Hàn Đông sau đó nói lên những lời quan trọng, đã đưa ra sắp xếp và bố trí cho công việc trọng điểm của Ủy ban nhân dân tỉnh trong thời gian gần đây, thứ nhất là thúc đẩy toàn diện các mục công việc tiến về phía trước, thứ hai là việc giải quyết lại hạng mục thủy điện thác nước, việc này do Hàn Đông dẫn đầu, lãnh đạo phân công hỗ trợ, có các đơn vị liên quan tham gia, nhất định phải đưa ra sắp xếp thỏa hiệp vào nửa năm đầu.
- Các đồng chí, Trung Ương sắp xếp cho tôi đến tỉnh Tây Xuyên làm việc, một mặt tôi có thể quay lại nơi đã từng làm việc nên cảm thấy vui mừng, mặt khác cũng cảm thấy áp lực rất lớn. Nước Trung Hoa mở rộng sự nghiệp cải cách, đang khí thế hừng hực phát triển rộng, tỉnh Tây Xuyên do nguyên nhân về lịch sử và địa lý, phát triển của nền kinh tế bị lạc hậu, so với khu vực phía Đông, có một khoảng cách rất lớn, chúng ta cảm nhận được ủy thác của Trung Ương, tín nhiệm của người dân, nhất định phải cố gắng, có trách nhiệm, nhanh chóng thay đổi cục diện này...
Mọi người trong cuộc họp, đều đang nghiêm túc nghe lời của Hàn Đông.
Đối với danh tiếng của Hàn Đông, rất nhiều người có mặt đều nghe qua, bây giờ cuối cùng có cơ hội kéo gần khoảng cách, cộng sự, họ đều nghiêm túc quan sát, cân nhắc Hàn Đông.
Dù là Tiêu Hồng Bân, cũng đang nghiêm túc lắng nghe từng câu nói, câu chữ của Hàn Đông, nghiêm túc cân nhắc.
Trước khi đến tỉnh Tây Xuyên, anh ta còn nhận được điện thoại của Tô Xán, nhắn anh ta hãy cố gắng làm, nhất định phải làm ra chút thành tích.
Ý của lời nói của Tô Xán, anh ta hiểu được.
Là một trong cán bộ quan trọng do họ Tô bồi dưỡng, Tiêu Hồng Bân đương nhiên hiểu được ý trong lời của Tô Xán
Quan hệ giữa hai nhà Hàn Tô, luôn tương đối căng thẳng, cũng từng có xung đột qua vài lần, hơn nữa đều là Tô Xán thua cuộc.
Lần này mình có được Bộ thương mại điều đến tỉnh Tây Xuyên đảm nhận Phó Chủ tịch tỉnh thường trực, rõ ràng là do họ Tô tạo ra một con cờ để kiểm tra phát triển của Hàn Đông.
Nhưng trong lòng Tiêu Hồng Bân cũng có dự tính của bản thân, anh ta là người được họ Tô đào tạo đề cử ra không tệ, nhưng anh ta cũng không thể đơn thuần vì kiểm soát Hàn Đông, cũng nên làm chút việc mới được. Xuất thân của Tiêu Hồng Bân không mấy tốt đẹp, biết được nỗi khổ của người dân, sau khi phát triển, tia lương tâm trong lòng không hề hủy diệt, chỉ cần có cơ hội, anh ta cũng đồng ý làm việc cho bách tính.
Nói ra, Tiêu Hồng Bân cũng chuyên nghiên cứu qua Hàn Đông, đều thấy khâm phục những việc mà trước đây Hàn Đông đã làm, cứ nghĩ tuổi hắn còn trẻ, có thể dựa vào nỗ lực của bản thân mà làm ra một số thành tích mà nhiều người cả đời cũng chưa làm được, những thành tích này không chỉ có hoàn cảnh phía sau mới có thể làm ra.
“Nên nói rằng, Hàn Đông là một người rất có ý thức sáng tạo, có thể thấy được từ những việc trước đây mà hắn từng làm.”
Tiêu Hồng Bân nghĩ thầm trong lòng.
“Lần này đến tỉnh Tây Xuyên, cũng không biết là đúng hay sai”
Chỉ là sự nghiệp của mình, cũng không phải do mình hoàn toàn nắm bắt được.
Sau khi kết thúc cuộc họp, Hàn Đông bèn quay về phòng làm việc của mình.
Văn phòng nằm ở lầu sáu, không gian rộng rãi khoáng đãng, đơn giản sạch sẽ, trên tường ngoài bản đồ của nước Trung Hoa và bản đồ tỉnh Tây Xuyên, thì chỉ có vài chữ “Phục vụ vì dân”, không có trang trí khác. Bên trong phòng, ở góc phòng được trang trí vài chậu hoa, xanh um tươi tốt, tạo thêm chút không khí sinh động cho căn phòng.
Bên trái sát tường là một kệ sách lớn, sách đặt trong đó không nhiều, dù sao Hàn Đông vừa mới đến, sách mà thường ngày hay xem vẫn chưa mang đến.
Đồ trang trí, đồ vật trong phòng làm việc đã được sắp xếp trước khi Hàn Đông tới đây, đây là sắp xếp của Hứa Song, đương nhiên hợp tâm ý của Hàn Đông.
Hứa Song tuy đến sớm hơn Hàn Đông vài đông, nhưng đối với tình hình của Ủy ban nhân dân tỉnh cũng tương đối biết rõ, đây cũng có thể khiến Hàn Đông nhanh chóng quen thuộc với tình hình để tiện đi vào trạng thái công việc.
Tạm thời Lữ Nhạc không đi theo Hàn Đông qua đây, thời gian này cô ta vừa đúng hỗ trợ cho Quân khu Kim lăng thíết lập thông tin điện tử, dự đoán ít nhất còn có thời gian nửa năm mới kết thúc.
Hơn nữa vừa đúng Hàn Vũ cũng trong thời kỳ đi học, giữa chừng chuyển qua cũng không tốt, chỉ biết đợi sau kỳ nghỉ hè, tới mùa thu nhập học đến thẳng Thục Đô học tiểu học.
Vừa phê duyệt văn kiện một hồi, Hồng Tiến Phong liền bước vào.
Hứa Song pha trà xong, cẩn thận bước ra ngoài.
Hàn Đông hút một hơi thuốc, nói với Hồng Tiến Phong:
- Lần này ủy khuất Tiến Phong anh rồi.
Hồng Tiến Phong cười nhẹ nói:
- Chủ tịch tỉnh, tôi không có gì phải ủy khuất, đều cùng làm việc dưới quản lý của Chủ tịch tỉnh thôi.
Do tối hôm trước Hàn Đông cùng ăn cơm với Phạm Đồng Huy, cho nên Hồng Tiến Phong cũng không có thời gian giao lưu với Hàn Đông, do đó chỉ biết đến vào hôm nay.
Anh ta dần biết được, lần này sở dĩ mình chưa thể tiến thêm một bước trở thành phó Chủ tịch tỉnh thường trực, chủ yếu vì Hàn Đông đến nhận chức Chủ tịch tỉnh, dẫn đến một số người của Trung Ương đưa ra suy nghĩ bình đẳng, từ đó sắp xếp cho Tiêu Hồng Bân đến đảm nhận phó Chủ tịch tỉnh thường trực.
Nếu không, anh ta tiến thêm một bước là không thành vấn đề.
Tuy nhiên đối với chuyện này, Hồng Tiến Phong một chút cũng không thấy hối tiếc, vì anh ta biết, lần này mình cũng xem như vì Hàn Đông mà chịu uất ức, như vậy đến lúc đó sẽ có được bồi thường xứng đánh, hoặc không chừng vì vậy mà được phúc.
Hàn Đông gật đầu, nói:
- Đương nhiên rồi, đều cần thíêt mà, tôi tin chắc Tiến Phong anh dù ở vị trí nào, đều có thể làm thật xuất sắc. Đối với tình hình của tỉnh Tây Xuyên, Tiến Phong anh chắc hẳn sẽ quen biết nhiều hơn tôi, nên quan tâm nhiều hơn.
Hồng Tiến Phong nói:
- Đây là việc nên làm, trách nhiệm của tôi là hỗ trợ Chủ tịch tỉnh làm tốt công việc, tỉnh Tây Xuyên không chỉ nền tảng của kinh tế thua kém, hơn nữa cục diện tương đối rối loạn, suy nghĩ không sáng suốt, về mặt này tôi cũng phải có trách nhiệm...
Tuy trước khi Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên, giữa hai người đều thông qua điện thoại trao đổi qua vài lần, nhưng vấn đề về tỉnh Tây Xuyên hôm nay nói đến, hai người vẫn còn nhiều lời để nói.
Hồng Tiến Phong trước mặt Hàn Đông, đương nhiên không có gì đáng che giấu, đều kể hết các vấn đề do mình điều tra, cùng với Hàn Đông tiến hành thảo luận.
Hai người trò chuyện rất nhiều, khi Hứa Song bước vào gõ cửa, Hồng Tiến Phong mới đứng lên cáo từ.
- Chủ tịch tỉnh, trưởng ban thư ký Mã đã đến.
Hứa Song cung kính nói.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Mời anh ta vào đi.
Rất nhanh, trưởng ban Thư ký Mã Hồng Đào liền cười tươi bước vào, trong tay anh ta cầm quyển sổ, đây là thói quen của anh ta, lúc nào cũng mang theo quyển sổ, toát lên vẻ mặt luôn bận rộn.
Mã Hồng Đào đến chỗ Hàn Đông, chủ yếu muốn tiến hành xin chỉ thị về nơi ở, nhân viên phục vụ, vệ sỹ cho Hàn Đông.
Tối hôm qua Hàn Đông không ở biệt thự của Ủy viên thường vụ, mà ở nhà khách
Viện ủy viên thường vụ tỉnh Tây Xuyên được xây xong vào năm ngoái, nằm dưới chân núi công viên cách Tỉnh ủy không xa, một biệt thự trắng đỏ, hiện lên trong không gian xanh của lá, xung quanh bốn bề đều yên tĩnh, không khí cũng tưong đối tốt, là một không gian riêng hiếm có trong thành phố.
Tuy gọi là Viện ủy viên thường vụ, nhưng ngoài Ủy viên tỉnh ủy ra, người ở trong đều là cán bộ quan trọng của bộ máy nhà nước trong tỉnh. Dựa theo sắp xếp, Hàn Đông sẽ ở nhà số sáu, số ở đây không phải dựa theo cấp bậc mà treo lên, mà căn cứ theo chiều hướng vị trí và nhân tố để quyết định. Phòng tốt nhất là số tám, Phạm Đồng Huy đang ở, còn lại chính là số sáu mà Hàn Đông đang đến.
Giữa số tám và số sáu được ngăn bởi một bãi cỏ, giữa bãi cỏ có núi giả, còn có vài cái ghế. Trước khi Hàn Đông đến, biệt thự này do Chủ tịch tỉnh Ngụy Trung Đình nhiệm kỳ trước sinh sống, anh ta đã xảy ra chuyện, đương nhiên phải chuyển đi, sau đó đã tiến hành trang trí lại căn nhà, hủy bỏ những dấu vết của người chủ kỳ trước để lại, sau khi đã hỏi ý kiến của Hứa Song, đối với một số nơi cần tiến hành chỉnh sửa lại.
Ngoài ra, Hàn Đông được xem là cán bộ cao cấp được đãi ngộ cấp tỉnh bộ, chuyên được chuẩn bị một nhân viên nấu ăn hoặc một người phục vụ, một vệ sỹ, người phục vụ và vệ sỹ sẽ được ở trong ký túc xá phía trước biệt thự.
Mã Hồng Đào đến giới thiệu tình hình của biệt thự số sáu cùng chỉ thị tuyển chọn vệ sỹ và tài xế cho Hàn Đông.
Đối với biệt thự Hàn Đông không có gì lựa chọn, đến cấp bậc Chủ tịch tỉnh, không cần bản thân lo lắng, nơi ở chắc chắn sẽ thoải mái.
Về phía lựa chọn tài xế và vệ sỹ, Hàn Đông cần phải lực chọn kỹ càng.
Đây là người thân cận nhất bên cạnh Hàn Đông, thời gian ở bên cạnh Hàn Đông, thậm chí còn nhiều hơn so với thư ký, cho nên nhất định phải lựa chọn người tin tưởng. Đương nhiên, hiện giờ tuyển chọn, cũng phải trải qua quan sát cân nhắc mới an tâm.
- Chủ tịch tỉnh, tôi và Hứa Song thương lượng qua, tuyển chọn ba tài xế và ba vệ sỹ, bây giờ ngài muốn gặp họ không?
Mã Hồng Đào tuy vẻ mặt cười tươi, nhưng trong lòng lại hồi hộp tột cùng, là trưởng ban thư ký trong nhiệm kỳ trước của Chủ tịch tỉnh, sau khi Chủ tịch tỉnh mới đến, thông thường phải thay đổi, anh ta không biết số phận của mình thế nào, đối với Hàn Đông chỉ biết cẩn thận phục vụ.
Hàn Đông gật đầu, nhận lấy dữ liệu Mã Hồng Đào, trước tiên xem qua tuyển chọn tài xế, tuổi tác của ba người này khoảng bốn mươi tuổi, đều là lính xuất ngũ, biểu hiện trong quân đội cũng không tồi. Hàn Đông lật qua xem, chọn ra danh sách thứ hai, nói:
- Gặp Chu Tiểu Thiên đi.
Mã Hồng Đào rất nhanh cho gọi Chu Tiểu Thiên vào, một người đàn ông trung niên ba mươi chín tuổi, nhưng vẻ mặt lại chạc ba mươi lăm tuổi, có vẻ khẩn trương, Hàn Đông trò chuyện một hồi với anh ta, cảm thấy không tệ, liền ngỏ ý cho Mã Hồng Đào tạm thời chọn Chu Tiểu Thiên.
Sau đó Hàn Đông lại lật đến danh sách vệ sỹ, đây là dữ liệu do Mã Hồng Đào mang từ sở cảnh sát về. Đầu tiên Hàn Đông liền nhìn vào phần dữ liệu đầu tiên có tên Lý Thiết Trụ, không ngờ là người của thị trấn Triệu Hoa huyện Phú Nghĩa, không khỏi bật cười lên, xem ra tên Mã Hồng Đào cũng biết việc lắm.
Dữ liệu hiển thị, Lý Thiết Trụ là người thị trấn Triệu Hoa huyện Phú Nghĩa, mười tám tuổi đến quân khu Kim Lăng, gia nhập vào đội đặc chủng, nhiều lần đoạt giải trong cuộc so tài toàn quốc, tố chất cá nhân cực lớn, tố chất chính trị ổn, năm ngoái chuyển nghề đến tỉnh Tây Xuyên tham gia vào đội cảnh sát, tuy là binh cũ chuyển nghề, nhưng hiện anh ta cũng chỉ có hai mươi lăm tuổi.
Hàn Đông cũng không nghĩ ngợi nhiều, cho Mã Hồng Đào gọi Lý Thiết Trụ đến, đây là một tên có ánh mắt sắc bén, đứng bên cạnh trầm mặc, khiến cho Hàn Đông cảm thấy hài lòng, trò chuyện vài câu, Hàn Đông bèn tỏ ý chọn anh ta.
Truyện convert hay : Vương Giả Trở Về