Chương Người bí ẩn trong bóng tối
Bạch Nhược Hy hơi sững sờ chấn
động.
Giọng nói này rõ ràng là dùng máy
biến âm. Nhưng người đàn ông tự
xưng là anh này rốt cuộc đã bao
nhiêu tuổi rồi?
Bạch Nhược Hy tằng hắng, dè dặt
hỏi: “Xin hỏi, anh bắt tôi đến chỗ
này là có chuyện gì sao?”
“Người đẹp cảm thấy thế nào?” Gã
cười cười hỏi ngược lại.
Bạch Nhược Hy cảm thấy người này
rất thoải mái.
Cô nghĩ nghĩ rôi phân tích: “Tôi chỉ
là một người nghèo có thân phận
đặc biệt hơn một chút mà thôi, cho
nên anh không phải vì tiền. Nơi này
Chương Người bí ẩn trong bóng tối
tối tăm ẩm mốc, khiến người ta cảm
thấy không thoải mái cũng không
phải là muốn mạng người. Tôi đoán
không ra mấy anh có mục đích gì.”
Gã cười: “Ha ha, xem ra còn rất bình
tĩnh đó. Phân tích không sai. Quả
thật tao không phải vì tiền, vì sắc,
càng không muốn làm hại đến tính
mạng của mày.”
Bạch Nhược Hy nheo mắt, từ từ
thích ứng với bóng tối. Ánh mắt cô
trở nên sắc bén, yếu ớt nhìn vào
bóng tối trước mặt.
Mơ mơ hồ hồ thấy được vài bóng
người cao lớn.
Gã đàn ông tiến về phía trước hai
bước, nhẹ giọng nói: “Người đẹp,
trên người mày có phải có miếng
Chương Người bí ẩn trong bóng tối
ngọc màu đỏ hình cỏ bốn lá
không?”
Miếng ngọc màu đỏ?
Thứ đầu tiên mà Bạch Nhược Hy
nghĩ đến là “Vĩnh Hằng”, chính là
mảnh ngọc vô giá mà Kiều Huyền
Thạc tặng cho Doãn Nhụy.
Cô không thừa nhận nhưng cũng
không phủ nhận.
Cô hỏi quanh co: “Anh muốn miếng
ngọc đó làm gì?”
“Chỉ cần trả lời có ở trên người mày
hay không thôi?”
Bạch Nhược Hy tự tin nói: “Tôi đoán
anh chắc đã lục soát người tôi rồi.
Anh hỏi vấn đề này không phải là có
Chương Người bí ẩn trong bóng tối
chút dư thừa sao?”
Gã đàn ông sững người, giọng nói
trở nên sốt ruột: “Đàn bà thông
minh thường có một đặc điểm, đó
chính là vô cùng đáng ghét.”
Bạch Nhược Hy sợ chọc anh tức
giận nên lập tức cẩn thận trả lời:
“Không ở trên người tôi.”
Gã sốt ruột hỏi: “Ở đâu?”
“Tôi không biết.”
“Ha ha ha… Gã đột nhiên cười lớn.
Tiếng cười âm u quái dị, qua một
hồi mới nói: “Đừng có đùa tao. Mày
không có tư cách nói dối. Nếu mày
không giao Vĩnh Hằng ra thì để
mạng lại đây đi.”
Chương Người bí ẩn trong bóng tối
Trong lòng Bạch Nhược Hy run lẩy
bẩy. Cả người căng thẳng run lên
từng đợt, khó khăn hít từng ngụm
không khí ít ỏi phát mùi ẩm mốc,
nghĩ cách để thoát thân.
Cái gã đàn ông này muốn Vĩnh
Hằng sao?
Tại sao lại muốn sợi dây chuyền
không thuộc về cô chứ? Bởi vì giá trị
của nó sao?
Trong lúc Bạch Nhược Hy còn đang
trâm tư suy nghĩ, gã liền tự hỏi tự
trả lời: “Tao hao phí hết mười mấy
năm mới biết nó vẫn luôn ở trong
tay Kiều Huyền Thạc. Bây giờ tao
không có cách nào lấy món đồ đó
từ tay nó nhưng tao biết nó sẽ giao
cái này cho vợ nó. Mà mày… Bạch
Nhược Hy đã thành vợ nó rồi…
Chương Người bí ẩn trong bóng tối
“Anh ấy không có đưa cho tôi.” Bạch
Nhược Hy lập tức đáp lại, ngắt lời
anh.
Điều khiến cô cảm thấy sợ hãi là
người đàn ông này không trẻ tuổi
như cô đoán. Gã đã tốn mười mấy
năm tìm một sợi dây chuyền. Điêu
này nói rằng tuổi tác gã đã không
còn nhỏ nữa.
Càng đáng sợ là người đàn ông này
lại quen thuộc với bọn họ.
“Còn chưa giao cho mày?” Giọng
điệu gã rất kinh ngạc.
Bạch Nhược Hy nghe ra được từ
trong lời gã. Bởi vì không có cách
nào giành được sợi dây chuyền từ
trong tay Kiều Huyền Thạc cho nên
gã mới đợi nó tới tay cô rôi mới đi
Chương Người bí ẩn trong bóng tối
CưƠp V
Đáng tiếc, cô quả thật là vợ anh
nhưng sợi dây chuyền lại ở trong tay
của Doãn Nhụy.
“Đúng vậy, còn chưa giao cho tôi.
Các người hành động quá sớm rồi.”
Bạch Nhược Hy nuốt một ngụm
nước bọt, vừa đói vừa khát khiến
giọng nói của cô trở nên vô lực. Cô
nghiêm túc thừa nhận: “Hy vọng các
người thả tôi ra. Nếu như có một
ngày anh ấy giao dây chuyền cho
tôi, tôi sẽ đưa cho mấy người vô
điều kiện. Trong mắt tôi, tính mạng
mới là đáng quý nhất. Mấy thứ vàng
bạc châu báu kia tôi không để ý
chút nào.”
“Mày nghĩ tao sẽ tin mày sao?” Gã
lạnh lùng hỏi ngược lại.
Chương Người bí ẩn trong bóng tối
“Đúng vậy.’ Bạch Nhược Hy vội vàng
gật đầu: “Anh sẽ tin tôi. Bởi vì tôi ở
ngoài sáng, anh ở trong tối. Cho dù
thả tôi đi, thân phận của anh cũng
sẽ không bị lộ. Tôi chính là mồi câu
của anh, thả mồi câu cá mà thôi.
Cho đến ngày Kiều Huyền Thạc giao
đồ cho tôi, tôi sẽ mau chóng đưa nó
cho anh.”
“Mau chóng?” Gã cười khẩy một
tiếng, cảm thấy không thể tưởng
tượng được mà lặp lại lần nữa:
“Mày sẽ mau chóng giao Vĩnh Hằng
cho tao?”
“Ừ, mau chóng cho anh.” Bạch
Nhược Hy đã hoảng sợ tới mức nói
năng hết lời. Nhân lúc gã dao động
cô liên tiếp tục thuyết phục: “Nếu
như bây giờ anh hại tôi, Kiều Huyền
Thạc không lấy vợ nữa thì cả đời
Chương Người bí ẩn trong bóng tối
này của anh cũng khó có được thứ
mình muốn từ tay một người đại
tướng nắm binh quyền của cả nước.
Nếu hiện tại anh gọi điện dùng cách
thức của bọn bắt cóc mà đòi trao
đổi Vĩnh Hằng, tôi tin không tới hai
ngày người của anh sẽ chết hết.”
“Ha ha ha… Gã sảng khoái cười lớn.
Giọng cười vang vọng khắp không
gian.
Bạch Nhược Hy phát hiện nơi này
có thể là một cái động.
Giọng cười đã được xử lý bằng máy
biến âm lại trở nên đáng sợ như vậy,
khiến người khác tóc tai dựng đứng.
Sau khi cười lớn hồi lâu mới dừng
lại.
