Chương 1747 “Quá ghê tởm!” “Già mà không biết tự trọng!” “Đồ phản bội!” Những người xung quanh không ngừng chỉ trích. Nhưng ông Vương vẫn nhắm mắt và không nói gì cả, bỏ ngoài tai những lời chửi rủa của mấy người xung quanh. “Báo cảnh sát đi!”, Khang Gia Hào trầm giọng nói. Mọi người gật đầu. Ngay sau đó, người từ đồn công an tới, đưa ông Vương đi điều tra. Khang Gia Hào đi vào phòng tài liệu, nhìn tài liệu đã bị đốt thành tro, nặng nề thở dài “Ông Khang, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Kỷ Văn nghiêm túc hỏi. “Cậu hỏi tôi… thì tôi hỏi ai? Lần này… Quá khó khăn…” Khang Gia Hào khàn giọng nói, trong mắt đầy vẻ phiền muộn, cả người không còn sức lực để nói chuyện. Những người xung quanh không nói gì, tất cả bọn họ đều sa sút tinh thần. Không ai ngờ rằng đối phương sẽ nhằm vào Khang Gia Hào… Trong văn phòng luật sư tràn ngập bầu không khí mất mát hụt hẫng. Nhưng vào lúc này, một tiếng cười nhạt truyền đến. “Sao vậy? Khang Gia Hào, Kỷ Văn, các người chỉ có chút trình độ này thôi sao?” Vừa dứt lời, mọi người cùng nhìn về phía cửa, thấy vài bóng dáng đang đi vào văn phòng luật sư. Người đi đầu chính là Phương Thị Dân, một trong ba đoàn luật sư Yên Kinh! Mọi người đều vô cùng kinh ngạc. Nhưng điều càng khiến người khác kinh ngạc là hai người đi theo sau Phương Thị Dân. Vậy mà lại là… Phan Long và Thu Huyền Sinh… Ba luật sư nổi tiếng Yên Kinh… tụ tập đông đủ… Thấy những người này tới, tất cả mọi người đều sửng sốt. “Phương Thị Dân? Phan Long? Thu Huyền Sinh?”, Khang Gia Hào đột nhiên đứng thẳng, mở to hai mắt, không thể tin được nhìn những người này. “Ba luật sư nổi tiếng Yên Kinh… Sao họ lại đến đây?”, Kỷ Văn nói. Ba người này có thể nói là đại diện cho cấp cao nhất của giới luật sư trong nước! Tuy rằng hai người Khang Gia Hào và Kỷ Văn đang đấu với Phương Thị Dân và coi như là thắng, nhưng đây đều nhờ Lâm Chính trợ giúp, nếu không, bọn họ không thể nào thắng kiện Phương Thị Dân. Bây giờ, Phương Thị Dân lại đến cùng với hai luật sư có danh tiếng khác. Cảnh tượng khó tin gì đây? Phải biết rằng, ba người này tuy cùng nổi danh nhưng rất ít tiếp xúc với nhau, ngày thường căn bản sẽ không cùng xuất hiện. Đối với bất kỳ người nào trong nước, muốn mời được ba người này cũng khó như lên trời. Nhưng hôm nay, bọn họ lại xuất hiện ở đây. “Là Chủ tịch Lâm… mời mọi người đến đây sao?” Khang Gia Hào vô thức hỏi một câu.