Ngoảnh Mặt Lại Thấy Người Thương

chương 82: hành hạ đến chết

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đến buổi trưa, Cảnh Luân lái xe về nhà, đi vào bếp thấy đồ ăn để trên bàn sẵn mà không thấy vợ mình đâu.

Lệ Văn để quên đồ ở nhà, chạy về lấy thì bắt gặp con trai từ bếp đi ra, ngó qua ngó lại.

“Oắt con, tìm gì thế??”.

“Con thấy dọn cơm sẵn trên bàn mà không thấy vợ con đâu”.Con trai ngoan trả lời.

Lúc nãy nói con dâu ở nhà vứt cái suy nghĩ ấy, không lẽ đi ra ngoài vứt?.

“Chắc con bé trên lầu,mà này,anh giữ vợ anh cho chặt,đừng có làm gì có lỗi với nó rồi nó muốn li dị là tiêu đời nhà anh nghe chưa??!”.Bà mẹ phải nhắc nhở con trai.

Cảnh Luân ngạc nhiên,làm là làm cái gì??.

“Làm gì mẹ??”.Không hiểu lời mẹ nói.

Bà mẹ lắc đầu ngao ngán thằng con trai ngoan ngốc nghếch.

“Nãy tôi với vợ anh ngồi nói chuyện với nhau, con bé nói tôi là nếu sau này hai vợ chồng anh không ở bên nhau nữa, muốn li dị thì tôi không được trách anh!”.Hạnh phúc con trai ưu tiên hàng đầu.

Li dị sao??Ngàn vạn lần sẽ không có chuyện đó, anh lại càng không!.

“Cổ nói như vậy thiệt hả mẹ, có lừa con không đấy??”.

Đã ngốc nghếch rồi còn chậm tiêu, không tin tưởng mẹ mình.

“Tôi là mẹ anh, tôi ở không quá đi lừa anh à??!.Nhớ lời tôi nghe chưa,đi đây!!”.Nói thêm cũng vậy,Lệ Văn tới bàn trà lấy điện thoại, dòm con trai một chút, thấy nó đứng đơ suy nghĩ.

Hiểu Lam trên lầu nghe tiếng, để kịch bản trên giường, chạy xuống nhà thấy chồng đang đứng, mặt không vui nhíu mày.

“Luân,anh sao thế??”.Hiểu Lam nắm tay anh xoay qua người cô.

”Em muốn li dị với anh sao??”.

“Sao….sao anh biết??”.Hiểu Lam sợ hãi nói lắp.

Cảnh Luân nghe xong, cắn môi dưới, hai tay nắm hai bả vai cô đẩy cô vào tường.Anh dùng lực rất vừa phải nên không làm đau cô.

“Lam nhi,nói với anh đó không phải là điều em muốn đi!!.NÓI CHO ANH!!”.Điên thật rồi.

“Em chỉ nói với mẹ là nếu như,tương lai em có muốn li dị với anh thì mẹ sẽ không trách chúng ta!”.Hiểu Lam đối diện đôi mắt anh,cô có thể cảm nhận anh đang tức giận lẫn đau đớn.

“Dù là nếu như hay chắc chắn sẽ như vậy thì em đợi anh chết đi rồi hãy nghĩ tới li dị!!”.Cảnh Luân gằn giọng,lực siết tăng lên.

Bây giờ cô không biết phải phản bác lại anh như thế nào, lúc sáng cô không nên nói với mẹ chồng, dù gì bà ấy cũng là mẹ ruột của anh, bà ấy sẽ không để cho con trai mình bị tổn thương.

“Không li dị,không li dị gì hết, được chưa??.Đi ăn!”.Hiểu Lam không muốn anh tức giận thêm, giơ tay mình lên vai,gỡ tay anh định kéo anh vào nhà bếp thì anh lại nói tiếp.

“Hứa với anh đi,Lam nhi….rằng sẽ không có chuyện đó xảy ra,chúng ta vẫn ở bên nhau..”.Cảnh Luân cúi đầu, giọng nói đầy sự năn nỉ,cầu xin.

Anh muốn em phải như thế nào đây, Luân,không li dị với em, anh sẽ giam cầm,hành hạ em đến chết phải không??.

Hết chương

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio