Chương Giải thích
Giọng nói của Bạch Nhược Hy mắc
trong cổ họng. Cô liều mạng lắc
đầu. Nước mắt che mờ cả tâm mắt.
Giọng nói khàn khàn thì thào: “Tại…
tại sao… hận em?”
Kiều Huyền Thạc không trả lời,
ngẩng đầu nhìn vào mắt cô. Ánh
mắt anh lạnh lùng mà có tia máu,
mơ hồ có nước nhưng lời nói ra vẫn
tuyệt tình như cũ: “Đây là lần cuối
cùng tôi cảnh cáo cô. Trừ chồng
của cô ra, cô cách xa mấy thằng
đàn ông khác một chút. Nếu
không…
Giọng nói của anh bất giác dừng lại.
Đột nhiên anh nắm chặt tay đấm
mạnh về phía trước. Tốc độ và khí
thế dũng mãnh như hổ dọa cô sợ tới
nỗi nhắm nghiền hai mắt.
Chương Giải thích
“A „
Cô kêu lên một tiếng, hai vai run rẩy
mà tiếng gió sắc bén lại chỉ cách gò
má cô hai centimet.
Âm một tiếng. Tiếng xương răng rắc
lọt vào trong tai. Âm thanh đó khiến
gai ốc cả người đều nổi lên.
Cả người Bạch Nhược Hy từ từ co
lại, nước mắt càng rơi xuống má dữ
dội. Cô cứ tưởng Kiều Huyền Thạc
muốn đánh cô nên nhịn không được
mà sợ tới nỗi rơi lệ.
Giọng nói tuyệt tình của Kiều Huyền
Thạc vang lên: “Nếu không… tôi sẽ
khiến cô sống không bằng chết.”
Vừa dứt lời, anh liền lui về phía sau
một bước, bỏ hai tay đang nắm chặt
Chương Giải thích
xuống. Anh nhìn cả người Bạch
Nhược Hy đang run rấy, sợ tới nỗi
khóc thành tiếng mà cũng đau đớn
tới ngạt thở. Anh ngẩng đầu nhìn
trân nhà hít thở, rồi lại hít thở sâu.
Trong không khí phảng phất mùi
của nước mắt và mùi tanh của máu.
Anh xoay người, không hề do dự mà
ra khỏi cửa.
Bạch Nhược Hy yếu ớt mở mắt.
Tầm mắt mơ hồ nhìn thân ảnh lạnh
lùng của Kiều Huyền Thạc, tim đau
như dao cắt.
Đột nhiên cô cả kinh, căng thẳng
tiến về phía trước một bước, khóc
thành tiếng: “Anh…” Chữ ba còn
chưa kịp nói ra khỏi miệng, cô đã
dùng hai tay ôm miệng, sợ hãi mà
Chương Giải thích
nhìn nắm tay đầy máu của anh.
Từng giọt từng giọt rơi xuống đều là
vết máu mà anh để lại.
Nhìn thấy máu, nước mắt cô càng
rơi lã chã không ngừng.
Cô quay đầu lại nhìn bức tường.
Trên tường không sứt mẻ gì nhưng
lại dính đầy máu, khiến người nhìn
thấy mà kinh.
“Hức hức… Cô sắp khóc thành
tiếng rồi. Hai tay bịt miệng, lúng
túng đuổi theo ra ngoài. Thế nhưng
chạy được hai bước lại phát hiện
trên người vẫn còn quấn khăn tắm,
thế là lại quay trở về.
Cô choáng váng ngã xuống giường.
Ánh mắt vô hồn, không có tiêu cự
Chương Giải thích
nhìn vào vết máu trên tường. Nước
mắt từng giọt từng giọt rớt xuống
giường. Tim lại đau đớn từng cơn,
đau tới nỗi lồng ngực đều sắp nứt
ra.
“Chuyện âm hiểm nhất mà Kiều
Huyền Thạc tôi từng làm là biến cô
thành vợ tôi. Cô nhất định không
biết tôi hận cô đến mức nào.”
Giọng nói của Kiều Huyền Thạc vẫn
còn lảng vảng bên tai giống như
tảng đá ngàn cân ép cô thở không
nổi.
Cô thật sự không biết anh hận cô
đến mức nào.
Cô chỉ biết anh đã hiểu lầm quá
nhiều mà thôi. Cô và Kiều Huyền
Hạo chưa từng lên giường với nhau,
Chương Giải thích
chỉ là cái ôm thân tình thông thường
mà thôi. Tại sao anh lại có suy nghĩ
như vậy?
Lần trước lúc cô và anh thiếu chút
nữa xảy ra quan hệ, anh cũng nói cô
không phải là lần đầu tiên.
Rốt cuộc là lý do gì mà khiến anh lại
hiểu lầm như vậy? Loại chuyện này
không hề có bằng chứng gì mà vẫn
bị người ta bôi nhọ. Sự trong trắng
của cô sao lại có thể dễ dàng bị
nghi ngờ như vậy chứ?
Hơn nữa người đàn ông hiểu lầm cô
còn là người cô quan tâm nhất.
Bạch Nhược Hy nhìn vết máu trên
tường từ từ khô lại, cô mới đưa tay
ra lau nước mắt, rôi mau chóng bò
dậy.
Chương Giải thích
Ngôi trên giường im lặng hồi lâu, cô
mới lập tức đứng lên, vừa lau nước
mắt vừa đi đến bên cạnh bức tường,
cũng nhặt bộ đồ đánh rơi hồi nấy
lên.
Cô mau chóng thay đồ rồi tìm thuốc
mỡ và băng mà Kiều Huyền Thạc
đưa cho mình trước kia. Sau đó vội
vàng xông ra ngoài, chạy về phía
phòng Kiều Huyền Thạc.
Cô đứng trước cửa phòng gõ vài
cái. Không hề nghe thấy bên trong
có bất cứ tiếng động gì, lúc này cô
mới trực tiếp đẩy cửa tiến vào.
Bạch Nhược Hy khóa cửa rồi đi vào
giữa phòng.
Xa xa đã nhìn thấy Kiêu Huyền Thạc
vắt ngang nửa người trên giường,
Chương Giải thích
hai chân chạm đất. Một tay che mắt
còn tay đang bị thương chìa ra khỏi
chiếc giường.
Từng giọt từng giọt máu rơi xuống
từ mu bàn tay anh. Trên sàn cũng
đã nhỏ đầy máu tươi.
Thân thể hiu quạnh đã cảm thấy
mệt mỏi không thể chịu nổi. Cho dù
nghe tiếng cô bước vào rõ ràng như
thế, anh cũng không nhúc nhích
chút nào mà im lặng giống như
người đã chết.
“Anh ba… Bạch Nhược Hy thì thào
gọi một tiếng. Giọng nói khàn khàn
chứng tỏ vừa mới khóc xong, sau
đó từ từ tiến lại gần.
Kiều Huyên Thạc không hề phản
ứng.
Chương Giải thích
Cô thận trọng bước tới, giọng nói
dịu dàng không gì sánh được: “Anh
ba, anh bị thương rồi. Em giúp anh
bôi chút thuốc cầm máu.”
Anh vẫn không động đậy khiến
người ta có cảm giác giống như
ngừng thở, lạnh giống như cái xác
không hồn.
Bạch Nhược Hy hít sâu một hơi,
chầm chậm tiến lại. Cô câm lấy
khăn từ bên cạnh rồi quỳ hai gối lên
giường.
Cô lấy khăn lau sạch sẽ máu trên
sàn. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào
xương ngón tay gầy gò của anh.
Ngón tay anh thon dài vô cùng đẹp
đẽ. Thế nhưng máu chảy loang lỗ
khiến bàn tay hoàn toàn khác hẳn.
Chương Giải thích
Tim cô mơ hồ đau đớn.
Chỉ là bởi vì anh hai ôm cô không
buông trong phòng khách mà anh
liền tức giận tới cỡ này. Bây giờ tay
cũng đều bị thương rồi.
Lúc nãy cô nghe thấy tiếng xương
vỡ. Như vậy thì đau đớn đến
nhường nào?
Vừa nghĩ tới vết thương của anh, đôi
mắt cô lại nhịn không được mà ẩm
ướt. Cô từ từ vươn tay ra.
