Chương 4627 “Đứng lại!”. Thư Thái quát lớn. Nhưng Lâm Chính hoàn toàn không quan tâm, dự định đi ra khỏi vòng vây. “Ra tay!”, Thư Thái lạnh lùng quát, sau đó lấy điện thoại ra gọi. Những người cầm súng trên tay chuẩn bị bóp cò. Thế nhưng bọn họ còn chưa kịp làm gì, châm của Lâm Chính đã đâm vào cổ bọn họ, tất cả đứng yên không động đậy. “Thần y Lâm!”. “Mau dừng lại!”. “Không!”. Bọn họ hét lên thảm thiết. Nhưng không có ích gì. Lâm Chính bước nhanh tới trước, tóm lấy Cổ Sam từ trên giường. Tuy Thư Thái mạnh miệng, nhưng lại không ngăn được Lâm Chính. “A! Không! Đừng! Đừng giết tôi! Đừng giết tôi!”. Cổ Sam vốn bệnh nặng, vô cùng yếu ớt, lần này ngay cả sức lực để giãy giụa cũng không còn, chỉ đành dùng hết sức lực gào lên. Nhưng Lâm Chính nào có quan tâm đến bà ta? “Tính mạng bà sắp tàn, bệnh nặng không còn sống được bao lâu nữa, nhưng bà làm em gái tôi bị thương, mạng của bà mấy ngày tới tôi cũng sẽ lấy!”. Nói xong, anh rút châm bạc ra, chuẩn bị đâm xuống. “Không!”. Nhiều người kinh hãi kêu lên. Khoảnh khắc châm bạc sắp đâm vào người Cổ Sam, một bàn tay đầy máu đột nhiên nắm lấy cổ tay Lâm Chính. Lâm Chính sững sờ, ngẩng đầu nhìn, lại thấy Lương Huyền Mi đã lảo đảo nhoài người lên lưng mình từ lúc nào… “Huyền Mi?”. “Anh… Đừng… làm bà ấy bị thương… Xin anh đấy…”. “Không giết người này? Huyền Mi, bọn họ hại em thê thảm như vậy, dung mạo bị hủy hoại, toàn thân đầy thương tích. Nếu anh đến muộn, em thậm chí còn mất mạng! Bọn họ đối xử với em như vậy, sao em có thể tha thứ cho bọn họ?”, Lâm Chính nói. “Anh, Cổ Sam không có đạo đức… không xứng làm giáo viên dạy người khác, nhưng dù bà ấy có thế nào thì trên danh nghĩa vẫn là cô của em… Hôm nay anh động vào bà ấy, truyền ra ngoài em sẽ là người không biết tôn sư trọng đạo, cũng sẽ khiến anh gặp rắc rối vô tận. Cho nên anh, bỏ đi, chúng ta quay về, đừng chấp nhặt với bà ấy nữa…”, Lương Huyền Mi nắm chặt tay Lâm Chính, người dán chặt lên lưng anh, yếu ớt nói. Lâm Chính im lặng một lúc lâu, cuối cùng vẫn buông châm bạc xuống. Châm này hạ xuống, anh sẽ sảng khoái, nhưng tin rằng nó sẽ tạo thành tổn thương không thể vãn hồi cho Lương Huyền Mi. Dù Cổ Sam có khiến người ta chán ghét thế nào, chung quy bà ta cũng là cô của Lương Huyền Mi. Lâm Chính phải đứng trên góc độ của Lương Huyền Mi để suy nghĩ. “Được! Huyền Mi, anh nghe em, em nói không giết thì không giết!”.