Chương
Tóm lại, cô không tin tưởng anh.
Những giấy tờ quan trọng đều ở chỗ Tô Lương Mặc, người đàn ông hoàn toàn không lo sợ cô sẽ bỏ trốn.
Hôm đó, cô hẹn Thẩm Quân Hoa, Thẩm Quân Hoa đến đón cô, vẫn là con Grand Cherokee đó.
“Cậu nói xem, nếu Tô Lương Mặc biết chuyện cậu có thai, anh ta có muốn giết tớ không?” Trên đường, Đại Bàn Thẩm Quân Hoa hỏi.
Lương Tiểu Ý thắc mắc: “Tại sao muốn giết cậu? Tớ có thai chứ có phải cậu có thai đâu”
Thẩm Quân Hoa đang lái xe mà cười điên cuồng: “Lương mập, tớ phát hiện từ lúc cậu có thai hài hước hơn trước rồi đó, càng ngày càng biết kể chuyện cười” Tên nhóc Lục Trầm thường đến tìm cô ta, lâu rồi nên Thẩm Quân Hoa cũng học.
Lục Trầm gọi cô là Lương mập.
Lương Tiểu Ý chau mày, một lời nói trúng: “Có phải cậu quyến rũ được tên công tử bột Lục Trầm kia rồi đúng không?”
Trong ấn tượng của cô, Lục Trầm chỉ là một tên công tử bột không hơn không kém. Có điều để Lương Tiểu Ý nói ra Lục Trầm có chỗ nào không tốt, cô thật sự không nghĩ ra được điều gì.
“Ơ… Lương mập, tớ nói sai rồi. Tớ nên nói là từ lúc cậu có thai cậu không còn đáng yêu nữa”
“Tớ còn phải đáng yêu như thế nào nữa? Tớ nói đều là sự thật mà” Lương Tiểu Ý trợn mắt nhìn Thẩm Quân Hoa: “Hơn nữa, người gọi tớ là Lương mập” ngoài Lục Trâm ra thì tớ không nghĩ được ai khác, đứa ngốc cũng biết cậu chắc chắn quyến rũ Lục Trầm”
Xe đi đến bãi đỗ xe của bệnh viện, Thẩm Quân Hoa đỗ xe xong, giơ tay định đánh Lương Tiểu Ý: “Cái gì mà quyến rũ với không quyến rũ chứ? Có biết nói chuyện không hả, nhất thiết phải dùng những từ khó nghe như vậy sao?” Nói xong Thẩm Quân Hoa xuống xe, đi vòng sang cửa bên kia dìu Lương Tiểu Ý xuống.
Cả đoạn đường cười đùa vui vẻ, đi lấy số thứ tự rồi đến khoa sản ở tầng ba.
Văn là bác sĩ lần trước Lục Trầm giới thiệu.
“Cô Ôn đến rồi à?”
Lương Tiểu Ý ngồi xuống: “Ừ”
Không nói chuyện quá nhiều, đợi bác sĩ kí tên vào một đống giấy tờ, sau đó đi kiểm tra.
Tất tần tật hết hơn một tiếng đồng hồ.
Mãi mới kiểm tra xong, Lương Tiểu Ý với Thẩm Quân Hoa đang định xuống tầng, Lương Tiếu Ý bỗng nhiên đứng lại: “Đợi chút, Đại Bàn, tớ có vài chuyện riêng tư muốn hỏi bác sĩ”
“Được, tớ đi cùng cậu.”
Hai người không nhìn thấy, đằng sau có một người đang theo dõi bọn họ.
Thẩm Minh Viễn ngẩng đầu nhìn ba chữ to đùng trên bảng: Khoa phụ sản.
Lương Tiểu Ý đến khoa phụ sản?
Trong lòng hắn ta có chút hoài nghi liền đi theo Lương Tiểu Ý vào khoa phụ sản, may mà bây giờ có rất nhiều ông chồng đi cùng vợ đến làm một loạt các xét nghiệm, hắn ta đến đó cũng không có gì lạ lắm vì thế không khiến người khác nghi ngờ.
Lương Tiểu Ý kéo tay Thẩm Quân Hoa, bỗng nhiên quay người… Sau đó không phát hiện ra điều gì đáng ngờ.
“Sao thế Tiểu Ý?”
“Không sao” Lương Tiểu Ý cúi đầu, có chút khó hiểu… Là ảo giác sao? Cô cảm thấy có một ánh mắt rực lửa luôn đi theo cô, có điều chắc đó là ảo giác mà thôi.
Sau khi hai người đi vào phòng làm việc của bác sĩ, Thẩm Minh Viễn từ trong góc đi ra, ánh mắt thâm độc, sải bước đến trước cửa.
Ghé sát vào cánh cửa, hắn ta nghe thấy.
“Nếu không đủ tháng, khả năng sống của đứa bé có cao không?” Lương Tiểu Ý hỏi.
Bác sĩ trả lời: “Bây giờ có rất nhiều em bé đều không đủ tháng. … Có điều lần này cô có thai, thai nhi rất tốt, tôi chưa từng thấy thai nhi nào tốt như thế. Vì thế vẫn chưa có hiện tượng đẻ non”