Khoảnh khắc đầu ngón tay cô chạm
vào lòng bàn tay, tay anh liền hơi
run rẩy.
Phản ứng của anh cũng dọa Bạch
Nhược Hy sợ một hồi nên ngừng lại.
Cô ngẩng đầu nhìn Kiều Huyền
Chương Giải thích
Thạc. Khi thấy anh không động đậy
gì, vẫn gác tay che mắt.
Sau đó gan cô cũng lớn hơn, từ từ
cầm lấy khăn lau chùi sạch sẽ bốn
ngón tay thon dài đang dính máu
của người nào đó.
Có một vài chỗ máu đã khô lại rồi,
cô mới dịu dàng nói nhỏ: “Anh ba,
anh đợi em một chút. Em đi lấy
thuốc khử trùng.”
Nói xong, Bạch Nhược Hy liền vội
vàng đứng dậy, xoay người rời khỏi.
Sau vài phút, cô quay trở lại. Lúc
bước vào do quá gấp nên quên cả
đóng cửa.
Cô lại quỳ xuống sàn, cầm lấy thuốc
khử trùng tẩy sạch vết thương cho
Chương Giải thích
anh.
Máu trên tay anh đều đã được tẩy
rửa sạch sẽ. Vết thương trên mu
bàn tay có thể nhìn thấy rõ ràng.
Cô nhẹ nhàng xoa thuốc mỡ lên tay.
Động tác dịu dàng vô cùng tỉ mi.
Cô không dám tưởng tượng rốt
cuộc đau đớn đến mức nào. Sao
anh lại có thể chịu đựng được
xương dộng vào tường chứ?
Thoa thuốc rồi, cô mới băng tay lại
cho anh. Lúc này Bạch Nhược Hy
mới thở ra một hơi, ngồi xuống
giường rồi dọn dẹp khăn và thuốc
trên sàn sau đó thì thào nói nhỏ:
“Xin lỗi anh ba. Hồi nấy em có tát
anh một cái, em thật lòng xin lỗi
anh. Anh có thể đừng tức giận như
Chương Giải thích
vậy được không? Mỗi lần anh tức
giận đều có thể dọa chết em đó.”
Bạch Nhược Hy bỏ chai thuốc mỡ
vào trong túi. Cái này là Kiều Huyền
Thạc cho cô cho nên võ cùng quý
giá.
Dọn dẹp sạch sẽ thuốc và khăn dơ
rồi, Bạch Nhược Hy mới ngồi xuống
mép giường, cúi đầu yếu ớt thì
thâm: “Anh ba, chúng ta nói chuyện
đàng hoàng đi. Em nghĩ giữa chúng
ta có lẽ có hiểu lâm gì đó rồi. Em
không biết tại sao anh lại hận em.
Anh có thể nói cho em biết được
không? Nếu như em làm sai cái gì
rồi thì em sẽ bù đắp lại. Em xin lỗi.”
Nói xong, Bạch Nhược Hy xoay mặt
lại quan sát Kiều Huyền Thạc.
Chương Giải thích
Đợi một hồi lâu, anh vẫn không
động đậy giống như đã ngủ.
Nếu như không phải vừa rồi lúc thoa
thuốc, ngón tay anh có cử động một
chút thì cô còn tưởng là anh đã hôn
mê rồi.
Nghĩ qua nghĩ lại, cô cảm thấy cần
phải giải thích rõ ràng cái hiểu lâm
này với anh.
Dù sao hai người cũng đã là vợ
chồng rồi. Chuyện hiểu lầm liên
quan tới đạo đức là điều kiêng kị
nhất trong hôn nhân.
“Anh ba, giữa em với anh hai… Bạch
Nhược Hy vừa nói được một nửa
liền dừng lại bởi vì cô đột nhiên
nghe thấy tiếng bước chân.
Truyen.one xin giới thiệu nhiều truyện hay khác cho bạn đọc
Cha của cục cưng là một tổng tài Chàng rể cực phẩm Bác sĩ thiên tài giang bắc minh Yêu phải tổng tài tàn phế Con dâu của nhà giàu Tổng tài phu nhân có thai rồi Y võ song toàn Sủng vợ lên trời Này bác sĩ hư hỏng em yêu anh Cô vợ xấu xí hà tịch nghiên