Ngưu Nam

chương 36: cạnh tranh kịch liệt…

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từ sau lúc Tiếu Thụ Lâm đút Nhị Lang ăn dưa leo lần, con trâu con này liền bám dính gã, khiến cho anh em Đông, Tây, Nam, Bắc cũng cùng nhau chạy phía trước phía sau gã, hiện tại là Tiếu Thụ Lâm tới chỗ nào, phía sau đều phần phật đi theo chuỗi, phong cách biết bao nhiêu.

“Tiếu Thụ Lâm người này thật không sai”. Có một ngày lúc làm việc, La Toàn Quý liền nói câu như vậy với La Mông ở bên cạnh.

“Sao chú biết người ta không tệ chứ?”. La Mông cười liền hỏi.

“Người nào tốt người nào xấu, động vật biết rõ hơn chúng ta”. Người đàn ông thật thà này, nói một câu thật có triết lý.

“Hắc, đúng vậy”. Ở trong mắt La Mông, Tiếu Thụ Lâm đúng là rất tốt.

Nháy mắt lại là cuối tuần, trẻ con trấn trên lại tới nhà La Mông kiếm sữa trâu, lúc này đi theo tới, còn có mấy học sinh và phụ huynh trong huyện, bọn họ tìm La Mông nói chuyện, nói cũng muốn để con của mình tham gia hoạt động thu hái.

Thì ra không ít phụ huynh học sinh tiểu học trung tâm của trấn Thủy Ngưu, đều đi ra ngoài tuyên truyền thay La Mông, nói hoạt động thu hái này tốt ra sao tốt như thế nào.

Còn có người chụp bức cho con nhà mình, đăng lên diễn đàn, dẫn tới rất nhiều vây xem, đều nói hoạt động này tốt, có lợi cho trẻ con trưởng thành và thể xác, tinh thần khỏe mạnh, để bọn nó rời xa Internet và TV, gần gũi thiên nhiên nhiều hơn, hiện tại Ngưu Vương trang của La Mông, không chỉ có là ở trong huyện bọn họ, chính là ở trong thành phố, cũng coi như là có chút tiếng tăm.

“Mấy người thấy đó, rừng cẩu kỷ này của tôi tổng cộng liền lớn bây nhiêu thôi, tiểu học trung tâm trấn Thủy Ngưu mỗi một cuối tuần tới hơn học sinh hái trái cây cũng liền xấp xỉ rồi, nhiều người cũng vô dụng”. Nói cho cùng, La Mông vẫn là ghét bị phiền phức, không việc gì dẫn nhiều người như vậy tới đỉnh núi của chính mình làm gì chứ?

“La Mông ơi, cậu xem xem, phụ huynh chúng tôi cũng không phải muốn kiếm mấy phần sữa trâu nhà cậu, cậu đổi cho bọn trẻ con sữa trâu, chúng tôi đều có thể tự mình bỏ tiền mua cùng cậu, mang con cái tới chỗ cậu, chủ yếu chính là muốn cho bọn nó cùng sôi nổi vui vẻ, hoạt động chút”. Mấy phụ huynh học sinh này cũng đều là người văn hóa, nói chuyện cũng rất lễ phép.

“Nói thế nào thì chỗ tôi chính là nơi nuôi trâu trồng trọt, cũng không phải mở nông trại để tham quan, náo nhiệt như vậy để làm gì chứ, yên tĩnh mới làm việt tốt chứ, trên núi còn rất nhiều việc chờ làm nữa”. Người ta ôn tồn nói chuyện, La Mông cũng là lời hay ý đẹp.

“Việc này chúng tôi có thể cam đoan, khẳng định không chậm trễ các cậu làm việc, nếu không cẩn thận đạp nát hoa màu, chúng tôi có thể ấn giá bồi thường”. Phụ huynh học sinh cũng đều là không thiếu tiền.

