Chương
“Anh, anh Tô…” Bỗng nhiên cô vô cùng sợ hãi, dường như có điều nguy hiểm gì đó đang âm thầm đến gần cô.
“Suyt” Âm thanh vang lên bên tai cô, gần đến mức khiến đầu óc cô tê dại, một bàn tay rõ từng khớp xương đặt lên bụng cô, cô nghe thấy anh nói ra từng chữ từng chữ vô cùng lạnh lùng: “Em đoán xem, trong này có cái gì?”
“Không phải, không phải anh nói, tôi ăn, ăn ngon quá… Là, là mỡ đấy”
“Ha…” Anh cười nhẹ một tiếng, Lương Tiểu Ý gần như có thể nghe thấy tiếng cười phát ra từ lồng ngực nhấp nhô của anh, nghe rất hay, rất quyến rũ… Nhưng… cô sợ!
Khuôn mặt lạnh lùng của anh bỗng nhiên nở nụ cười vô cùng vui vẻ: “Đúng là một cô bé đáng yêu… Tôi nói gì em đều tin” Tay anh vỗ vỗ lên khuôn mặt bánh bao của cô, không đau, giống như đang vuốt ve… Nhưng… cô rất sợ!
“Anh, anh Tô, anh đừng đùa tôi, tôi nữa”
Cô sợ lắm rồi!
Đã từ rất lâu rồi, cô đã biết, người đàn ông Tô Lương Mặc này là người rực rỡ ánh hào quang, anh đi đến đâu cũng vô cùng chói mắt… Cô cũng biết, người đàn ông này vô cùng nguy hiểm, cô tốt nhất nên tránh xa anh một chút.
Nhưng chính cô lại không chống lại được sự quyến rũ của anh, từng bước từng bước đâm đầu vào.
Nhưng, bây giờ… Lương Tiểu Ý hít một hơi lạnh, có phải cô đã làm gì sai, chọc giận đến anh không?
“Không, sao anh trêu đùa em được chứ” Anh nói, khóe môi lộ ra nụ cười tàn nhãn: “Anh thương em còn không hết nữa là”
“Thương thương… thương?”Lương Tiểu Ý càng lúc càng hồ đồ.
“Đúng thế, nếu không đứa bé trong bụng em làm sao mà có được chứ?”
Vừa nói, mưa bão trong ánh mắt anh cùng lúc ào xuống, Lương Tiểu Ý ngây ngốc… Đứa bé? Con? Của ai?
Cô nhảy dựng lên định chạy đi, nhưng cô vừa đứng lên đã bị Tô Lương Mặc kéo xuống: “Chạy? Em còn định chạy à? Em có thể chạy đi đâu chứ? Mỹ à? Em định mang theo đứa con của tôi, chạy vào lòng tên Savvy xui xẻo đấy à?… Haha, hắn ta chết rồi, chính là vì em đấy”
Tô Lương Mặc không muốn nhãn nhịn nữa, cái gì mà mất đi ký ức, cô đồng thời quên đi ký ức lúc trước chứ. Không có gì hết! Cô vẫn còn nhớ tên Savvy Wayne Klutz chết tiệt kia! Cô vẫn nhớ Savvy Wayne Klutz, nhưng lại quên đi hôn nhân của anh và cô, thậm chí quên cả đứa con của hai người họ!
Uổng công anh muốn cùng cô bắt đầu lại từ đầu, uống công anh cố gắng làm cô vui vẻ bao lâu nay! Uổng công mỗi ngày anh đều thức đêm làm việc để ban ngày có thể ở bên cạnh cô!
Hóa ra, mỗi ngày lúc anh không nhìn thấy, cô lại lấy bức ảnh cô chụp chung với Savvy ra nhìn ngắm, nhớ nhung anh ta!
Nếu như… anh không thể chiếm được tình yêu toàn tâm toàn ý, trái tim vẹn toàn của cô, vậy thì, anh cũng phải khóa chặt thể xác của cô! Không cần trái tim, chỉ cần thể xác bên ngoài thôi!
Đố ky, khiến một người đàn ông lúc nào cũng lạnh lùng, trở nên điên cuồng! Lý trí của anh biến mất, chỉ còn lại tính chiếm hữu đáng sợ trong anh mà thôi!
Cô đang trốn tránh, nhưng anh lại đối mặt với chính bản thân mình!
Lương Tiểu Ý bịt chặt tai, cô không muốn nghe! Không muốn nghet Savvy chết rồi… Savvy chết rồi… “Đều là vì em!”
Đầu cô đau quá… Cô không nghe, không nghe… Trong đầu cô đang chập chờn một cảnh tượng nào đó. Cảnh tượng đó vừa quen thuộc vừa xa lạ…
“Chỉ có Tình Noãn mới được gọi tôi là “Lương Mặc”, sau này cô gọi tôi là anh Tô.”
“Loại con gái bẩn thỉu như cô, làm sao có thể so sánh với Tình Noãn được chứ. Cô tưởng tôi thực sự muốn lên giường với cô à?”
“Nước mắt của em, chỉ được rơi trước mặt anh”
“Tất cả… chỉ là một trò chơi. Tôi đã thôi miên bản thân, mỗi ngày tôi đều cố gắng nhãn nhịn cảm giác kinh tởm để diễn trờ tình cảm sâu đậm với cô. Thế nào, cô hài lòng với trò chơi này chứ?”
“Trò chơi này, tôi còn chưa nói kết thúc, thì cô đừng hòng đòi đi”