Chương Người bí ẩn trong bóng tối
Bạch Nhược Hy phát hiện gã đàn
ông kỳ lạ này rất thích cười. Hơn
nữa còn thích cười rất sảng khoái
nữa.
Im lặng hồi lâu, người bí ẩn mới nói:
“Tao có thể thả mày ra ngoài. Nếu
như mày dám nói với Kiều Huyền
Thạc chuyện này, tao sẽ lập tức giết
mày ngay. Mày phải biết, xung
quanh Kiều Huyền Thạc không thiếu
người của tao. Chỉ cần mày hó hé
một cái, tao đều có thể biết được rõ
ràng.
Bạch Nhược Hy lập tức trả lời: “Tôi
hiểu. Tôi sẽ không nói cho bất cứ
người nào. Châu báu sao so được
với tính mạng. Cho nên anh căn bản
không cần lo lắng tôi làm gì. Chỉ cần
Vĩnh Hằng tới tay, tôi sẽ lập tức giao
nó cho anh.”
Chương Người bí ẩn trong bóng tối
“Thả nó đi.” Gã nghiêm khắc ra lệnh.
Bạch Nhược Hy cả kinh, sững sờ tại
chỗ.
Thật sự dễ dàng như vậy sao?
Tiếng bước chân từ từ rời đi, Bạch
Nhược Hy gấp gáp gọi với theo: “Tới
lúc đó tôi liên lạc với anh bằng cách
nào?”
Vẫn không có ai trả lời.
Tiếng bước chân càng lúc càng xa.
Bạch Nhược Hy cảm thấy có người
dùng tay giữ đầu cô. Sau đó lấy
miếng vải tẩm thuốc bịt miệng và
mũi cô lại.
Đầu óc cô bắt đầu mê muội.
Chương Người bí ẩn trong bóng tối
Lúc ý thức từ từ biến mất, một
giọng đàn bà lạnh lùng đầy oán
giận, giống như linh hôn như có như
không truyền lại.
“Không thể giao Vĩnh Hằng cho tên
ma quỷ này… Hắn đã cướp được
Vĩnh Sinh và Bất Diệt…
“Không thể giao Vĩnh Hằng cho
hắn…”
Bạch Nhược Hy từ trong cơn
choáng váng gắng gượng mở mắt,
dùng ý thức mạnh mẽ của bản thân
cố sức duy trì sự tỉnh táo. Dường
như cô nghe thấy giọng của một
người phụ nữ.
Cảm giác như ở ngay kế bên cô, lại
có vẻ như là âm thanh từ ngàn dặm
truyền lại, thấp thoáng như có như
Chương Người bí ẩn trong bóng tối
không.
Cô sợ ma nhưng cô tin thế giới này
không có ma. Cho nên nhất định
trong bóng tối còn có một người
phụ nữ khác.
Thế nhưng cho dù cô có cố gắng
chịu đựng thế nào cũng không chịu
nổi tác dụng của thuốc. Cuối cùng
vẫn chìm vào hôn mê.
Trăng sáng chiếu rọi khắp bầu trời
quang đãng, vạn vật yên tĩnh.
Đêm, yên lặng đến đáng sợ.
Bạch Nhược Hy cảm thấy đầu óc
lâng lâng khó chịu, mắt mở không
lên nhưng lại nghe thấy tiếng ve rả
rít bên tai.
Chương Người bí ẩn trong bóng tối
Cô rất mẫn cảm với âm thanh, thậm
chí còn nghe thấy tiếng gió thổi xào
xạc qua ngọn cỏ.
Cô từ từ mở mắt.
Phản chiếu trong ánh mắt là bầu
trời đen kịt đây sao. Trăng sáng
chiếu rọi khắp nơi.
Cứ như vậy mà nhìn trời, thật sự rất
đẹp.
Giác quan của cả người từ từ trở lại.
Cô cảm thấy bên dưới là cỏ. Những
ngọn cỏ nhỏ trở thành tấm thảm.
Nhớ lại những chuyện đã xảy ra
trong đầu, trong lòng cô giật thót
ngồi bật dậy.