Trường R cho lớp nghỉ Tết âm lịch bảy ngày. Ngày / lại quay về trường học.
Bên cạnh bục giảng vẫn là chiếc bảng đếm ngược với chữ đỏ nền trắng làm người ta rùng mình: [Đếm ngược kì thi đại học còn có: ngày.]
Cô Dương Thụ Quả bảo lớp trưởng Thượng Quan Lăng Tiêu nói vài lời đôn đốc toàn lớp cố gắng học tập. Thượng Quan Lăng Tiêu đi lên bục giảng, vì không kịp chuẩn bị nên không biết nói cái gì, một lúc lâu sau, cậu ta đưa tay chỉ vào bảng đếm ngược, và nói với giọng rất đau khổ: “Các cậu à, thời gian của chúng ta sắp hết rồi! “
Các bạn học: “….”
Này, tụi tui vẫn đang sống khỏe mạnh nha!
Cô Dương Thụ Quả muốn cạn lời, đành vẫy tay đuổi ‘đi xuống, đi xuống’. Sau đó cô đứng trước bàn giáo viên, dùng tư thái của một giáo viên kì cựu nói: “Các em cố gắng kiên trì… chỉ còn ngày nữa thôi, cắn răng chịu đựng, đợi đến khi thi đại học xong các em tha hồ muốn làm gì thì làm… Vất vả bốn tháng này sẽ giúp mười mấy năm sau thoải mái; nếu bốn tháng này các em thoải mái, tương lai mười mấy năm sau sẽ vất vả…
“Không tin…”, Thẩm Hi thầm thì, “Sau này mọi người đều sẽ ở môi trường có những người trình độ tương đương mình. Nếu cậu giỏi thì người chung quanh cũng sẽ giỏi, lúc đó vẫn phải gánh áp lực, một khi ‘nhàn hạ thoải mái’ thì sẽ bị người khác đào thải hoặc đánh bại.”
Hạ Cửu Gia liếc nhìn Thẩm Hi, tự nhủ đối phương đúng là trưởng thành hơn so với những người khác.
“Chúng ta sau này chẳng có ai ‘thoải mái’ cả, cố gắng học tập không phải vì tương lại thoải mái. Có công việc lương cao nào mà không vất vả?” Thẩm Hi nhìn cây bút trong tay, lại như nhìn tương lai xa xăm, “Chúng ta cố gắng học tập là vì… là vì để mình có thêm nhiều khả năng chọn lựa, để có thể nắm giữ hướng đi cuộc đời mình.”
“…”
Trên bục giảng, cô Dương Thụ Quả lúc này đang tuyên bố ‘tin tức quan trọng’: “Năm nay, chúng ta sẽ mở rộng kì thi thử kết hợp của ‘ba tỉnh bốn thành phố’. Không chỉ có ba tỉnh Đông Bắc sẽ tham gia mà còn có một số tỉnh khác tới nữa – họ cũng thi đề thi quốc gia số , toàn bộ các thành phố lớn của những tỉnh này đều tham gia, nghe nói lần này có hơn trăm trường trọng điểm… Ngoài ra, năm nay sẽ thêm một lần thi thử nữa. Tháng sẽ là lần thi thứ nhất, thời gian đã được ấn định là ngày / và /. Tháng sẽ là lần thi thứ hai, đầu tháng thi lần thứ ba. Mọi người hãy cố gắng tranh thủ nắm rõ các dạng bài, biết đâu lại có dạng bài sẽ ra trong kì thi đại học… “Cô nhìn xuống cuốn sổ nhỏ trong tay,” Thêm nữa, trường ta cũng sẽ có hai kì kiểm tra riêng vào tháng và tháng ….
Cuộc thi mô phỏng kết hợp ‘Ba tỉnh bốn thành phố’ là dự án cố định hàng năm cho các trường cấp ba ở Đông Bắc. Ba tỉnh Đông Bắc là Hắc Long Giang, Liêu Ninh, Cát Lâm cộng thêm thành phố Đại Liên cùng tham gia. Các giáo viên nổi tiếng sẽ ra đề thi, cố gắng gần sát với tiêu chí thi đại học nhất có thể, để học sinh có thể chuẩn bị và chạy nước rút một cách chủ quan và khách quan. Tất cả học sinh trong ba tỉnh đều làm đề thi quốc gia số nên trình độ không khác biệt lắm, giúp cuộc thi kết hợp như một cuộc thi thử gần với thực tế.
“Woah—-” cả lớp cùng quay sang nhìn Hạ Cửu Gia.
Các tỉnh cùng thi với nhau!!! Học thần trường R liệu có còn là học thần nữa không???
Trường nào cũng có học thần, trường nào cũng có truyền thuyết. Kì thi thử kết hợp này giống như Hoa Sơn Luận kiếm vậy, các học thần tụ tập lại quyết đấu một phen, họ không thể chỉ bằng lòng đứng đầu địa bàn của mình được, quá kích thích! Đây là ý tưởng của thiên tài nào vậy!
(Hoa Sơn Luận Kiếm là đại hội tỉ thí nổi tiếng bậc nhất trong các tác phẩm võ hiệp của nhà văn Kim Dung, được tổ chức định kỳ khoảng hơn năm một lần. Mục đích của kỳ Hoa Sơn Luận Kiếm là để xác định người có võ công cao nhất thiên hạ.)
Tất cả mọi người đều muốn biết, dưới tình huống bị ‘bao vây’ như vậy, ‘học thần vạn năm đứng nhất’ Hạ Cửu Gia sẽ ở vị trí nào.
Dù kì thi thử liên hợp này chỉ đưa ra thứ hạng trong tỉnh, nhưng trong diễn đàn ‘Phụ huynh trao đổi thi Đại Học’ sẽ luôn có những phụ huynh tốt bụng đưa lên danh sách xếp hạng tỉnh mình, rồi số điểm cao nhất, thông tin người đứng đầu v.v.. để trao đổi với nhau. So sánh qua lại có thể biết rõ học bá thật sự đang ở nơi nào.
Hạ Cửu Gia nhẹ nhàng chống cằm.
“Đông bảo”, Thẩm Hi hỏi, “Cậu đoán xem, lần này hạng nhất trường R sẽ là tớ hay là cậu?”
“…” Hạ Cửu Gia quay sang, giọng nói tràn đầy sự thông cảm, “Nếu kì thi thử kết hợp dựa vào số like xếp hạng, có lẽ cậu sẽ hạng nhất…”
Độ nổi tiếng của Thẩm Hi cao hơn cậu, cậu thừa nhận. Nhưng nếu tính điểm, thì không.
Thẩm Hi trầm mặc. Cậu muốn phản bác, lại không nghĩ ra gì để phản bác lại – trừ lần bị tiêu chảy và lần muốn yêu đương kia, Hạ Cửu Gia chưa thua cậu lần nào.
“Thôi quên đi…”, Thẩm Hi nói, “Vậy so toàn tỉnh mình? So các tỉnh khác? Cậu sẽ hạng nhất hay người khác hạng nhất?”
Hạ Cửu Gia xoay bút, trả lời: “Không biết.” Tuy ngoài miệng nói không biết nhưng mắt Hạ Cửu Gia sáng rỡ, tỏ rõ chủ nhân của nó nóng lòng muốn thử sức. Mấy ngón tay cậu chậm rãi chuyển bút, động tác thong thả, bút chuyển qua một ngón, ngừng một giây, lại chuyển qua một ngón, ngừng một giây… Tựa như hình ảnh một con mãnh thú đang liếm móng vuốt trước khi nhào lên vồ con mồi.
Thẩm Hi nhìn mà ngứa ngáy trong lòng. Cậu nghĩ thầm: Đông bảo nhà cậu thật là ‘tư sắc’. Kỳ lạ, từ ‘tư sắc’ này chứa đựng sự mâu thuẫn rõ ràng; ‘tư’ chỉ tư thái, mang lại cảm giác đoan trang; ‘sắc’ gợi đến sự quyến rũ, lại tương phản với cái trước. Không phải ai cũng có thể hiện ra cả hai sắc thái hòa hợp như thế.
Hy vọng Đông bảo nhà cậu có thể thi hạng nhất… xưng bá cả nước!
............
Dường như bị tin tức ‘toàn tỉnh thi kết hợp’ kích thích, cả tháng Hạ Cửu Gia cố gắng học tập hăng say hơn bình thường!
Trường R bình thường chỉ bảo học sinh làm đề thi đại học toàn quốc đề mười năm qua, đề thi đại học toàn quốc đề và đề năm năm qua, còn có đề thi khu vực Bắc Kinh, Thượng Hải năm năm qua, không bắt phải làm những đề lâu hơn, bởi vì nhiều tỉnh lắm, không có khả năng xem qua hết toàn bộ. Vì thế Hạ Cửu Gia tự mình ở trên mạng tìm những đề thi thử của nơi khác. Cậu giải rất nhanh nên cũng không tốn thời gian lắm.
Mặt khác, cậu biết rõ thi đại học đều là ‘kiến thức cũ kiểu bài mới’, các tỉnh bây giờ đều đang đoán trước ‘kiểu bài mới’ này, nên thường kết hợp với những tỉnh thành trọng điểm, trường cấp trọng điểm để tổ chức kì thi thử. Cậu đăng ký mấy trang web, thỉnh thoảng còn bỏ tiền mua dạng đề. Cậu tin rằng một số trường có phương pháp biết được hướng ra đề mới là gì.
Mỗi ngày trước khi đi ngủ, cậu sẽ dùng phương pháp ‘chiếu phim’ nhớ lại những bài làm sai hoặc những đề khó vào ban ngày, để có thể nhớ lâu hơn.
............
Gần đến ngày / – ngày diễn ra cuộc thi thử kết hợp ‘N tỉnh N thành phố’, Hạ Cửu Gia phát hiện mình bị kéo vào một group chat.
Tên group chễm chệ là: [Group trường R pk trường S]
(pk: là từ viết tắt của player killing – một khái niệm từ game online. Dùng để chỉ việc đấu đối kháng, hạ gục đối thủ)
Hạ Cửu Gia: “….”
Thật sự y chang mấy nhóm chiến nhau trên mạng! Nghe nói loại nhóm này xuất phát từ fan hai đội bóng rổ Cavaliers và Lakers, bọn họ bất mãn trên diễn đàn không đủ để nói, trực tiếp tạo group vào cãi tay đôi với nhau. Sau đó bởi vì có nhiều từ ngữ thô tục bạo lực nên bên Wechat tiến hành chấn chỉnh.
Hạ Cửu Gia cũng biết là học sinh hai trường R và trường S cũng chỉ muốn tìm chút việc thú vị, vui vẻ thôi.
Buổi tối tiếp theo, lại xuất hiện ‘Group trường R pk trường Y’, ‘Group trường R pk trường E’,… một loạt các nhóm để đấu khẩu nhau ra đời.
Dù sao loại nhóm này rất dễ tạo. Trường R quy mô lớn nên luôn có người quen biết học sinh ở Cáp Nhĩ Tân, Thẩm Dương, Đại Liên, và các trường trọng điểm của tỉnh khác. Đầu tiên là tạo nhóm, sau đó kêu đối phương hỗ trợ lan truyền, thậm chí đăng lên diễn đàn trường người ta hay tieba, rất nhanh liền một truyền mười, mười truyền trăm.
Hạ Cửu Gia thử vào các nhóm, số lượng người trong nhóm không hề ít nhưng cũng không quá nhiều, ít nhất là hai ba chục người, nhiều nhất cũng một trăm mấy.
Thế thôi mà vào đã thấy khí thế ngất trời!
Trong ‘group trường R pk trường S’, tin nhắn xuất hiện liên tục:
[Lưu Hiên trường R: Xem cái này này, Trạng Nguyên thi đề số quốc gia năm pk! Hạng nhất trường S thua hạng nhất trường R điểm! điểm là đủ nói rõ chất lượng dạy học không bằng rồi, cuộc thi kết hợp lần này chờ bị thua đi.]
[Trương Lực trường S: Chỉ một năm thôi mà…]
[Lưu Hiên trường R: Còn có, điểm chuẩn toàn quốc năm , tỉnh LL cao hơn điểm, đối lập càng rõ ràng…]
[Lương Tư Tịnh trường R: [link] trường trung học hàng đầu toàn quốc, trường R hạng . Ngoài ra, so tỉ lệ được điểm, tỉ lệ điểm hay tỉ lệ điểm thì trường R cũng kill trường S trong vòng một giây nhá, há há]
Hạ Cửu Gia: “…”
Bình thường cậu luôn là ‘con nhà người ta’, ‘ác mộng của học sinh trường R’, nhưng tại thời điểm này, cậu lại thấy trường R đoàn kết chung một mối thù???
Sau đó, bất ngờ Hạ Cửu Gia nhận được thông báo có người @ tên cậu:
[Tề Noãn trường R: @Hạ Cửu Gia, trường R có một người lần nào thi tháng cũng hơn điểm, run rẩy đi, chờ phát thành tích sẽ cho mấy người cảm thụ sự sợ hãi bị học thần đè áp!]
“???” Hạ Cửu Gia nhìn tên người gửi tin -‘Tề Noãn’ – ngay lập tức ngẩn người, “…”
Tề Noãn??? Bình thường cậu ta luôn tâm tình phức tạp nhìn mình, tới lúc này lại liều mạng khen mình lên tận mây xanh?
Hạ Cửu Gia vẫn im lặng không lên tiếng. Trong nhiều group, tên cậu bị @ liên tục, giống như gương mặt đại diện trường R.
Lướt qua các group khoảng chừng phút, Hạ Cửu Gia tắt di động, đi đọc tin tức tiếng Anh. Giọng nói mềm mại của cậu vang vọng trong phòng ngủ khá dễ nghe – bạn cùng phòng khác vẫn còn ở lớp học học bài.
Trước khi ngủ, Hạ Cửu Gia mới lại ngó qua mấy group đấu khẩu này. Cậu vô cùng kinh ngạc phát hiện ra mọi người trong đây đã trở nên hòa thuận vui vẻ, không khí hòa bình nhẹ nhàng! Có người thảo luận đồ ăn ngon, có người bàn về thời trang, cũng có người tám về hoàn cảnh ký túc xá…
Lại lướt lướt lên những tin nhắn cũ hơn, Hạ Cửu Gia còn biết bọn họ tạo rất nhiều nhóm khác. Chủ nhóm sẽ gửi mã QR trên đây, kêu gọi những chiến hữu phù hợp quét mã nhập bọn.
Cái gì vậy nè…
“Nhóm thất bại của toàn khối.”
“Nhóm chia sẻ những bài thi dưới điểm.”
“Nhóm hạng bét lớp an ủi nhau.”
“Nhóm mỗi ngày bị đánh trao đổi kinh nghiệm.”
Hạ Cửu Gia: “…”
=======