Sau khi Triệu Tư Miễn dẫn Lâm Bảo Châu rời đi, Lục Kính ngẩn người ngồi ở ghế sô pha, anh rũ mắt nhìn nước trà xanh trong cốc, không cử động một lúc lâu.
Lúc anh mua căn hộ này rất gấp gáp, diện tích không quá lớn, phòng bếp và phòng khách không cách xa nhau, chỉ có chiếc bàn ngăn cách hai không gian.
Trợ lý Trịnh đang rửa bát, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Kỷ Diễn Xuyên, đoán có lẽ anh đang nhớ tới mối tình đầu ánh trăng sáng mà anh Triệu nhắc tới.
Rađa tò mò của anh ta rung lên, Kỷ Diễn Xuyên vào giới đã nhiều năm, giữ mình trong sạch, có lẽ không giống lời đồn mà là bởi vì không quên được mối tình đầu thuần khiết tốt đẹp.
Nếu không phải là thời cơ đặc biệt như vậy, gặp anh Triệu và bạn gái anh ta đến thăm, có lẽ sẽ không biết đỉnh lưu hàng ngàn vạn fans lại có một mối tình đầu ẩn sâu dưới đáy lòng.
Mà đỉnh lưu lại là người yêu nhưng vẫn không có được người kia.
Tình huống này rất kích thích!-Lục Kinh đưa tay lên khẽ vuốt môi, khi cánh môi của cô chạm vào môi anh, dường như anh ngửi được một hương hoa hồng ngào ngạt, cuốn sạch tâm trí anh trong nháy mắt, khiến anh không thể động đậy.
Môi cô dường như cũng giống con người cô, bá đạo, vô lễ nhưng lại cực kỳ mãnh liệt khiến người ta không thể từ chối.
Hôn môi có cảm giác gì?Anh nhớ tới câu hỏi ban ngày của cô, bây giờ anh có thể trả lời.
Tựa như hôn một đóa hoa hồng, bị mùi thơm ngào ngạt của cô đốt cháy trong chớp mắt, không thể kiềm chế được mà sa vào, không có lối thoát ra.
Lục Kính đứng dậy, cảm xúc bỗng dâng lên, ngón tay hơi duỗi ra, bỗng nhiên rất muốn đánh đàn.
Ngồi vào trước đàn piano, một tay ấn phím đàn, trong đầu xuất hiện rất nhiều ý tưởng, một biển hoa hồng rất rộng lớn, có một cô gái tóc ngắn đứng trong biển hoa hồng đưa lưng về phía anh, mặc váy màu đỏ còn đỏ hơn cả hoa hồng, làn váy bay lên theo gió! Hình ảnh đó trôi nổi trong đầu anh, những nốt nhạc chậm rãi phát ra từ phím đàn.
Trợ lý Trịnh rửa xong bát, chắt một ly nước ấm, yên lặng đi đến phía sau Lục Kính, kéo ghế dựa ra ngồi xuống, nghe anh đánh đàn piano.
Thật ra anh ta là fan lâu năm của Kỷ Diễn Xuyên, phần lớn các ca khúc của Kỷ đều do anh sáng tác, tình cảm sâu lắng, nhạc điệu uyển chuyển tươi mát, rất khiến người khác cảm động.
Nhưng khúc nhạc hôm nay không giống vậy, không thể nói được khác biệt ở đâu, nhưng trợ lý Trịnh cảm thấy khác với phong cách trước đây, khác nhau cực kỳ rõ ràng nhưng nghe vẫn rất rất hay.
Tuy rằng đứt quãng không ăn khớp, nhưng giai điệu rất hay khiến người ta có ấn tượng sâu sắc.
Kết thúc một ngày làm việc, ngồi im một chỗ, nghe tiếng đàn yêu thích thả lỏng cơ thể, đây cũng được coi là một phúc lợi đặc biệt trong giới?Trợ lý Trịnh bỗng có thể hiểu được tại sao cạnh tranh chức vị này lại khốc liệt như vậy, các chị em oán trách, được làm việc với người mình yêu thích, đây quả thật là một chuyện rất hạnh phúc.
.