“Vậy cũng được, lát nữa tôi tìm cho mấy người mảnh đất, gia đình mấy người đều hoạt động trong địa bàn của chính mình, nếu hoa màu có thiệt hại, liền ấn giá bồi thường, nếu hái tốt, cuối tuần sau mấy người muốn tới liền tiếp tục tới”. Mấy phụ huynh học sinh này cũng không ngu ngốc, yêu cầu cũng không phải chuyện lớn gì, nếu đều có bàn bạc trước, không có vấn đề gì, La Mông cũng liền đáp ứng.

“Bên cẩu kỷ đủ người rồi, đúng lúc có một đám đậu tây chín rồi, mấy người hái hay không?”. La Mông hỏi đoàn người kia.

“Được, hái đậu tây cũng rất tốt, con nhà tôi cũng chưa thấy qua đậu tây ở trong trái đậu là hình dạng gì đâu”. Mấy phụ huynh kia cũng không dị nghị.

“Vậy nói trước, mấy người chẳng những phải hái trái đậu xuống, còn phải lột hạt đậu ra, cân (= kg) hạt đậu đổi chai sữa trâu, mấy người người lớn trẻ em làm hồi đi, lao động hai ngày, hái đủ cân (= kg) là có thể nghỉ ngơi, hái nhiều hơn tôi cũng không cho sữa trâu nhiều hơn đâu. Sữa trâu này khẳng định liền không lấy tiền của mấy người, để tên, lớp, trường lại, hôm khác mang tới phòng thường trực ở cổng trường, mấy người cũng đánh tiếng cùng phía trường học đi”.

Chuyện này làm đều làm rồi, La Mông cần gì còn phải vì mấy đồng tiền sữa trâu khiến người ta lưu một cái ấn tượng keo kiệt bủn xỉn chứ, dù sao con nít của trấn Thủy Ngưu là con nít, con nít trấn Vĩnh Thanh cũng là con nít, đều để bọn nó tới kiếm sữa trâu đi, chỉ cần không quậy phá là được.

Đậu tây còn gọi là đậu thận, hạt đậu lớn, cũng nặng ký, thời gian hai ngày người một nhà hái bảy mươi cân hạt đậu, đối với người trong làng cũng không xem như việc nặng gì, căn bản là chơi đùa thôi.

La Mông đưa mấy gia đình này tới bên ruộng bậc thang, lại dùng mấy cái cọc gỗ định mốc ranh giới cho bọn họ, sau đó liền để lại mấy cái sọt, để bọn họ tự mình làm việc, nói rõ trái đậu chưa chín không thể hái, hái cũng không sao, nhưng mà hái nhiều thì cuối tuần sau khẳng định liền không thể để bọn họ tới đây.

Dặn dò xong, La Mông liền mình xuống núi, anh đứng ở trên đỉnh núi, rất xa liền nhìn đến Quách Đại Oa từ bên kia đường cái đi hướng tới bên đỉnh núi của anh, đi cùng còn có Bao Kì Phú và Lương Đức Hỉ.

Nói tới Bao Kì Phù này, từ sau khi trải qua sóng gió lần trước nợ tiền bị ngừng hàng, La Mông vẫn là mỗi ngày đúng hạn giao hàng cho gã, bên gã từng tháng cũng đúng hạn đều chuyển khoản tiền hàng qua, tổng thể mà nói, hợp tác coi như khá vui vẻ, nhưng mà người không thường xuyên liên hệ, không nghĩ tới hôm nay gã thế nhưng có thể tới đây.

“Đại Quách sư phó, mấy người tới chỗ cháu làm gì vậy?”. La Mông dọn mấy cái ghế ra, để bọn họ ngồi, bây giờ ghế trong chuồng trâu nhà anh thật ra không ít, vắt sữa, hái rau đều không thể thiếu ghế, La Toàn Quý khéo tay, thời gian trước ông cố ý tranh thủ thời gian làm băng ghế, vừa chắc chắn lại đẹp.

“Không có việc gì liền không thể tới chỗ cậu ngồi hay sao?”. Quách Đại Oa cười ha hả, vui vẻ giống như phật Di Lặc, thật ra trong mấy người này thì ông ta tinh ranh nhất, nhưng mà cũng may ông ta tinh ranh thì tinh ranh, người cũng coi như thật không tệ.

“Không có việc gì tới chỗ cháu ngồi chơi gì chứ, bên cháu còn nhiều việc phải làm lắm, trường học bên chú thứ được nghỉ sao?”. Cao trung cũng không giống tiểu học sơ trung còn có hai ngày nghỉ như vậy, ít nhất sáng thứ còn phải học giờ học buổi sáng, học sinh phải đi học, căn tin bọn họ phải nấu cơm.

“Sao lại không đi học chứ, vừa mới sắp xếp công việc của chính mình mới đi ra ngoài”. Lương Đức Hỉ trả lời.

Sắp xếp tốt công việc mới đi ra ngoài, vẫn là người cùng nhau, việc này khẳng định hẹn trước rồi mới có thể làm được, liền như vậy còn có thể là đi ra đi dạo sao? La Mông cười lại hỏi bọn họ, nói: “Nói một chút đi, tới tìm cháu làm gì?”.

“Gần đây rất nhiều người đều nói [Đại Thủy Ngưu nhũ phẩm] nhà cậu có món mới, thêm mấy loại bánh bao, bọn tôi liền đi tới nhìn đồ mới chút”. Quách Đại Oa nói xong lại oán giận: “Cậu, cậu đó, cũng thật không ý tứ hết, có đồ ngon, sao lại không hô tiếng với bọn tôi?”.

La Mông nghe xong, cười trả lời: “Mấy thứ trong tiệm đều là chị cháu làm ra, nếu các chú muốn lấy hàng thì phải đi tìm chị ấy, cháu nói cũng không có ý nghĩa gì, chị ấy lát nữa sẽ về đây”.

“Trong tiệm nhà cậu bán dưa muối cũng rất ngon, mới nãy bọn tôi đều ăn rồi, mùi vị kia, rất tuyệt vời, nhà cậu làm như thế nào vậy?”.

“Cháu không biết, cũng không phải cháu làm”. La Mông duỗi duỗi tay, việc này anh thật không biết, thấy mấy người La Hồng Phượng ở trong sân làm dưa muối, trình tự làm việc từng cái từng cái, rất phiền phức.

“Tôi thấy phần là rau ngon”. Quách Đại Oa nhìn đến luống rau cải thìa bên cạnh mới mọc kia, liền giơ tay ngắt cái lá, liền bỏ vào miệng nhai nhai, đầu tiên là nhíu mày, sau đó lập tức lại giãn ra, ông ta giơ ngón tay cái lên, nói với La Mông, “Rau ngon nha!”.

“Hắc, là rất ngon”. La Mông cười ha hả tiếp lời.

“Như vầy đi, cậu xem a La Mông, dù sao bọn tôi mỗi buổi sáng đều phải lấy bánh mỳ bánh bao, nếu không sau này dứt khoát tiện thể thêm một ít rau củ, được không?”. Quách sư phó đây là coi trọng rau của nhà La Mông.

“Sớm như vậy, vừa vắt sữa lại là làm bánh bao, ai có thời gian hái rau chứ?”. Bây giờ vừa mới mua máy vắt sữa, mỗi ngày sáng sớm không cho La Hồng Phượng tới đây hỗ trợ, ba người bọn họ cũng phải bận rộn rất lâu, căn bản không thời gian hái rau, hơn nữa khi đó thời gian sớm như vậy, bên trong luống rau tối như mực, sao làm việc chứ.

“Vậy muộn chút, hơn giờ sáng có thể đưa tới cũng được, đừng qua giờ sẽ cập rập”. Bao Kì Phú bên cạnh liền nói.

“Cháu nói này, các chú đều là bao căn tin, sao còn để bụng so với ngưới ta mở khách sạn vậy?”. La Mông liền không rõ lắm, năm đó lúc anh đi học, cũng không thấy người trong căn tin trường nào có thể tận tâm làm hết phận sự giống mấy người bọn họ như vậy, đào rỗng tâm tư chỉnh tốt đồ ăn.

“Hài, đừng nói nữa, bọn tôi áp lực cũng lớn mà”.

Quách Đại Oa vẫy vẫy tay, tiếp theo liền nói cho La Mông về chuyện này của mấy trường học bọn họ. Cao trung không giống tiểu học sơ trung thuộc loại giáo dục bắt buộc như vậy, thời điểm tiểu học sơ trung, phần lớn cha mẹ đều để con mình làm quen với sách vở thôi, tốt nghiệp sơ trung, trường lựa chọn liền nhiều hơn.

Sau khi xong thi cuối cấp sơ trung còn có thể điền nguyện vọng, có ít phụ huynh liền sẵn lòng để con mình đi thành phố học, trường học trong thành phố có ưu thế, rất nhiều thầy cô giáo ưu tú đều đi dạy trong thành phố, luận phương tiện vật chất, cao trung của trấn Thủy Ngưu không thể so với trường trong thành phố. Đương nhiên càng nhiều phụ huynh đều là hướng về phía trường học trong thành phố.

Hơn nữa, mắt thấy lại là mỗi năm một lần thi cuối cấp sơ trung, mấy cao trung trong huyện đều rất khẩn trương, lo lắng cho trường mình năm tới không đủ học sinh. Mấy năm nay theo kế hoạch hóa gia đình mở rộng, trẻ em tới tuổi học cao trung cũng là năm nay ít hơn năm trước, tới lúc đó lại chạy đi trong thành phố đám, vậy trường học địa phương của bọn họ liền quạnh quẽ rồi.

Vì thế mấy trường cao trung này cũng đều có hành động, công tác tuyên truyền tự nhiên làm không ít, còn tung chiêu để học sinh sơ trung đi thăm hoạt động vườn trường cao trung.

Công tác căn tin cũng bị lôi ra mổ xe, chủ yếu là bởi vì từ mấy tháng trước kia, sau khi bọn họ tiến cử sữa trâu và bánh bao sữa bánh mỳ sữa, danh tiếng của mấy trường trung học này lại lớn không ít, hiện tại trẻ con đều thích lên mạng, có một số việc bị bọn nó ném lên mạng thổi phồng, phạm vi thổi ra kia liền bay xa luôn.

Phía trường học để mấy người phụ trách căn tin không ngừng cố gắng, tiếp tục làm tốt công tác căn tin, không chỉ có phải giữ chân học sinh trong vùng, tận lực làm cho bọn nó đừng chạy mất ra bên ngoài, còn có tận khả năng hấp dẫn học sinh vùng khác tới trường bọn họ học.

Do đó, bọn họ mấy người phụ trách căn tin nhận mệnh lệnh, liền hẹn nhau cùng tới chỗ La Mông mua bán ít thứ.

“Mấy chú cũng thật không dễ dàng nha”. Nghe xong ba người này giải thích, La Mông nhịn không được cảm khái nói.

“Đúng vậy, đầu năm nay làm gì cũng không dễ dàng”. Lương Đức Hỉ cũng thở dài theo.

“Rau xanh kia, cậu có thể cung hàng cho bọn tôi hay không?”. Bao Kì Phú bên cạnh lại hối thúc.

“Cung chứ, sao lại không cung, cung đầy đủ, để mấy người làm đồ ăn của căn tin bay hương dặm (ý là nổi tiếng khắp nơi), khiến trẻ con trong thành phố mỗi đứa đều thèm ăn chạy tới Vĩnh Thanh của chúng ta”. La Mông hi hi ha ha nói đùa.

“Vậy bọn tôi xem thử bây giờ cậu có chút rau củ gì trước đã?”. Bao Kì Phú người này còn rất nóng vội.

“Chủng loại là không ít, nhưng mà lúc trước vốn liền định trồng chút tự mình ăn, nhân tiện cho trâu ăn ít, cho nên liền không trồng nhiều, nếu như mấy chú muốn thì thời gian này cháu lại trồng thêm đám, nếu cháu không làm kịp, tới lúc đó đế những người khác trong làng trồng cũng là giống nhau”.

Ấn ý của La Mông, việc trồng rau này, về sau dứt khoát liền giao cho cho những người khác trong làng, nhưng mà trước mắt đối với ba người này, anh tự nhiên là không thể nói thẳng.

“Trong thôn cậu trồng rau, vậy có thể cùng loại như vầy sao?”. Quách Đại oa liền hỏi.

Hai người Lương Đức Hỉ và Bao Kì Phú hiển nhiên cũng có chút dáng vẻ lo lắng, bọn họ vốn chính là hướng về phía đồ ăn nhà La Mông mà tới, thật phải mua rau của nhà người khác, chung quanh trấn Vĩnh Thanh có đống, còn cần gì phải chạy tới làng Đại Loan bọn họ xa như vậy?

“Giống nhau, sao lại không giống chứ, mấy chú nghĩ trồng rau còn có bí quyết gì chứ, còn không chính là trồng thôi sao, rau của nhà cháu ngon, đó là bởi vì nhà cháu dùng phân tốt, chính là phân trâu của hơn con trâu nước bự mỗi ngày ị ra, cũng không biết vì sao, trồng ra rau chính là ngon hơn so với nhà người khác. Tới lúc đó, cháu để người trong làng chọn ít phân về bón, trồng ra rau khẳng định đều giống nhau, yên tâm đi, nếu bọn họ trồng không tốt, cháu cũng không chở chúng tới chỗ mấy chú đâu”.

La Mông nói như vậy, mấy người Quách Đại Oa liền đều yên tâm, một đoạn này thời gian hợp tác cùng nhau, bọn họ đại khái cũng có một ít hiểu biết đối La Mông, mặc dù có lúc là khó nói chuyện chút, nhưng mà chữ tín vẫn là rất không sai.

“Đúng rồi, mới vừa chín một đám đậu tây, mấy chú muốn đi xem chút hay không?”. Trước đó La Mông lo lắng chính mình nuôi trâu bán sữa, trâu mẹ ăn nhiều cây đậu có thể có trợ giúp việc cho sữa, vì thế ở ruộng bậc thang của Ngưu Vương trang trồng rất nhiều cây đậu, đậu tương đậu đen đậu nành cũng trồng không ít, trong đó cũng bao gồm đậu tây được gọi là đậu cô ve (= đậu que).

Ba người bọn họ đi theo La Mông một đường đi vào ruộng bậc thang của Ngưu Vương trang, thấy không hề ít người lớn mang theo con nít đang làm việc, xem quần áo cũng không giống người làng này, có chút người còn vừa làm vừa chụp hình nữa, trên hai đầu bờ ruộng còn để trái cây nước uống, nói là làm việc thật còn không bằng nói là tới dạo chơi ngoại ngoại ô.

Lương Đức Hỉ liền hỏi: “Những người này là ai vậy?”.

“Người trấn Vĩnh Thanh mấy chú, tới chỗ cháu thể nghiệm cuộc sống”. La Mông cười trả lời.

“Liền làm không công cho cậu à?”. Bao Kì Phú nói ra lời trong lòng, người này cũng thật biết dùng người.

“Làm gì có, không phải đổi lại sữa trâu đó sao?”. La Mông đáp lại.

“Gì, đổi sữa trâu?”. Lương Đức Hỉ vừa nghe liền không vui, “Thằng nhóc La Mông cậu không phúc hậu, mấy trường học bọn tôi mỗi ngày chỉ chai sữa trâu, hơn người, liền không đủ nhét kẽ răng, muốn cậu tăng số lượng lên nhưng cậu vẫn không thèm tăng, nói là mỗi ngày không cho được bao nhiêu sữa, trong tiệm cũng không đủ bán, sao còn có sữa trâu cho những người này hả?”.

Lúc này La Mông mới ý thức được chính mình lỡ miệng rồi, bất quá chuyện này nếu làm, sớm hay muộn bọn họ đều sẽ biết thôi, biết thì biết, cũng không sao, anh bán đồ mà, cũng không phải nợ người ta không trả.

“Cháu có đồ ngon cũng không có thể liền gia tăng cho học sinh cao trung uống, chú xem đám con nít trong ruộng của cháu đi, đều là lúc phát triển thân thể”. La Mông cảm thấy chính mình còn rất có lý.

“Đúng vậy!”. Một bé trai bên cạnh đang làm việc, rất là ra sức phụ họa một tiếng, biểu cảm trên mặt, nghiêm túc miễn bàn.

La Mông cười cười với thằng nhóc kia, lại nói với mấy người Lương Đức Hỉ, “Hơn nữa, không phải chỉ chiêu cho các chú rồi sao, nấu cháo đi, mấy chục chai sữa trâu, nấu một nồi cháo, số lượng liền đủ”.

“Sớm nấu rồi, uống tới đám nhóc con đó gào khóc luôn, nhưng mà La Mông này, cậu cũng tăng số lượng sữa trâu cho mấy trường học bọn tôi đi, hiện tại số lượng này quả thật là hơi ít”. Câu trước Quách Đại Oa còn nói dễ nghe xíu, câu sau liền thay đổi, liền là đòi La Mông phải tăng lượng sữa lên.

“Vậy cũng được, nhân dịp hôm nay tất cả mọi người ở đây, trường học của mấy chú, trước hết cùng nhau tăng tới chai, chờ sau này quy mô đàn trâu bên tcháu lại mở rộng, tới lúc đó lại tăng thêm cho các chú”. Một trường học nhiều học sinh như vậy, liền cấp chai sữa, đây quả thật là ít quá rồi.

“Hạt đậu này không tệ nha”. Trong chốc lát mấy người nhìn đậu tây trong ruộng, liền nhịn không được khen ngợi.

Quách Đại Oa từ sọt trúc lấy trái đậu ra, banh trái đậu ra lột hạt đậu bên trong, trực tiếp bỏ vào miệng nhai nhai. La Mông từ nhỏ sống ở nông thôn, biết hạt đậu này lúc chưa chín mùi vị không ngon xíu nào, mang theo một cỗ mùi vị cỏ xanh nồng đậm, Quách Đại Oa lại nói: “Không tệ, nhám miệng, còn rất ngọt”.

“Sao chú có thể nếm ra được vậy?”. La Mông tò mò.

“Không có chút tài năng này, Quách Đại Oa tôi có thể bao căn tin Nhất Cao trong huyện chúng ta sao?”. Ở bên trong lĩnh vực chuyên nghiệp của chính ông ta, Quách sư phó này vẫn là vô cùng tự tin, “Cân trước cho tôi cân đi, tôi làm thử trước đã, hạt đậu nhà cậu cũng rất đỏ”.

Đậu tây(tên khoa học Phaseolus vulgaris). Tên tiếng Anh Kidney beannghĩa tiếng Việt là đậu thận bắt nguồn từ hình dạng và màu sắc giống với quả thận (kidney). Đậu tây đỏ có thể bị nhầm lẫn với các loại đậu khác có màu đỏ, chẳng hạn như đậu đỏ (Azuki bean). Ở Jamaica, chúng được gọi là “red peas”.

Có loại đậu tây: đậu tây đỏ, đậu tây đốm đỏ, đậu tây đốm sáng, đậu tây trắng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio