Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

chương 665

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Anh ôm cô thật chặt.

Cái ôm bất ngờ của anh khiến cô gái đang mải lải nhải bỗng nhiên ngây người, sau đó cô kiên quyết đẩy người đàn ông đang ôm chặt mình ra: “Buông tôi ra! Anh là ai chứ? Ai cho phép anh tùy tiện ôm tôi như thế này? Tôi và anh có quan hệ gì chứ?”

Nhưng anh không hề động đậy, sức lực của cô cũng vô cùng yếu đuối, căn bản không thể đẩy được anh. Lương Tiểu Ý không phục, cô tức giận hừ lạnh: “Tô Lương Mặc! Anh còn không chịu buông tay ra, tôi sẽ tố cáo anh quấy rối tôi!”

“Phì!” Bên tai cô bỗng truyền đến tiếng cười vô cùng quyến rũ, giọng nói vui vẻ của anh vang lên: “Được, em tố cáo đi. Em đến tòa án nào? Chỉ cần nói tên anh ra là không cần xếp hàng đâu, bỏ qua cho em tất cả những thủ tục lằng nhằng, để em lên thẳng vị trí đầu tiên, ngay lập tức ra tòa luôn. Được không?”

..” Lương Tiểu Ý chưa kịp phản ứng lại, một lúc sau cô mới giật mình nhận ra, người đàn ông này đang giễu cợt cô!

Âm!

Tai cô bỗng chốc đỏ bừng, cô dám bảo đảm bây giờ mặt cô đang đỏ bừng như mông khi đít đỏ, đầu cô đang bốc khi Đừng nghi ngờ, chắc chắn không phải vì cô xấu hổ, mà là vì người đàn ông này chọc tức!

“Tô Lương Mặc! Tôi không đùa với anh! Tôi nói thật đây!”

Cô vội vàng giải thích, nhưng cô lại có cảm giác mình càng giải thích càng thêm rối.

“Ừm ừm, anh biết, anh cũng không đùa với em!” Anh mỉm cười nói với cô, ánh mắt vô cùng chiều chuộng: “Em muốn thắng kiện cũng được, em muốn trừng phạt anh thế nào? Cứ nói với anh, anh sẽ chuyển lời cho luật sư, anh ấy sẽ truyền đạt lại ý kiến của em với tòa án”

“… Anh đi chết đi!” Lương Tiểu Ý nín nhịn nửa ngày trời, cuối cùng cô chỉ hung hăng nói một câu.

Anh mỉm cười, giọng nói giống như phát ra từ lồng ngực, anh mỉm cười, lồng ngực của anh cũng phập phồng theo.

Bỗng chốc Lương Tiểu Ý cảm giác tay mình ngứa ngáy, tại sao người đàn ông này càng ngày càng thích chọc giận người khác, cô càng ngày càng không thể hiểu nổi anh.

Bầu không khí căng thẳng lúc nãy bỗng chốc đã giảm đi rất nhiều.

Anh đột nhiên đến gần Lương Tiểu Ý, anh ôm chặt cô gái trước mặt mình, đôi môi mỏng ghé sát vào tai cô: “Tiểu Ý, anh đảm bảo với em Đại Bảo sẽ an toàn, sẽ không xuất hiện kết cục xấu như trong tưởng tượng của em đâu. Người của anh sẽ bí mật theo sát bên cạnh Đại Bảo /h, một khi Đại Bảo xuất hiện triệu chứng phát bệnh, người của anh sẽ lập tức xử lý”

Tô Lương Mặc nói: “Tiểu Ý, em hãy thử tin tưởng con đi!”

Chỉ một câu nói, khiến Lương Tiểu Ý đang ngây ngốc nằm trong lòng Tô Lương Mặc bỗng run rẩy… Anh bảo cô hãy tin tưởng con.

Cô vô thức đẩy cánh tay anh ra, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt thành năm đấm, cô chau chặt lông mày… Cô thực sự phải… thử sao?

“Nhưng… Lỡ như…” Cô ngập ngừng.

“Không có lỡ như” Anh bá đạo nói: “Sẽ chọn trường tốt nhất, anh cũng sẽ nói trước với hiệu trưởng, Đại Bảo sẽ chỉ đi học nửa ngày” Hai bàn tay to lớn ôm chặt vai cô, giữ cô ở trước mặt mình, anh cúi đầu xuống nhìn thẳng vào mắt của cô, đôi mắt đen thâm đầy khích lệ: “Tiểu Ý, thử một lần đi”

“Tôi “Đại Bảo trưởng thành sớm, thằng bé hiểu rõ tình trạng cơ thể mình nhất. Bao lâu nay, mặc dù thẳng bé luôn ở trong nhà, ¡… không…” Dám… Cô càng thêm do dự nhưng chẳng nhẽ em có thể ở bên con mỗi phút mỗi giây sao?”

Cô mím chặt môi.

“Không được, đúng không?” Anh thay cô nói ra sự thật phũ phàng, sau đó nói tiếp: “Phần lớn thời gian Đại Bảo đều ở một mình, những lúc em không ở bên thằng bé, con có thể chăm sóc bản thân rất tốt. Tiểu Ý, em là mẹ của Đại bảo, em càng nên tin tưởng con, con trai em rất dũng cảm, rất tự lập, cũng rất ưu tú. Em nên tin tưởng con, ở nhà, con có thể tự chăm sóc bản thân rất tốt, đến một nơi khác, con cũng có thể tự chăm sóc bản thân được. Em phải tin tưởng con”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio