai người Thủy Y Họa cùng Bắc Đường Liệt , thủ vệ vệ binh rõ ràng cảnh giác lên, làm cho trong lòng Thủy Y Họa cảm giác khó hiểu .

"Hai người các ngươi là từ đâu đến, lại muốn đi nơi nào, mục đích là gì?" Trong đó một binh lính vẻ mặt dữ tợn trừng một đôi mắt nhỏ đầy khôn khéo hỏi.

Thủy Y Họa lập tức cười hề hề trả lời: "Hai vị , ta cùng đại ca từ thành Đông Liệt mà đến,d.dal..q/đôn ngocthuybachdang muốn đến tìm thúc phụ làm vải dệt ở Hỏa Vũ để nương tựa ." Nói xong , liền đem hai thỏi bạc trong tay vụng trộm nhét vào trong tay của hắn.

Người nọ ngay cả mày cũng không nhíu lại đã đem bạc thu vào trong tay áo , ngay sau đó lại lập tức quát to : "Hai người này nói dối là dân thành Đông Liệt , kì thực là mật thám của nước Tuyết Ly phái tới , các huynh đệ, mau bắt hai người kia lại!"

Thủy Y Họa trong nháy mắt sững sờ rồi.

Mẹ kiếp , đúng là tiền mất tật mang ! Đến cùng là lỗi ở chỗ nào rồi hả ?

Lời này vừa ra, những binh lính tuần tra ở cửa thành đều vây quanh đi lại, đầu trường thương đều chỉ vào hai người.

"Sư muội, có nên động thủ không ?" Bắc Đường Liệt thấp giọng hỏi, trong mắt lại lóe lên hưng phấn , cặp mắt trong suốt yên lặng kia lúc này rõ ràng nổi lên gợn sóng.

Thủy Y Họa nhịn xuống xúc động muốn mắng người , người này sẽ không phải là lần đầu tiên ra tay đánh người đi, cho nên có vẻ kích động như thế ?

Thủy Y Họa đang muốn gật đầu , chợt quét đến người phía sau đuổi đi lên , sắc mặt đột biến, vội vàng hướng hắn lắc lắc đầu, ánh mắt liếc về phía sau hắn .

Bắc Đường Liệt hiểu ý, vừa quay đầu lại liền hiều nguyên nhân.Cách đó không xa, một người cưỡi con ngựa cao to mà đến, đúng là Hỏa Kỳ vương Đoan Mộc Toái Phong. Chẳng qua , người này thế nào đến cửa thành rồi hả ?

Cùng với tiếng hí dài của ngựa , Đoan Mộc Toái Phong ghìm ngựa ngừng lại, nhìn phía bên này.

Binh lính tuần tra cùng thủ vệ nhìn thấy người tới, liền vội cúi đầu hành lễ, "Tiểu nhân gặp qua Hỏa Kỳ vương Điện hạ!"

"Đã nhiều ngày có thấy người khả nghi ?" Đoan Mộc Toái Phong cưỡi ngựa đến gần một chút , vừa khéo đứng ở phía sau Thủy Y Họa và Bắc Đường Liệt , cũng may Thủy Y Họa đưa lưng về phía hắn, hai người cũng không có mặt đối mặt.

Người thu bạc của Thủy Y Họa giống như là sợ Thủy Y Họa chỉ chứng hắn thu hối lộ, vội vàng đứng ra nói: "Bẩm điện hạ, tiểu nhân vừa rồi vừa vặn phát hiện hai người khả nghi , tiểu tử này còn tưởng lấy bạc hối lộ tiểu nhân, cũng may tiểu nhân kịp thời phát hiện hai người này dị thường, mới không có làm cho bọn họ ra khỏi cửa thành."

" Hả ?" Đoan Mộc Toái Phong nhíu mày, lưu loát xoay người xuống ngựa, ánh mắt dừng ở hai người áo đen trước mắt , càng là ở trên gáy Thủy Y Họa nhiều hơn .

Thủy Y Họa chỉ cảm thấy gáy mình nóng rực , trái tim đập liên hồi . Hay là tên biến thái Đoan Mộc Toái Phong nhận ra nàng ?

Lúc này nàng lại không có vẽ lại lông mày , trên người cũng không có quấn vải , nhìn xem chính là một thiếu niên yếu đuối , rõ ràng kém hơn Bạch Y Họa rất nhiều , Đoan Mộc Toái Phong không đạo lý liếc thấy nhận ra được .

Nghĩ vậy , Thủy Y Họa kiên cường đứng thẳng người .

Binh lính thủ vệ lập tức đem bạc trong tay áo trình lên, cung kính nói: "Mời Điện hạ xem qua, đây là bạc mà tiểu tử này ý đồ hối lộ tiểu nhân ."

Đoan Mộc Toái Phong không có đi tiếp, nhìn lướt qua sau, ánh mắt đột biến sắc bén, "Ở trước mặt bản vương cũng dám ăn nói lung tung, quả thực là muốn chết! Người tới, soát người cho bổn vương ."

Binh lính này hiển nhiên không dự đoán được , nhất thời sợ tới mức chân đều nhuyễn, cầu xin tha thứ nói: "Vương Gia, tiểu nhân biết sai, cầu Vương Gia khai ân!"

Trong lúc hắn cầu xin tha thứ , có hai tiểu binh khác đã từ trên người hắn lục xoát được rất nhiều bạc , tổng cộng lại có hai mươi lượng.

Đoan Mộc Toái Phong cũng chưa nhìn người nọ liếc mắt một cái, trầm giọng nói: "Tha đi xuống đánh quân côn, nếu có tái phạm, trực tiếp xử tử." Nói xong lời này, ánh mắt sắc bén đảo qua những thủ vệ binh lính khác .

Cho dù không nói gì nữa, trong lòng mọi người cũng biết rõ .Những thủ vệ binh lính lấy bạc của dân không chỉ một người này , chẳng qua người này xui xẻo lại đụng phải Hỏa Kỳ vương mà thôi . Hỏa Kỳ vương đây là giết gà dọa khỉ !

Nói cứng sau, Đoan Mộc Toái Phong giục ngựa quay đầu đi khỏi cửa thành, Thủy Y Họa nghe được tiếng vó ngựa xa dần , trong lòng hơi hơi nhẹ nhàng thở ra. Thủ vệ binh lính vừa bị cảnh cáo một phen, tự nhiên không dám lại tùy tiện oan uổng người dân thấy tướng mạo Thủy Y Họa và Bắc Đường Liệt đường đường, không giống mật thám, liền thả bọn họ đi .

Thủy Y Họa cùng Bắc Đường Liệt hai người liếc nhau, bước nhanh đi về phía cửa thành . Mắt thấy đã đi qua cửa thành, cách đó không xa bỗng nhiên có một đội binh lính đi tới , người cầm đầu hét lớn một tiếng, "Hỏa Kỳ vương có lệnh, giữ hai người này lại !"

Thủy Y Họa vừa nghe lời này thấy không ổn, liền túm lấy Bắc Đường Liệt chạy về hướng cửa thành , ai đoán được vừa chạy liền coi như thừa nhận mình là mật thám ,binh lính tuần tra vừa rồi còn chưa tán đi cũng đồng loạt nhìn đi lại.

"Sư muội, bọn họ vì sao lại nói rằng ta là mật thám của Tuyết Ly ?" Bắc Đường Liệt cho dù đang ở hiểm cảnh , vẫn tò mò hỏi một câu . Hiện thời đến Trung nguyên , phàm là những việc không hề biết , hắn đều sẽ thỉnh giáo Thủy Y Họa.

Thủy Y Họa đá văng ra hai binh lính đang nhào lên , liếc hắn một cái nói: "Ta nào biết , chẳng lẽ là bởi vì chúng ta ăn mặc không giống bình thường? Đã bảo sư huynh thay áo bào khác , ngươi chết cũng không chịu."

Bắc Đường Liệt mỉm cười, "Mặc nhiều năm như vậy, bỗng nhiên thay áo khác thấy không quen. Đã như vậy, lần sau ta sẽ nghe lời muội đổi áo khác ."

Thủy Y Họa không nghĩ tới hắn lại tin là thật , vừa rồi rõ ràng là nàng nói vớ vẩn . Nhóm người này làm sao có thể vì bọn họ ăn mặc mà giữ lại , rõ ràng có người chỉ thị.

Tên biến thái Đoan Mộc Toái Phong này !

" Nếu không đưa tay chịu trói, đừng trách bổn vương ra ngoan chiêu ." Đội ngũ binh lính chậm rãi tránh ra một con đường, người vừa đi rồi quay lại lúc này ngồi ở trên con ngựa cao to , lạnh lùng nhìn chằm chằm hai người đang phản kháng .

Dựa vào bản lĩnh của Thủy Y Họa , muốn xông ra vòng vây quả thực dễ dàng, ở Cổ Cương một tháng, phụ thân Hiên Viên U Băng chẳng những làm cho nàng học tập cổ độc cổ thuật, còn tặng cho nàng hai cuốn bí kíp võ công tương xứng với thể chất bản thân , chỉ trong vòng một tháng , nàng liền luyện được sáu bảy thành, võ công cùng khinh công đều tiến bộ thần tốc.

Nhưng Bắc Đường Liệt lại khác , người này tuy có sư phụ Hiên Viên U Băng chuyện gì cũng biết , nhưng hắn thân là người Cổ Cương , thuở nhỏ lấy luyện chế cổ độc cổ thuật làm mục đích , còn chuyện nội công tâm pháp và võ công cũng chỉ là những lúc rảnh rỗi không có chuyện gì làm mới luyện hai canh giờ .Nếu so với cao thủ võ lâm ở Trung nguyên , quả thật chỉ là con tôm nhỏ .

Hiện thời Bắc Đường Liệt tuân theo sư mệnh đến Trung nguyên rèn luyện , không được tùy tiện vận dụng cổ thuật cùng cổ độc, bằng không sẽ bị cướp đoạt tư cách đi Trung nguyên rèn luyện . Thủy Y Họa mang theo “con riêng” võ công chỉ có thể tính là trung đẳng , băn khoăn cũng càng lúc càng lớn.

Nếu là Đoan Mộc Toái Phong làm cho cung thủ bắn tên, cho dù nàng có thể tránh được vậy còn Bắc Đường Liệt thì sao ? Tốt xấu cũng coi như tiện nghi sư huynh, cũng không thể bỏ lại hắn .

"Sư huynh, đừng đánh nữa ." Thủy Y Họa ngừng tay, thản nhiên phun ra một câu.

Bắc Đường Liệt nghe vậy thu tay, trong lòng hơi có chút cảm khái. Lần đầu dùng võ công đánh nhau , lại có chút cảm giác đê mê, khó trách Trung nguyên có rất nhiều cao thủ võ lâm thích khiêu chiến người khác. Loại cảm giác này thật sự là không sai.

Nếu Thủy Y Họa biết được suy nghĩ trong lòng hắn , xác định muốn phun ra một búng máu. Nàng vì hắn suy nghĩ không thể không đưa tay chịu trói, nhưng là hỗn đản này trong đầu suy nghĩ cái gì ? !

Nhìn hai người bị binh lính vây quanh , khóe miệng Đoan Mộc Toái Phong cong lên.

Hai người này đều mặc áo bào màu đen , nhưng ánh mắt của hắn lại rơi thẳng xuống trên người Thủy Y Họa . Lúc này người nọ cúi đầu, hiển nhiên là tránh né Đoan Mộc Toái Phong đánh giá.

"Thật lâu không thấy , Bạch, Y, Họa."

Thủy Y Họa xác định bản thân nghe thấy tiếng nghiến răng nghiến lợi từ trong lời nói của hắn .

"Bổn vương tìm ngươi tìm thật đúng là vất vả, không nghĩ tới ngươi tự động tìm tới cửa rồi." Đoan Mộc Toái Phong khẽ cười nói.

Mà Thủy Y Họa xem ra, tươi cười có chút lạnh lẽo.

Lặng im một lát, thiếu niên vẫn cúi đầu chậm rãi ngẩng đầu lên , nhìn về phía nam tử cao to trên ngựa . Hắn mặc một thân áo bào màu tím , chân đi ủng màu đen , mũ ngọc chùm lấy tóc , có thể nói phong lưu phóng khoáng, anh tuấn nhiều vẻ, nhưng tại trong mắt người nào đấy đây chính là một tên biến thái.

Thiếu niên áo đen có chút sợ hãi theo dõi hắn , một đôi mắt ướt mênh mông, thoạt nhìn vô tội lại đáng thương, cả người giống như một con nai con nơm nớp lo sợ.

"Gia huynh nói với ta, hắn vô ý chọc giận Hỏa Kỳ vươn của nước Đông Diệu , bảo ta tránh đi Hoàng Thành , ta còn tưởng gia huynh nói đùa, không nghĩ tới là thật." Giống như là nổi lên dũng khí nói xong một câu này, thiếu niên lại lập tức cúi đầu xuống tránh ở sau lưng Bắc Đường Liệt .

Trên mặt Đoan Mộc Toái Phong hơi có chút đắc ý , sau khi nhìn đến cảnh tượng này , bỗng chốc tan thành mây khói. Sau lại cẩn thận đánh giá người nọ , Đoan Mộc Toái Phong cả người đều cứng đờ.

Người nọ đâu phải Bạch Y Họa ? Bộ dáng ngượng ngùng , lông mi cong vút, miệng nhỏ hồng nhuận . . Người này rõ ràng chính là một tiểu nha đầu lớn lên giống Bạch Y Họa !

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio