Từ việc chọn lựa tài xế và vệ sỹ, Hàn Đông cảm nhận được, Mã Hồng Đào là con người có dụng tâm.
Đương nhiên rồi, anh ta có thể làm đến chức Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, không có vài chiêu cũng không được.
Hàn Đông cũng từng nghĩ qua, đối với Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, Phó Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, có nên tiến hành điều chỉnh lại.
Dù sao đây cũng là nhóm người mới, điều chỉnh một tí, lên thì lên, xuống thì xuống, cũng nên đoàn kết một nhóm người, lôi kéo một nhóm người, đám người này suốt ngày chỉ biết quanh quẩn các vị lãnh đạo, việc làm tuy chỉ là liên lạc thông tin, nhưng họ cũng là một phần tử không thể thiếu trong bộ máy Ủy ban nhân dân, điều chỉnh nhóm người này, điều động tính tích cực của họ, đối với Ủy ban nhân dân tỉnh sẽ có tác dụng thay đổi rất lớn.
Đặc biệt là vai diễn của trưởng ban thư ký, là một quản gia trong Ủy ban nhân dân, lựa chọn vô cùng quan trọng, trước đó Hàn Đông cũng từng tìm hiểu qua Mã Hồng Đào thông qua Hồng Tiến Phong, biết được người này vô cùng cẩn trọng, Hàn Đông xem ra, người như vậy cũng không phải không có ưu điểm, nhưng mấu chốt là nên dùng vào thời điểm thích hợp thì tốt.
Từ phía người do Mã Hồng Đào tiến cử cho mình lựa chọn tài xế và vệ sỹ, Hàn Đông cảm nhận được con người Mã Hồng Đào ít ra thuộc tuýp người biết xem xét suy nghĩ của người khác, hơn nữa còn có thể nắm bắt được, đây là hiếm có.
Phỏng chừng đây cũng có liên quan đến việc anh ta từng làm trưởng ban thư ký trong nhiều năm.
Trước đó Mã Hồng Đào từng làm Chủ tịch Huyện, Bí thư huyện ở tầng cơ sở, sau này điều đến Ủy ban nhân dân tỉnh , luôn từ chức Trưởng phòng, thông qua Phó trưởng ban thư ký, dần dần đến trưởng ban Thư ký, làm việc tại Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh đã được một hai chục năm, khí thế và quyết đoán trở thành nhân vật số một ban đầu, chỉ sợ cũng sớm hao mòn không ít.
Tuy nhiên Hàn Đông tạm thời chưa có người thích hợp để tiếp nhận Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, cho nên hắn cũng không vội đổi người.
Cũng có thể nhân thời gian này, quan sát nhiều hơn người trong văn phòng, đến lúc đó thống nhất lại rồi mới đưa ra điều chỉnh.
Mã Hồng Đào cẩn thận báo cáo một số công việc với Hàn Đông, nhìn thấy nụ cười thân thiện của Hàn Đông, bất an trong lòng anh ta cũng giảm đi, anh ta biết, gương mặt lãnh đạo tuy có nụ cười, nhưng không phải tỏ ý hắn hài lòng với mình. Lãnh đạo đều là nhân vật được tu luyện đến một cảnh giới nhất định, thái độ đối với một người, sao dễ dàng phát hiện thông qua biểu hiện bên ngoài.
- Nhóm lãnh đạo của Ủy ban nhân dân tỉnh vừa tiến hành điều chỉnh, trong thời gian này Chánh văn phòng phải nắm chặt, về mặt công việc không được xảy ra vấn đề...
Nghe chỉ thị của Hàn Đông, Mã Hồng Đào cúi đầu xuống, nghiêm túc ghi lại vào trong sổ tay.
Phục vụ lãnh đạo, chính là lúc nào cũng nhớ đến chỉ thị của lãnh đạo, đồng thời nhanh chóng xác thực, như vậy lãnh đạo mới hài lòng.
“Hàn Đông người này, tuy trẻ tuổi, vẻ ngoài hòa nhã, nhưng kỹ năng không đơn giản, mình nên cẩn thận một chút, cố gắng làm tốt công việc của mình là tốt.”
Mã Hồng Đào không ngừng nhắn nhủ bản thân.
Sau khi Mã Hồng Đào rời khỏi, Hàn Đông lại yên tĩnh phê duyệt văn kiện.
Vừa mới đến, rất nhiều dữ liệu đang đợi Hàn Đông phê duyệt, đây là công việc mà lãnh đạo nhất định phải hoàn thành, văn kiện chất cao như núi, đây đều là một phần quan trọng trong công việc hằng ngày của lãnh đạo nước Trung Hoa.
Trước khi chưa đến tỉnh Tây Xuyên, mỗi ngày Hàn Đông đều nhận được không ít cú điện thoại, nhưng sau khi chính thức nhậm chức, điện thoại ngược lại cũng ít đi.
Những người mà tương đối quen thân với Hàn Đông, cũng không làm phiền Hàn Đông vào lúc này. Tuy họ rất hy vọng được gặp mặt Hàn Đông, tụ tập lại, thuận tiện tăng thêm mức tình cảm, nhưng lại sợ biểu hiện quá vội, ngược lại sẽ không tốt.
Như thế, Hàn Đông được yên tĩnh.
Trên thực tế, rất nhiều thời gian, nhất thời không nên vội vàng.
Hàn Đông cũng biết, những người của tỉnh Tây Xuyên cần đến mình làm điểm tựa, còn mình cũng không phải đang cần họ hỗ trợ sao.
Hàn Đông hơi dọn dẹp lại, trước mắt phát triển tốt tại tỉnh Tây Xuyên, người có thể nhờ đến, thật ra không phải nhiều, chủ yếu vì lúc mình còn ở thành phố Tân Châu, thành phố Vinh Châu đã dựng lên một vòng tròn, đối với toàn tỉnh mà nói, số người tuyển chọn không đủ
Hơn nữa quan trọng nhất là, họ đa số làm việc tại các thành phố cấp ở cơ sở, tại đơn vị của tỉnh, người của cơ quan quá ít, đối với Hàn Đông muốn tích cực mở rộng sức ảnh hưởng của mình là điều bất lợi.
“Không nên vội, cứ từ từ, trước tiên nên đi vững rồi mới nói.”
Hàn Đông trong lòng tự nhắn nhủ bản thân, tuy mình muốn làm việc, nhưng không nên quá vội, đôi lúc sẽ dục tắc bất đạt, phải làm tốt từng việc, như vậy nước mới về đúng chỗ.
Rất nhanh đã đến giờ ăn trưa, Hàn Đông đặt số văn kiện trong tay xuống, đứng dậy.
Vừa bước ra cửa, Lý Thiết Trụ ở đối diện liền đứng lên, là một vệ sỹ, anh ta nhất định phải chú ý đến hành động của lãnh đạo, đồng thời làm tốt công việc chuẩn bị bảo vệ.
Nhiều lúc, thời gian mà vệ sỹ ở bên cạnh lãnh đạo, còn nhiều hơn rất nhiều so với thời gian mà thư ký ở bên cạnh lãnh đạo.
Cho nên một vệ sỹ có linh hoạt không, có trung thành hay không, đều vô cùng quan trọng.
Quan trường của Hàn Đông có thể nói chính thức bắt đầu từ huyện Phú Nghĩa, còn thị trấn Triệu Hoa chính là trạm đầu tiên mà Hàn Đông phát huy năng lực của mình, cho nên Hàn Đông có tình cảm sâu sắc với trấn Triệu Hoa. Ban đầu Hàn Đông đã làm nhiều việc tại trấn Triệu Hoa, ví dụ công khai chính vụ, xưởng rượu còn có xây dựng cầu lớn Triệu Hoa, các thứ này có lợi rất lớn đối với cuộc sống sinh hoạt của người dân.
Đây chính là duyên cớ mà Hàn Đông vừa nhìn thấy lý lịch của Lý Thiết Trụ đã đưa ra quyết định.
Chiếc xe Hồng Kỳ màu đen chậm rãi rời khỏi sân lớn Tỉnh ủy, Lý Thiết Trụ ngồi ở vị trí tay lái phụ, ánh mắt lướt qua ngoài cửa sổ, liền nắm bắt được tình hình bên ngoài, anh ta quay về từ đội đặc chủng, trong hơn một năm, cũng chưa có cụ thể đảm nhận qua vệ sỹ cho lãnh đạo nào, lần này được vinh dự trở thành vệ sỹ cho Chủ tịch tỉnh, trong lòng anh ta vô cùng phấn khởi.
Đặc biệt là Chủ tịch tỉnh, ban đầu từng làm việc tại trấn Triệu Hoa, lúc đó Lý Thiết Trụ còn bé, nhưng cũng nhớ đến Chủ tịch thị trấn, Bí thư trấn ủy trẻ tuổi này, có thể nói, trong thị trấn có rất nhiều người, đều nhớ đến Hàn Đông, luôn nhớ đến những việc mà Hàn Đông đã làm cho trấn. Có thể trở thành vệ sỹ cho Hàn Đông, Lý Thiết Trụ cảm thấy là vinh dự trăm nghìn, sau này quay về có thể tự hào tuyên bố với hương thân về chuyện này.
Hàn Đông nhắc lại với Hứa Song, thời gian ngoài công việc như dùng bữa trưa, thời gian đi làm tan ca, Hứa Song không cần đi theo Hàn Đông, như vậy, áp lực của Hứa Song cũng giảm đi không ít, không cần lúc nào cũng đi theo Hàn Đông.
Hàn Đông ngồi ở phía sau, nhìn về Lý Thiết Trụ đang ngồi ngay thẳng trước mặt, mỉm cười nói:
- Thiết Trụ, không cần hồi hộp, dù sao nơi này không phải chiến trường, đừng nên nghĩ lúc nào cũng có kẻ địch vậy, chú ý quan sát, thả lỏng thích hợp...
- Vâng, Chủ tịch tỉnh.
Lý Thiết Trụ quay đầu lại, trong lòng có chút ấm áp.
Hàn Đông gật đầu, lại nói:
- Gần đây Thiết Trụ có quay về trấn Triệu Hoa không?
Lý Thiết Trụ nói:
- Hồi Tết có về qua, ở nhà đều rất tốt... mọi người đều thường xuyên nhớ đến Chủ tịch tỉnh ngài đây, nếu không có Chủ tịch tỉnh, sẽ không có trấn Triệu Hoa, cuộc sống của chúng tôi cũng không tốt như hiện nay.
- Ha ha, làm việc nên làm thôi, làm khó mọi người vẫn còn nhớ.
Hàn Đông cảm thán một cái, yêu cầu của bách tính là thấp nhất, làm cho họ chút việc, họ sẽ mãi không quên, đương nhiên đây cũng nói rõ rất nhiều quan viên không thể làm được.
- Có thời gian, chúng ta lại đến trấn Triệu Hoa xem qua.
Hàn Đông nói.
Trò chuyện được một hồi, Lý Thiết Trụ cũng dần thả lỏng ra.
Đột nhiên, phía sau vang lên một tiếng mô tơ rất lớn, một chiếc xe đua màu đỏ xông lên phía bên cạnh xe Hồng Kỳ
Hàn Đông chau mày lại.
Bùm...
Phía trước vang lên một tiếng lớn.
Sau đó Hàn Đông nhìn thấy một cái bóng bay ra do bị chiếc xe màu đỏ đụng phải. Tốc độ của chiếc xe đua quá nhanh, ý đồ vượt qua đèn giao thông trong vài giây cuối cùng, kết quả đụng vào chiếc xe mô tô bên đường
- Dừng xe.
Hàn Đông nhanh chóng nói.
Truyện convert hay : Bạo Manh Hồ Bảo: Thần Y Mẫu Thân Muốn Nghịch Thiên